Người đăng: lydaik
Nhìn sắc mặt vui vẽ hai nữ, Lý Bất Phàm tâm một trận ngứa ngáy, hắn đưa tay
ra đưa tiểu Điệp ôm vào trong lòng, vuốt ve nàng mao nhung cái đuôi, làm
tiểu Điệp trắng noãn xinh đẹp gương mặt tràn đầy hồng thấu, trong lồng ngực
hắn thoát ra, trong phút chốc đã không còn hình bóng.
Nhìn biến mất tiểu Điệp, Lý Bất Phàm phá lên cười nói : ''ha ha..., cô gái
nhỏ thật thú vị ''.
Tiểu Ly ở đằng sau ôn nhu bóp vai cho hắn, có chút bất mãn nói : '' ngươi
toàn khi dễ tiểu Điệp ''.
Đại nhật đông thăng, tử khí bốc lên, lúc này Lý Bất Phàm đang trên đường đến
hoàng gia học viện, hoàng gia học viện, chính là hoàng thất xây dựng học
viện, dành cho hoàng thất con cháu và quý tộc học tập, Lý Bất Phàm chính là
hoàng gia học viện cao cấp đệ tử một trong, hôm nay là ngày cao cấp lớp học
khai giảng tháng ngày.
Đi đến hoàng gia học viện, Lý Bất Phàm thình lình phát hiện đám người đang ở
phía trước xếp hàng, chắc là năm nay học viện học sinh mới, không có quá
nhiều dừng lại, Lý Bất Phàm đi thẳng vào trong phòng học.
Lý Bất Phàm đang đi thì thấy một người quen, hắn vội vàng hô to : '' Ngự
Thiến ''.
Thấy Lý Bất Phàm đến, Ngự Thiến sắc mặt có chút mừng rỡ, nhưng rất nhanh
lạnh xuống, có chút ghét bỏ nói : '' dám gọi thẳng tên của ta, chúng ta rất
thân sao ''.
Nhìn cô nàng thần sắc, Lý Bất Phàm trong lòng nộp bộp một cái, thầm hô không
ổn, hắn chắc là cô nàng đã biết việc hắn che dấu thực lực để chiếm tiện nghi
.
Lý Bất Phàm cười làm lành noi : '' đương nhiên rất thân rồi ''. Nói xong nhìn
nàng đỏ mọng đôi môi, hắn thói quen liếm môi môt cai.
Nhìn Lý Bất Phàm lưu manh thần sắc, Ngự Thiến xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn
tràn đầy tức giận, nếu không phải đây nhiều người như vậy ,nàng đã xông vào
cắn hắn một cái.
'' hừ...!''.
Hừ lạnh một cái, Ngự Thiến xoay người rời đi.
'' này ''.
Lý Bất Phàm chạy theo sau, trong lòng không ngừng kêu khổ, thầm hận mình lúc
đó lỗ mãn, không phải mấy cái hôn sao ?, chờ chinh phục được cô nàng rồi ,
muốn hôn bao nhiêu hôn bấy nhiêu.
Nhìn Lý Bất Phàm đuổi theo, Ngự Thiến quay lại hỏi : '' ta có phải rất ngu
không, tự nhiên bị ngươi lừa gạt mà không hay biết ? ''.
'' tự nhiên không ngu, Ngự Thiến nhà ta vừa xinh đẹp, vừa thông minh ''.
''Phốc ''.
Nhìn hắn nịnh nọt thần sắc, Ngự Thiến nhiên không được cười, nhưng rất nhanh
mặt lạnh xuống, hừ nhẹ nói : '' ai là Ngự Thiến nhà ngươi ''.
Nhìn Ngự Thiến bóng lưng, Lý Bất Phàm một trận bất đắc dĩ, âm thầm suy nghĩ
làm sao dỗ dành cô nàng, hắn biết Ngự Thiến đối với hắn cũng có chút cảm tình
, nhưng nhiêu đó cũng chưa đủ để phá tan tầng kia quan hệ.
Đang lúc hắn buồn bực thời điểm, một tiếng trêu chọc từ phía xa truyền đến.
'' đây không phải trấn nam vương thế tử sao, chỉ ngươi cũng muốn nhúng chàm
Ngự Thiến công chúa, coi chừng chết không có chỗ chôn ''.
Lý Bất Phàm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mười bốn mười lăm tuổi thiếu niên
, một bộ tuấn lãng bất phàm, trong mắt mang theo vẽ bá đạo, chính là đang
chậm rãi đi tới.
Nhìn trước mắt thiếu niên, Lý Bất Phàm ngay lập tức biết đây là ai, trước
mắt người này tên là Trần Ngạo, chính là Trần thừa tướng con thứ, kinh thành
tam đại thiên tài đứng đầu.
Trần Ngạo chính là đang chậm rãi đi tới, sau lưng hắn hai cái chân chó nghe
hắn nói, hùa theo : '' chính là một trấn nam vương thế tử ,ỷ vào có chút
thiên phú, cũng dám nhòm ngó công chúa, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên
nga ''.
Lý Bất Phàm lúc này khôi phục lại cao ngạo lạnh lùng thần sắc, chỉ thấy hắn
cười lạnh nói rằng : '' có xứng hay không không cần ngươi quan tâm ''.
Nếu là trước kia, xác thực hắn không xứng với Ngự Thiến, Ngự Thiến chính là
hoàng đế con gái độc nhất, chỉ cần lấy nàng ,đổi sang họ hoàng tộc, chính là
có một chân ngồi lên ngôi hoàng đế .