Trở Mặt


Người đăng: ☬Hóa Thần Đệ Nhất Nhân☬

Chương 13: Trở mặt

Tiêu Dao Tử!

Nghe Tiêu Đạo gọi tên mình, Tiêu Dao Tử bỗng nhiên thu lại trường kiếm. Khuôn
mặt từ băng lãnh đột nhiên chuyển qua cười đùa vui vẻ.

“Bá phụ, chúng ta quả thật lâu rồi không gặp. Ngươi vẫn còn khỏe đấy chứ?”

Mặc dù ngoài mặt cười đùa vui vẻ, giống như hai người thân thuộc lâu ngày mới
gặp lại nhau. Thế nhưng bên trong ánh mắt của Tiêu Dao Tử, sát ý của hắn vẫn
luôn nồng nặc một mảnh, nhìn chằm chằm vô Tiêu Đạo.

Tiêu Đạo nhìn thấy biểu hiện của hắn thì sắc mặt lại càng thêm âm trầm.

Hắn hiện giờ đã phát hiện, Tiêu Dao Tử chẳng những không chết mà còn nhận được
kỳ ngộ khiến cho cảnh giới tăng cao, đồng thời tính tình cũng đã biến đổi cực
lớn.

Nhận thấy sát ý bên trong mắt của Tiêu Dao Tử, Tiêu Đạo có thể khẳng định tên
tiểu tử này đã biết được người muốn giết hắn là ai nhưng vẫn ngoài mặt cười
đùa.

Nếu như để cho hắn cùng Tiêu Dao Tử ở tại một nơi khác, hắn chắc chắn sẽ mau
chóng một chưởng đập chết tên cháu trai này. Chỉ tiếc bọn hắn đang ở tại Tiêu
gia, hắn không thể tùy tiện xuất thủ.

Nhìn Tiêu Dao Tử, Tiêu Đạo lạnh lùng nói: “Ta quả thật rất không khỏe, ngược
lại Tử nhi ngươi thì khỏe mạnh vô cùng.”

“Thế nào, rơi xuống núi không chết lại nhận được kỳ ngộ sao? Hiện giờ đã không
thèm coi ta ra gì, đụng một cái là liền động sát chiêu, không lẽ ngươi thật sự
muốn giết vị bá phụ này?”

Tiêu Dao Tử nghe Tiêu Đạo nói vậy thì liền cười lớn một tiếng.

“Ha ha ha, ta quả thật là nhận được kỳ ngộ không nhỏ, nhưng không phải cũng do
bá phụ trợ giúp, ta trả ơn không kịp, làm sao lại giết bá phụ? À còn nữa, phải
cảm tạ bá phụ tặng kèm ta mấy cái bao thịt để luyện kiếm, ta thật sự rất biết
ơn nha!”

“Ta muốn giết ngươi!”

Gầm lên một tiếng, Tiêu Đạo thật sự đã bị những lời này làm cho lửa giận công
tâm. Hắn không thèm để ý đến ở đây là đâu nữa, dồn hết toàn lực mà đánh về
phía Tiêu Dao Tử.

Tiêu Dao Tử cũng không dám khinh xuất, mau chóng lùi về phía sau tránh né.

Qua lần so đấu vừa rồi, Tiêu Dao Tử đã biết được khoảng cách thực lực của hắn
và Tiêu Đạo. Chỉ cần hắn trực diện tiếp đỡ đòn này thì rất nhanh hắn liền sẽ
hóa thành một bãi thịt nát.

Thế nhưng, tốc độ của Tiêu Đạo quả thực là quá nhanh, cái này tốc độ cùng sức
mạnh là thuộc về cảnh giới nghiền ép.

Chỉ thấy khi Tiêu Dao Tử vừa lùi về sau một bước thì Tiêu Đạo cũng đã đến ngay
trước mặt hắn. Giống như phản xạ theo bản năng, Tiêu Dao Tử liền rút kiếm ra
đỡ.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Cùng lúc đó, một đạo bóng đen cấp tốc bay vọt ra bên ngoài. Cái này đạo bóng
đen không phải Tiêu Dao Tử mà chính là Tiêu Đạo!

“Đạo nhi, ngươi vì sao lại muốn giết Tử nhi?”

Ở ngay tại vị trí của Tiêu Đạo và Tiêu Dao Tử lúc nãy, Gia chủ Tiêu gia Tiêu
Lăng không biết từ khi nào đột nhiên xuất hiện.

Nếu không phải vừa rồi Tiêu Lăng may mắn đến kịp lúc, thay Tiêu Dao Tử phá một
chưởng của Tiêu Đạo thì dù hắn không chết cũng sẽ bị phế.

Đánh bay Tiêu Đạo, Tiêu Lăng trong hai mắt chứa đầy sát ý cùng phẫn nộ mà nhìn
tên nhi tử này.

Về phần Tiêu Dao Tử, vừa rồi hắn thật sự đã đi dạo một vòng quanh quỷ môn
quan, mồ hôi lạnh hiện giờ còn đang chảy đầy lưng.

Hắn nhìn về phía Tiêu Đạo trong mắt sát ý lại càng đậm, kẻ này hắn thật sự
muốn giết, không chỉ có tàn hồn muốn giết Tiêu Đạo mà Tiêu Dao Tử cũng muốn
giết!

Chậm rãi ổn định lại tâm thần, Tiêu Dao Tử cũng nhận thức vị lão giả trước
mặt, kẻ này chính là gia gia của tàn hồn, hiện giờ cũng là gia gia của hắn.
Nếu không phải vị gia gia này đến kịp lúc, hắn có lẽ đã sớm chết dưới tay Tiêu
Đạo rồi.

“Gia gia, đa tạ ngài.” Nhìn vị lão giả này, Tiêu Dao Tử thành tâm cảm tạ hắn.

Nghe Tiêu Dao Tử cảm tạ mình, Tiêu Đạo sát ý bỗng nhiên thu liễm lại.

Nhìn về phía Tiêu Dao Tử, hắn ôn hòa cười một tiếng.

“Ha ha, Tử nhi, ngươi là cháu của ta, ta cứu giúp ngươi là chuyện thiên kinh
địa nghĩa, ngươi cần gì phải cảm tạ ta. Được rồi, người cứ đứng yên ở đó, hôm
nay ta muốn thanh lý môn hộ!”

“Vâng, gia gia.”

Tiêu Dao Tử hơi liếc nhìn Tiêu Đạo và Tiêu Lăng, hắn đáp lại một tiếng rồi yên
lặng lùi về phía sau mấy bước, chậm rãi chờ xem những chuyện tiếp theo.

Tiêu Lăng thấy Tiêu Dao Tử đã lui xuống thì liền quay về phía Tiêu Đạo, mở
giọng lạnh lùng nói: “Đạo nhi, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta. Thế nào,
không lẽ đến cả Gia chủ cũng không xứng để ngươi nói chuyện?”

Thấy Tiêu Lăng giọng nói lạnh lùng, trong mắt chứa đầy sát ý nhìn mình, Tiêu
Đạo giống như đã phát hiện ra điều gì. Hắn trầm mặc một chút rồi liền điên
cuồng cười lớn.

“HA HA HA, phụ thân ngươi vừa mở miệng liền nói muốn thanh lý môn hộ, lại còn
nói ta không sợ Gia chủ. Ngươi cũng không cần phải vòng vo làm gì, có lẽ ngươi
đã biết được một vài chuyện rồi, sao chúng ta không thẳng thắn nói chuyện,
giải quyết một lần cho dứt điểm đi!”

Hắn Tiêu Đạo cũng không phải người ngu. Ngay khi nghe thấy Tiêu Lăng nói muốn
thanh lý môn hộ thì hắn cũng đã đoán được mọi chuyện rồi.

Có lẽ hắn làm việc xưa nay đều vô cùng cẩn thận, nhưng làm sao thật sự có thể
chôn dấu được mọi thứ? Nếu như hắn đoán không nhầm thì người phụ thân này đã
biết rõ mọi chuyện rồi, dù không biết thì Tiêu Dao Tử sớm muộn gì cũng sẽ nói
cho hắn biết.

Tiêu Đạo nặng nề thở ra một hơi.

Hôm nay ngày, nếu như không phải Tiêu Lăng cùng Tiêu Dao Tử chết thì chính là
hắn chết.

Nghĩ vậy, ánh mắt Tiêu Đạo càng trở nên điên cuồng.

“Phụ thân, ta quả thực vô cùng biết ơn ngươi đã giúp ta sống đến ngày hôm nay,
cho ta cơm ăn áo mặc, nuôi dạy ta đến bây giờ. Nếu không phải có ngươi cứu
giúp, ta có lẽ đã sớm chết đi từ lâu rồi. Thế nhưng...”

Nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng lại, trong ánh mắt đầy trách cứ nhìn Tiêu
Lăng.

