Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬
Tứ Gia So Tài bắt đầu, luật đấu cũng rất đơn giản.
Các cuộc so tài diễn ra theo danh sách, đọc đến tên ai thì người đó lên, chỉ
cần làm đối thủ chịu thua hoặc mất khả năng đánh tiếp thì liên thắng. Nhưng
trong trận đấu nhất định không được hạ sát thủ, người nào giết đối thủ của
mình trên đấu trường thì sẽ bị đoạt quyền thi đấu đồng thời phế bỏ tu vi.
Lý Vân Tiên vừa ngồi xuống, không lâu sau liền có một lão giả xuất hiện ở giữa
đấu trường. Liếc nhìn bốn phía một cái, lão giả liền hô lớn một tiếng.
"Được rồi, không để mọi người chờ lâu thêm nữa. Hiện giờ ta xin tuyên bố, cuộc
so tài thứ nhất sẽ là Tiêu Dao Tử đấu với Tiêu gia đệ tử Tiêu Viễn, bắt đầu!"
Ầm, ầm, ầm...
Lão giả vừa tuyên bố xong, cả khán đài đều trở nên kích động, mọi người đều hò
hét vang trời.
Cái này một phần là do so tài cuối cùng cũng đã bắt đầu, một phần lại là vì
Tiêu Dao Tử.
Dẫn Khí tam trọng, công tử phế vật, đây đều là những thứ bọn họ biết về hắn.
Ngược lại Tiêu Viễn là Dẫn Khí lục trọng, tam trọng đối đầu lục trọng, vừa
nghĩ đến liền khiến bọn họ kích thích vô cùng, ai cũng muốn xem Tiêu Dao Tử
chuẩn bị đối chiến như thế nào?
Tiêu Dao Tử đang dựa lưng vào tuờng, nghe thấy mình sẽ lên đấu đầu tiên thì
cũng có chút ngoài ý muốn.
Nhìn Tiêu Viễn đang đứng dưới đấu trường hướng mình cười, Tiêu Dao Tử hơi lắc
đầu một cái rồi cũng từ từ đi bộ xuống dưới.
Đợi Tiêu Dao Tử đi đến trước mặt mình, Tiêu Viễn mới tức giận nói: "Hừ, phế
vật! Chẳng lẽ ngay cả phi thân xuống ngươi cũng không biết sao? Đi bộ lâu như
vậy ngươi có biết đã làm mất hết thời bao nhiêu thời gian của ta sao?"
Tiêu Dao Tử nhìn hắn, chậm rãi lắc đầu, "Ta không biết, cũng sẽ không muốn
biết. Ta không muốn nhiều lời, đồng thời cũng khuyên ngươi mau dùng hết sức
đi."
"Hừ, cuồng ngôn!"
Rống giận một tiếng, Tiêu Viễn tay phải nắm chặt thành quyền, thân thể hướng
Tiêu Dao Tử vọt tới.
"Toái Sơn Quyền!"
Tiêu Dao Tử biểu tình lạnh nhạt, kiếm bên hông cũng không hề đụng tới, cả
người hắn hơi tránh về một bên, khi tránh thì đồng thời đá ra một cái.
Ầm!
Trúng một cước của Tiêu Dao Tử, Tiêu Viễn hoàn toàn không kịp phản ứng, cả
người hắn giống như một cái bao cát bị đá bay ra bên ngoài sân đấu, mạnh mẽ
đập vào một cái trong suốt màn chắn.
Tiêu Dao Tử hơi nhíu mày, nói thầm một tiếng, "Cái màn chắn kia là để bảo vệ
khán đài sao? Không tệ lắm, dù cho chư vị đệ tử có dùng hết lực cũng sẽ không
gây ảnh hưởng đến người xem, từ đó cũng yên tâm mà đấu."
Thấy Tiêu Viễn bay ra ngoài, ở đây mọi thứ đều trở nên tĩnh, cả khán đài náo
nhiệt kia cũng triệt để tĩnh!
Bọn họ là đang chuẩn bị xem Tiêu Dao Tử bị Tiêu Viễn chà đạp, dù sao Tiêu Lăng
cùng Tiêu Dao Tử đã bị đuổi khỏi Tiêu gia, chuyện này ai ai cũng đều đã biết,
cũng vì vậy mà dù Tiêu Viễn có chà đạp Tiêu Dao Tử thì cũng sẽ không bị gì cả.
Từ đó bọn họ có thể xem kịch hay, tiện thể ném một chút lời chế nhạo vừa chuẩn
bị sẵn.
Nhìn Tiêu Viên miệng phun máu tươi, cả người đều đang nằm liệt trên mặt đất,
bọn họ chỉ biết há mồm thật lâu.
Cái này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tiêu Dao Tử thấy bọn họ như vậy, thầm nghĩ trong lòng, "Đây là xuyên qua sẽ có
được hào quang sao? Không tệ, các ngươi từ từ nhìn tiếp đi, hào quang của ta
chỉ mới bắt đầu!"
Trong lòng nghĩ vậy nhưng hắn vẫn mặt không biểu tình, hơi liếc nhìn lão giả
kia, chậm rãi hỏi thăm.
"Ta có rời khỏi sân đấu được rồi chứ?"
Lão giả vì biểu hiện của hắn mà cũng có chút ngây người, nghe hắn hỏi thì
nhanh chóng gật đầu tuyên bố, "Ừ, ngươi có thể đi được rồi. Trận này người
thắng là Tiêu Dao Tử!"
Nghe hắn tuyên bố xong, Tiêu Dao Tử từng bước trở lại vị trí hắn đứng lúc nãy,
vừa đi, ánh mắt lại nhìn qua Tiêu Viễn.
Thở dài một hơi, hắn hiện đã là Luyện Thể cảnh, Dẫn Khí cảnh đối với hắn,
không ai có thể làm đối thủ a!
Tại chỗ ngồi của Gia Chủ và Trưởng Lão, Tiêu Lăng không ngừng đắc ý nở nụ
cười, Chu Bá Thiên cùng Vũ Hạo Nhiên ngồi bên cạnh hắn không ngừng chúc mừng.
Chu Bá Thiên mỉm cười nói với Tiêu Lăng, "Ha ha, Tiêu công tử vòng đầu đã
thuận lợi qua cửa, thật đáng chúc mừng a!"
Vũ Hạo Nhiên cũng cười nói: "Nếu cứ như vậy, Tiêu công tử chắc chắn sẽ vào
được năm vị trí đầu, Tiêu lão cũng có thể yên tâm."
Nhìn Tiêu Dao Tử từ bước rời khỏi sân đấu, Tiêu Lăng mới chậm rãi đáp, "Hai vị
quá khen rồi, Tử nhi quả thực không tệ, khiến ta rất vừa ý, nhưng đệ tử thiên
tài ở đây cũng không phải hoàn toàn là bao cát!"
Nhìn khán đài nhộn nhịp, Tiêu Lăng lại nói: '"Phải biết, thời thế hiện giờ,
thiên tài ẩn dấu cũng nhiều lắm!"
Triệu gia Gia Chủ thấy Tiêu Dao Tử thắng một cách dễ dàng như vậy thì tức giận
quay sang nói với Đại Trưởng Lão.
"Không phải ngươi bảo hắn vẫn là phế vật, cho dù có tham dự cũng sẽ sớm bại
sao? Nhưng ngươi xem, cảnh giới của hắn hiện giờ có thể đã là Dân Khí viên mãn
rồi, nói không chừng chính là Luyện Thể cảnh. Tiêu gia các ngươi toàn một lũ
phế vật đến thông tin cũng không nắm được sao?"
"Cái này, bọn ta quả thật là không biết. Nhưng khi hắn còn ở Tiêu gia, chắc
chắn chỉ là Dẫn Khí tam trọng không thể tu luyện, không phải như hiện giờ."
Đại Trưởng Lão cũng chỉ biết cười khổ giải thích, hắn thật không biết a!
Chuyện Tiêu Dao Tử sớm đã tu luyện được, cũng đã gia tăng cảnh giới rất nhiều
thì ngoài hắn ra, cả Tiêu gia chưa chắc gì biết. Nếu có người biết thì người
đó chắc chắn là Tiêu Đạo, bởi khi đến Tiêu gia, Tiêu Dao Tử từng toàn lực thử
sức với Tiêu Đạo, vì vậy hắn cũng đã biết cảnh giới thật của Tiêu Dao Tử.
Chỉ tiếc, cái này tin tức, Tiêu Đạo mãi sẽ không nói được a!
Được một lát, lão giả trên sân tiếp tục hô lớn, "Tiếp theo, Vũ Phi Phàm đấu
với Triệu gia đệ tử, Triệu Thuần."
"Ồ, Triệu Thuần, tên này ta có nghe nói đến, mới mười bảy tuổi đã là Dẫn Khí
viên mãn, cũng có thể nói là một tên thiên tài của Triệu gia."
Người nói là một thanh niên trên khán đài, lời hắn vừa nói cũng có rất nhiều
người âm thầm gật đầu, hiển nhiên là đồng ý với câu nói của hắn.
Lúc này, một thanh niên khác lại lên tiếng, "Nhưng ngươi cũng đừng quên, đối
thủ của hắn chính là Vũ Phi Phàm a! Không ai biết chân chính cảnh giới của
hắn, chỉ biết hắn hai năm trước liền một quyền đánh bại Vũ Nhất, phải biết,
lúc đó Vũ Nhất là thiên tài đứng đầu Vũ gia, một thân tu vi là Dẫn khí viên
mãn, một bước đặt chân vào Luyện Thể cảnh nhưng vẫn bị hắn đánh bại!"
Đang nói, thanh niên này nhìn xuống sân đấu, ánh mắt dõi theo Vũ Phi Phàm cùng
đối thủ của hắn, mở miệng nói tiếp.
"Hai năm đã qua, các ngươi nghĩ thiên tài như hắn sẽ dậm chân tại chỗ sao?
Chắc chắn không, hắn có thể đã trở nên rất mạnh, hôm nay ngày có thể chính là
lúc hắn phô diễn thực lực chân chính của mình!"
Thiên niên vừa nãy vội chen vào nói: "Thôi thôi, hắn mạnh hay hắn phô diễn
thực lực thì là chuyện của hắn. Chúng ta hiện giờ điều cần xem nhất chính là
đánh nhau, cái này trận đấu chắc chắn đặc sắc hơn trận trước nhiều."
Mọi người đều gật đầu, ánh mắt dần chăm chú xuống sân đấu.