Rời Đi


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Hai đạo thân ảnh này, một người là đang mở miệng chào hỏi Chu Bá Thiên, người
khác chính là Vũ gia Gia chủ Vũ Hạo Nhiên.

Thấy hai người này xuất hiện, Tiêu Đạo cùng Triệu Dương sắc mặt đều thoáng
chốc trở nên khó coi.

Chỉ cần nghe qua lời nói liền có thể biết, hai tên Gia chủ này cũng đã sớm
biết hôm nay Tiêu gia sẽ phát sinh đại sự cho nên mới đến đây xem kịch. Chẳng
qua Tiêu Đạo nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao bọn họ không xuất hiện từ sớm mà
tại giờ phút này mới xuất hiện?

Đợi chút, đạo kiếm reo vừa rồi không phải của hai người này, cũng không phải
của Tiêu Dao Tử!

Nhớ lại đạo kiếm reo vừa rồi, Tiêu Đạo nhanh chóng phát hiện có vấn đề, hắn
vội chuyển ánh mắt nhìn về hướng Tiêu Lăng.

Thế nhưng điều bất ngờ liền xảy ra, chỉ nghe thấy ''Ầm'' một tiếng, vị Môn Chủ
kia vậy mà bị chấn bay ra ngoài.

Nơi đó, ở ngay phía trước mặt Tiêu Lăng không biết từ bao giờ liền xuất hiện
một tên trung niên nam tử. Tên nam tử này tay cầm trường kiếm sáng chói, đang
lăng không mà đứng.

Lăng không mà đứng!

Lại thêm một vị Ly Thể cảnh xuất hiện!

Vừa rồi tại lúc ngàn cân treo sợ tóc, chính trung niên nam tử này đã giúp Tiêu
Lăng đỡ một chiêu của Lạc Nhật Môn Môn Chủ.

Nhìn trung niên nam tử, Tiêu Lăng ôm quyền nói: "Đa tạ tiền bối vừa rồi cứu
giúp."

Mặc kệ Tiêu Lăng tuổi tác có cao hơn vị trung niên nam tử kia rất nhiều, nhưng
hắn vẫn gọi người này là tiền bối. Tiền bối hai cái chữ này chính là dành cho
cường giả!

Cho dù có ở nơi nào, chỉ cần ngươi mạnh, ngươi có đủ thực lực thì dù có trẻ
hay xấu vẫn sẽ được người khác tôn trọng, cái này chính là có thực lực nên
nhận được tôn trọng. Đối với kẻ yếu thì những điều này chính là ngược lại.

Nghe Tiêu Lăng cảm ơn mình, trung niên nam tử cũng chỉ nhìn hắn gật đầu một
cái, ánh mắt lại lần nữa chuyển về hướng Lạc Nhật Môn Môn Chủ.

"Đường đường là một môn chi chủ, vậy mà lại cùng một đám ô hợp đi ăn hiếp một
già một trẻ. Ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?"

Nhìn người trung niên nam tử, Lạc Nhật Môn Môn Chủ hừ lạnh, "Hừ, Lý Vân Tiêu,
ngươi bảo ta không biết xấu hổ? Không lẽ ngươi không biết cái thế giới này, ở
trước mặt cường giả, kẻ yếu giá trị cũng như cẩu sao!"

"Thì sao?"

"Cho nên bởi vì bọn hắn yếu, ta muốn giết bọn hắn cũng là chuyện bình thường."

Cũng là chuyện bình thường!

Nghe được lời này, Tiêu Dao Tử bàn tay có chút nắm chặt.

Nhìn trung niên nam tử cùng Lạc Nhật Môn Môn Chủ, Tiêu Dao Tử thầm nói trong
lòng, "Cái cảm giác này, đây chính là kẻ yếu sao? Không, ta không muốn làm kẻ
yếu, ta muốn mạnh hơn nữa, mạnh hơn cả hai người kia. Ta là muốn làm cường
giả!"

Lúc này đây, trung niên nam tử mỉm cười, nói: "Vậy ta cảm thấy ngươi rất yếu,
ta có thể giết ngươi sao?"

"Ngươi! Hừ, đừng có vòng vo nữa, ngươi tại sao muốn bảo hộ bọn hắn?"

Tranh cãi một hồi, Lạc Nhật Môn Chủ cũng không ngốc, hắn đã biết kẻ này đến
đây cũng không phải tiện đường ra tay mà muốn bảo vệ Tiêu Lăng cùng Tiêu Dao
Tử, chẳng qua hắn không biết mục đích của kẻ này là gì thôi.

"Ở đây hình như sắp tổ chức Tứ Gia So Tài, nghe nói đệ tử trẻ tuổi của tứ đại
gia tộc thành Mộc Nhai đều sẽ tham gia, vừa hay ta cũng có một tên đệ tử nằm
trong bốn cái gia tộc này cho nên ta đến xem thử."

"Chỉ như vậy?"