“Thế nhưng tại sao ngươi không trao vị trí Gia chủ cho ta! Chẳng lẽ ta làm mọi
việc còn chưa đủ tốt sao, hay do ta không mang dòng máu của Tiêu gia? Còn nhớ
trước kia, ngươi muốn truyền vị trí Gia chủ cho Tiêu Phong nhưng hắn lại từ
chối, ta cứ nghĩ ngươi sẽ chọn ta, nhưng không, ngươi tiếp tục giữ lấy.”

“Đến lúc Tiêu Dao Tử đan điền gặp chuyện, không thể tu luyện. Ta cứ nghĩ rằng
cơ hội của mình đã đến, nhưng ta đã lầm. Ngươi một lòng muốn cho hắn làm Gia
chủ, bất chấp mọi người phản đối!”

“Thế nên ngươi mới cho người giết hắn phải không?” Nhìn kỹ Tiêu Đạo, Tiêu Lăng
lạnh giọng hỏi.

Nghe vậy, Tiêu Đạo sắc mặt liền cứng lại.

Hắn lắc đầu cười khổ, nói: “Quả nhiên ngươi đã biết. Đúng vậy, ta đã cho người
đi giết Tiêu Dao Tử, nếu hắn chết thì cái vị trí Gia chủ này sẽ là của ta!
Nhưng thật không ngờ hắn vẫn còn sống, hơn nữa còn nhận được kỳ ngộ không
nhỏ.”

Nghe Tiêu Đạo nhận tội, Tiêu Lăng quanh người sát ý càng nặng.

Hắn nhìn Tiêu Đạo lắc đầu một cái.

“Ngươi đã lầm! Cho dù ta không cho Tiêu Dao Tử làm Gia chủ thì cũng không đến
lượt ngươi. Ta từ lâu đã sớm nhận ra, ngươi làm người lòng dạ thâm sâu, thân
nhân đối với ngươi quả thực không hề quan trọng. Từ trong việc này liền có thể
thấy được.”

“Lòng dạ sâu không tốt sao? Ở cái thế giới này, thân nhân có thật sự quan
trọng sao?”

Tiêu Đạo không phục nói.

Lắc đầu một cái, Tiêu Lăng một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn.

“Ngươi quả thực đã bị quyền lợi làm che mắt rồi. Lòng dạ tuy tốt, nhưng đối
với ta, thân nhân vẫn là thứ quan trọng nhất!”

Ầm ầm ầm…

Đúng lúc này, vô số Trưởng lão, đệ tử cùng hạ nhân Tiêu gia đều đã chạy đến
đây.

“Các ngươi nhìn, tên nam tử kia thật sự là thiếu gia!”

Một tên đệ tử chỉ về hướng Tiêu Dao Tử nói lớn.

Tiếp theo đó, vô số ánh mắt đều tụ tập lên trên người hắn.

“Đúng là vậy, thiếu gia vẫn chưa có chết.”

“Nhưng nhìn bộ dạng của hắn, cũng đâu giống một người bị rơi xuống vực đâu?”

Nhìn Tiêu Dao Tử, có nhiều người vô cùng thắc mắc.

Dù sao, làm gì có ai rơi xuống vực mà còn mang được một bộ đồ mới như vậy, hơn
nữa người cũng không bị chút tổn thương gì.

Tiêu Dao Tử có hơi nhíu mày, bị nhiều người xem xét bàn tán, hắn thật sự cảm
thấy rất khó chịu.

“Được rồi, tất cả mọi người mau chóng im lặng. Còn không mau bắt tên phản đồ
này lại cho ta!”

Giữa lúc này, giọng nói của Tiêu Lăng liền vang lên. Trong giọng nói có chứa
một cỗ khí thế uy nghiêm không gì sánh được khiến mọi người trong sân cũng vì
vậy mà yên lặng lại.

“Gia chủ, ngài nói bắt phản đồ, không biết là ai?”

Nhìn Tiêu Lăng, một vị Trưởng lão Tiêu gia bỗng nhiên đứng ra hỏi.

Liếc mắt nhìn vị Trưởng lão này, Tiêu Lăng trên mặt không chút cảm tình chỉ
thẳng Tiêu Đạo.

“Chính là hắn!”

“Hãm hại thân nhân, đã vậy còn cấu kết Triệu gia, mưu đồ làm phản!”

Vừa dứt lời, vô số đệ tử trong sân vừa mới im lặng không lâu thì liền đều sôi
trào lên lại.

Riêng vị Trưởng lão vừa rồi vậy mà đột nhiên nở nụ cười.

“Ha ha, hắn làm vậy cũng có gì không tốt?”


Tiêu Dao Kiếm Thần - Chương #13