Mặc Gia Trộm Vương Chi Vương Đạo Chích


Người đăng: lord16061992

“Đùng!” Vân Tàu Thuyền rơi xuống đất âm thanh vang dội. Lạc Âu đám người ngẩng
đầu, trên thuyền đang có một người trẻ tuổi,có 2 cái sợi tóc dài từ trên trán
rủ xuống.Lạc Âu nhận ra đây là ai,không phải là đạo chích của Mặc gia là
ai,lại nói tên này còn đang có ý định cua Dung nhi của hắn đây à.

“Tiểu chích, tại sao là ngươi a!” ban lão đầu có chút bất ngờ trước sự xuât
hiện của thanh niên phía trước

“Làm sao không thể là ta.” Người kia đương nhiên nói rằng.

“Thủ lĩnh không phải phái ngươi đi thái sơn nhiệm vụ sao?” Ban lão đầu hỏi.

“Nghe nói ngươi lão nhân gia muốn trở về, ta lập tức gấp trở về nghênh tiếp
nha!” Đối diện cái thanh niên người nói năng ngọt xớt nói.

“Ta xem ngươi là nghe nói Dung cô nương muốn trở về, cho nên chạy nhanh hơn
thỏ.” Ban lão đầu rõ ràng quen thuộc người thanh niên này tập tính, căn bản
không để ý đến lời nói của hắn, trực tiếp chỉ ra sự tình căn bản.

Hắn thích Đoan Mộc Dung? Lạc Âu chân mày đã hơi nhíu lại,Đoan Mộc Dung là nữ
người của hắn à,có nên bán ít hành cho tên này không.

“Phải không? Ôi chao! Dung cô nương nhưng cũng tới. Thực sự là cái ngoài ý
muốn" căn bản không quan tâm bị ban lão đầu bóc phốt, đôi mắt sáng lên, sau đó
kinh ngạc nói rằng, thân hình lóe lên trong lúc đó đứng trước Đoan Mộc Dung.

“Thật là cao minh khinh công.” Thấy người này khinh công, Cái Nhiếp đều không
khỏi khen một câu. Di chuyển như thỏ chạy, vừa rồi phảng phất thuấn gian giống
nhau, chắc là đỉnh đỉnh nổi danh thần hành thuật!

Ngay sau đó Cái Nhiếp lại là nhìn liếc mắt Lạc Âu,Tuy chìm đắm tu luyện không
màng đến nhi nữ tình trường nhưng Cái Nhiếp không phải là tên ngu ngơ,hắn biết
Lạc Âu yêu thích Đoạn Mộc Dung.

“Đã lâu không gặp, có nghĩ tới ta à!” Người thanh niên đem mặt tiến đến Đoan
Mộc Dung trước mặt của hỏi.

“Ngươi lần trước tổn thương còn chưa có khỏi hẳn, bằng không vết thương cũ
nhất định tái phát?” Đoan Mộc Dung lãnh băng băng nói

“Có Y Tiên Dung cô nương, chính là lại chịu một trăm lần tổn thương cũng không
sợ.” Người thanh niên này không để một chút để ý Đoan Mộc Dung lãnh đạm, mặt
mày vui vẻ nói rằng.

“Ừ! Vị này chính là?” Người thanh niên này đột nhiên phát hiện hiện trường tựa
hồ còn nhiều hơn ba người, quay đầu nhìn về phía Cái Nhiếp, bởi vì hắn già
nhất, hơn nữa trong tay Uyên Hồng rất hấp dẫn người ánh mắt, hấp dẫn người
thanh niên này.

“Để ta giới thiệu một chút.” Ban lão đầu đi tới nói rằng.

“Cái này nói năng ngọt xớt gia hỏa đây! Là trộm khắp thiên hạ đạo chích.” Ban
lão đầu chỉ vào cái kia nói năng ngọt xớt thanh niên nói rằng.

“Vị này đây! Là Cái Nhiếp tiên sinh.” Ban lão đầu chỉ vào Cái Nhiếp nói rằng.

“Cái Nhiếp, đây chính là đại danh đỉnh đỉnh a!” Đạo chích một cái trừng lớn
con mắt.

“Không dám.” Cái Nhiếp ôm quyền thi lễ, khiêm tốn nói rằng.

“Lão đầu, làm sao không phải giới thiệu ta nha!” Thiên Minh lên tiếng

“Ngươi là?” Đạo chích rướn cổ lên, nhìn Thiên Minh bày ra khôi hài tư thế,
nghi ngờ nói rằng.

“Cái này hả!” Ban lão đầu cân nhắc một chút dùng từ

“Chính là Cái tiên sinh mang tới một cái nhà nhỏ hài tử.” Nhưng là Ban lão đầu
lại làm cho Thiên Minh nụ cười trên mặt cứng đờ, tức giận không thôi.

“Cái gì đó!” Thiên Minh khí cấp bại phôi nói rằng.

“Vậy vị này là?” Đạo chích nhìn về phía sóng ngu Lạc Âu.

Đạo chích cảm giác Lạc Âu thực sự không giống người thường! Đứng ở đây, phảng
phất cùng Thiên Địa hòa làm một thể.

Những người khác có thể nhìn không ra Lạc Âu hư thực đến, thế nhưng đạo chích
khác, hắn là trộm Vương Chi Vương!

“Hắn a! Hắn chính là trang chủ của Quy Vân trang.” Ban đại sư nói rằng.

“ồ,trnag chủ Quy Vân hành tung bí ẩn hơn người,lần đầu gặp mặt khiến người ta
lau mắt mà nhìn!” Đạo chích con mắt xoay hai vòng, đột nhiên trở nên lễ độ
đứng lên, ôm quyền thi lễ một cái, tiến lên muốn cùng Lạc Âu ôm.

Có quỷ! Lạc Âu đôi mắt lóe lên một tinh quang, chính là cùng đạo chích đang ôm
nhau, nhất thời đạo chích trong tay chẳng biết lúc nào xuất hiện một tấm ngọc
bội trên tay,nhưng không được bao lâu thì bay lại trên tay Lạc Âu.

Lúc này Lạc Âu trên ngón tay linh hoạt chuyển động một cái vòng tròn bánh xe,
vừa mang rất nhiều sắc bén tiểu răng, chính là trộm Vương Chi Vương đạo chích
binh khí xoay lên.

“Ừ!” Đạo chích chứng kiến Lạc Âu trong tay xoay tròn, vô ý thức sờ một cái eo,
bên hông mình cái kia vũ khí của mình đã không thấy.

Tại sao có thể như vậy???

Chính mình nhưng là trộm Vương Chi Vương, chính mình còn không có trộm được
đối phương đồ đạc, đồ đạc của mình chính là trước làm cho đối phương cho trộm
đi

Gặp quỷ? Đạo chích khiếp sợ nhìn Lạc Âu.

Đạo chích vẫn luôn cho mình trộm Vương kỹ thuật, vô địch thiên hạ, nghĩ như
thế nào cũng không nghĩ ra còn có người so với chính mình còn có thể lợi
hại???

“Ngươi thật là lợi hại! Ta bội phục.” đạo chích nhìn thoáng qua Lạc Âu như
nhìn thấy sư phụ một dạng

Lạc Âu cười nhạt, chính là trả vũ khí của mình.Đáng thương Đạo Chích không
biết rằng trong vòng không gian 3m,mọi thứ xung quanh đều bị Lạc Âu kiểm soát
à,hắn còn tưởng thủ pháp của Lạc Âu cao minh cơ.

“Được rồi, chớ khách khí, mọi người lên thuyền đi!” ban lão đầu mở miệng nói,
cái này tiểu chích, bình thường không phải khiêm tốn, hôm nay tại sao lại
khiêm tốn, vẫn như thế có lễ phép.

Mọi người đi lên thuyền, Thiên Minh như trước nhìn chung quanh, Lạc Âu thì là
đứng ở Đoan Mộc Dung bên cạnh, nghe Đoan Mộc Dung mùi hương.

Đạo chích ở bên kia lôi kéo từ phía trên rũ xuống một sợi dây xích sau một hồi
nge âm thanh tiếng sợi xích kéo lên, Vân Tàu Thuyền chậm rãi được kéo lên.

Theo Vân Tàu Thuyền lên cao, mọi người mới phát hiện này vách đá bên trong, dĩ
nhiên ẩn giấu rất nhiều bánh răng, đang ở lần lượt có thứ tự di chuyển, chịu
đựng toàn bộ cơ quan thành động lực, không biết động lực nguyên ở nơi nào? Lạc
Âu cảm thán Mặc Địch không thôi,lợi dụng sức nước từ trên cao tác động vào các
bánh răng các bánh răng liên kết với nhau vận hành cả tòa cơ quan,nếu không có
nguồn nước cung cấp cả tòa thành sẻ ngừng hoạt động,nhưng làm sao có thể làm
biến mất được con sông rông lớn cung cấp cho tòa thành được. Tuy nhiên một
điểm yếu chêt người của tòa thành này là các cơ quan hoạt động nhờ vào mối
liên kết của các cơ quan,vì vậy khắp tòa thành này đều là nguồn nước.Cơ quan
thành sụp đổ cũng được Vệ trang công phá như vậy.

“Cái kia lớn phía trên tảng đá có chữ viết, không xong, lại xem không hiểu.”
Đột nhiên Thiên Minh ngạc nhiên xuất vừa nói nói, lúc đầu cho rằng có thể ở
Nguyệt nhi ra làm náo động, hấp dẫn hấp dẫn Nguyệt Nhi chú ý lực, lại bỗng
nhiên phát hiện mình cũng không biết chữ.

““ đây là Tống quốc văn tự, Mặc gia Tổ Sư Gia chính là Tống quốc người.” Cao
Nguyệt khẳng định nói.

“Viết là cái gì?” Thiên Minh hỏi.

“Thế gian Nhạc Thổ.” Cao Nguyệt thanh âm thanh thúy trong tràn đầy lòng kính
trọng


Tiêu Dao Chư Thiên Vạn Giới - Chương #22