Suy nghĩ một chút, người trung niên nam tử lại nói tiếp," Nếu nằm trong top
năm người đứng đầu thì ta có thể thể sẽ thu bọn họ vào tông môn."

"Vậy thì liên quan gì đến việc ngươi cứu hai tên này!"

Lạc Nhật Môn Chủ nghe hắn giải thích thì tức giận nói, dù sao hắn cũng không
cảm thấy những chuyện này có liên quan gì đến nhau.

Bỗng nhiên trung niên nam tử nhìn về hướng Tiêu Dao Tử,"Ngươi có tham gia
sao?"

"Chắc chắn sẽ tham gia!"

Không chút do dự, Tiêu Dao Tử liền đáp lời.

Cách hai năm một lần, bốn cái gia tộc sẽ tổ chức Tứ Gia So Tài một lần. Những
lần trước đều do đan điền của hắn gặp chuyện nên chỉ có thể đứng ngoài nhìn
các đệ tử thiên tài tranh đấu với nhau, hoàn toàn chỉ là khán giả. Thế nhưng
lần này thì khác, hắn đã có thể tu luyện, cảnh giới cũng không tệ, vì thế hắn
chắc chắn phải tham gia rồi.

Trung niên nam tử gật đầu một cái, "Ngươi cũng nghe rồi đó, hắn cũng sẽ tham
gia nên ngươi không thể giết hắn được."

Lạc Nhật Môn Chủ làm sao không nhìn ra, tên nam tử này cho dù thế nào cũng
muốn bảo vệ hai người này. Trong trường hợp này, hắn có muốn giết bọn họ cũng
không được, phải biết tên nam tử này mạnh hơn hắn nhiều lắm.

"Các ngươi có thể đi, nhưng chỉ cần hắn không lọt vào top năm, ngươi sẽ không
cản ta giết bọn hắn chứ?"

Trung niên nam tử gật đầu nói: "Chắc chắn không cản."

Nghe bọn họ đối thoại, Tiêu Đạo biết rằng hôm nay đã không thể giết Tiêu Lăng
cùng Tiêu Dao Tử được rồi, sau này càng không có cơ hội. Nhưng dù hắn muốn
ngăn cản cũng không được, vị trung niên nam tử kia thật sự là quá mạnh, còn
mạnh hơn cả Lạc Nhật Môn Chủ.

"Nếu đã không còn chuyện gì nữa, chúng ta cũng đành cáo lui vậy. Tiêu lão và
Tiêu công tử hay là cùng ta vào Phủ Thành Chủ làm khách mấy hôm?"

Nhìn Tiêu Lăng, Thành chủ Chu Bá Thiên ân cần hỏi, lâu lâu lại có chút liếc
nhìn Tiêu Dao Tử.

Cảm nhận được ánh mắt của Chu Bá Thiên, Tiêu Dao Tử mồ hôi lạnh chảy ròng
ròng.

Thầm nghĩ một cái, "Vị Thành chủ này sẽ không bị gay chứ? Ta nhưng là không có
sở thích quái dị!"

Suy nghĩ một chút, Tiêu Lăng cũng liền gật đầu đáp: "Vậy thì hai người bọn ta
đành làm phiền Thành chủ vài hôm vậy."

"Không dám, không dám. Vậy thì tạm biệt Tiêu Gia chủ, à còn có Triệu Gia chủ,
chúng ta mấy người này xin cáo từ."

Cười một tiếng với Tiêu Lăng, Chu Bá Thiên hướng Tiêu Đạo cùng Triệu Dương ôm
quyền chào.

Cố nén tức giận, Tiêu Đạo nhìn Tiêu Lăng cùng Tiêu Dao Tử nói: "Các vị đi
thông thả, không tiễn!"

Tiêu Lăng hừ lạnh một tiếng rồi cùng Chu Bá Thiên và Vũ Hạo Nhiên rời đi.

Nhìn Tiêu Đạo, Tiêu Dao Tử lạnh lùng nói: "Cái mạng của người ngày sau ta sẽ
đến lấy."

Dứt lời cũng không thèm để ý những chuyện ở đây, xoay người đi ra khỏi Tiêu
gia.

Trung niên nam tử có chút mỉm cười, "Có chí khí, ta thích. Được rồi, Lạc Môn
chủ, hẹn ngày gặp lại."

Nói xong liền hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất ở cuối chân trời.

Thấy bọn tất cả đều đã đi hết, Tiêu Đạo hướng vị kia Lạc Nhật Môn Chủ hỏi:
"Môn Chủ đại nhân, chẳng hay người nam tử kia là ai?"

Nhìn hướng trung niên nam tử biết mất, Lạc Nhật Môn Chủ trầm ngâm đáp: "Thiên
Kiếm Tông, Tông Chủ Lý Vân Tiêu, ngươi có từng nghe nói?"

Thiên Kiếm Tông Tông Chủ!

Nghe được những lời này, mọi người ở đây đều giống như bị hóa đá.


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #16