Người đăng: KnightIX
Ngày 18 tháng 08 năm 2018, Ngày này được dự báo là ngày vùng tâm bão cơn bão
số 4 đổ ập vào đất liền. Người dân và cơ quan nhà nước vùng ven biển cũng như
những khu vực được dự báo là sẽ chịu sự ảnh hưởng của bão đã hoàn thành công
việc phòng chống bão.
Ngày này, mới đến 18h tại Thành phố HN mọi người đã hối hả chạy về nhà, trên
đường đã không còn xe cộ hay người nào qua lại, ngoài trời mưa tầm tã, gió
giật mạnh khiến cho cây cối đều ngả nghiêng, sấm sét như là quần xà loạn vũ.
Trên Đường H Phố G còn có một thân ảnh còn ở bước đi lững thững, mặc cho mưa
đã khiến cho một thân nước đều là, nhưng thân ảnh này vẫn bước đi như cái xác
không hồn. Nếu như tới gần, có thể nghe thấy được thân ảnh này còn đang lẩm
bẩm
"chết tiệt, lại trượt phỏng vấn, trên thân mình giờ còn có 200k mà đã gần đến
ngày đóng tiền phòng, haizz! Nếu cứ tiếp tục không phỏng vấn qua thì tháng sau
phải ăn ngủ ngoài đường mất."
Thân ảnh này là một thanh nên nhân, tuổi ước chừng 23 24, vóc người bình
thường, tướng mạo cũng vậy, thuộc về ném vào trong đám người đều sẽ không tìm
thấy dạng kia.
Thanh niên này tên là Vương Vũ, năm nay 23 tuổi, là một cô nhi từ khi mới sinh
ra đã bị ném ở trước cửa cô nhi viện, rồi khi lớn dần do tính cách lạnh lùng
ít nói, cũng như không biết nịnh bợ người khác của hắn khiến hắn hầu như không
có bạn bè gì, và kèm theo đó là thường bị những người lớn tuổi hơn bắt nạt.
Nên vậy, ngay từ bé Vương Vũ ngoài học tập ra chính là trạch ở trong phòng đọc
tiểu thuyết, đặc biệt là những bộ tiểu thuyết kiếm hiệp, tiên hiệp, tưởng
tượng như mình dấn thân vào trong câu chuyện đó trải nghiệm các loại võ công,
công pháp thần kỳ, những trường hợp cá mặn xoay người nghịch tập nhiệt huyết
ấy.
Vương Vũ đã tốt nghiệp Đại học được hơn một năm rồi, tuy là đạt được bằng khá
của trường Đại học danh giá nhưng đến xã hội hiện giờ, bằng thạc sỹ, tiến sĩ
đầy đường thì bằng khá cũng giống như vậy! Suốt hơn một năm này, Vương Vũ đã
xin đi phỏng vấn quá 4 nơi công ty, nhưng không ngoại lệ đều bị cự tuyệt, với
lý do chưa có kinh nghiệm làm việc.
Chiều hôm nay, Vương Vũ lại đi nhận phỏng vấn lần thứ năm nhưng kết quả vẫn
không khác biệt. Vừa bước đi, vừa nghĩ tới ánh mắt khinh thường của những
người gọi là thành công nhân sĩ, tiếng quát giục đóng nợ tiền phòng còn xin
khất từ tháng trước của chủ nhà, khiến cho Vương Vũ không khỏi nghĩ đến những
nhân vật chính trong các câu chuyện được bàn tay vàng, hưởng hết vinh hoa phú
quý, trái ôm phải ấp... Ngày tại lúc Vương Vũ đang còn YY trung, không để ý
thấy một đạo tia chớp màu tím đang lấy tốc độ cực nhanh hướng về phía hắn ta
bắn tới.
Chỉ nghe thấy "Oanh" một tiếng còn ở YY Vương Vũ lập tức mất đi tri giác, thân
ảnh của hắn ta ngay lập tức tiêu thất dường như hắn chưa từng tồn tại trên thế
giới này.
Trong một sơn cốc, xung quanh được bao phủ bởi những vách đá treo leo, đỉnh
vách đá bị những đám mây che khuất có thể thấy được muốn trèo đi lên hẳn là
không thể nào. Bên trong sơn cốc, cảnh sắc như là thế ngoại đào nguyên, bốn
mùa như xuân, khắp nơi đều là các loại cây ăn quả, phần lớn là cây đào. Những
con sơn dương còn đang thảnh thơi ăn cỏ, trên cây là những đàn khỉ đang trích
trái đào, vừa ăn thỉnh thoảng còn ném vài quả xuống trêu chọc vài con thỏ
hoang đang kiếm thức ăn. Nơi xa một chút là một thác nước đang chảy từ trên
vách đá xuống phía dưới một cái hồ không lớn lắm.
Lúc này bên hồ có một thân ảnh đang nằm trên mặt đất, thân ảnh này cháy đen
như mới bị nướng chín, đúng hơn là bị sét nướng chín. Bỗng nhiên ngón tay của
thân ảnh này hơi động rồi sau đó đột nhiên bật dậy hét lên:
" Ta dựa, tình huống này là thế nào, đau chết mất."
Vương Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đau rát, mà hơn hết, chỗ này là chỗ nào, không
phải mình còn đang ở đi trên đường sao. Càng nghĩ, Vương Vũ càng cảm thấy đau
lợi hại, cuối cùng không chịu đựng được lại vinh quang té xỉu thêm lần nữa.
Trước khi ngất, hắn còn nghe thấy được một tiếng vang như là xuất phát từ
trong đầu.
"Keng, Tối Cường Xuyên Việt Hệ Thống trói định trung.... 1% ..10% ..100%"
"Keng, hệ thống trói định hoàn tất, xét thấy ký chủ thân thể bị tổn thương
nghiêm trọng, hệ thống tự động tiến hành chữa trị."
"Keng, đang ở chữa trị trung.... 1% ..10% ..100%, chữa trị hoàn tất."
Ngay khi mới kết thúc chữa trị, Vương Vũ dần tỉnh lại, hắn chỉ cảm thấy trên
người thương thế dường như đã khỏi hẳn,không còn đau chết đi sống lại nữa.
Vương Vũ ngay lập tức đứng dậy, quan sát chung quanh để xác định đây là chỗ
nào, chẳng lẽ là mình trúng giải thưởng lớn xuyên việt, còn có vừa rồi trong
đầu tiếng kêu là cái quỷ gì, không lẽ là trong truyền thuyết hệ thống!
"Keng, đúng vậy ký chủ, túc chủ đã xuyên qua không còn ở Địa cầu."
Vương Vũ bị tiếng kêu này khiến cho giật nảy mình, đưa mắt tìm xung quanh
nhưng không thấy gì, không lẽ thật là hệ thống.
"Keng, ký chủ đoán đúng, nhưng không có thưởng, bổn hệ thống tên là Tối Cường
Xuyên Việt Hệ Thống"
Tối Cường Xuyên Việt Hệ Thống nghe tên thật là cao đại thượng, Lúc này Vương
Vũ đã xác định thật là hệ thống nên bình tĩnh hỏi: "Vậy hệ thống có những công
năng gì?"
"Keng, bổn hệ thống có thể trợ giúp ký chủ không ngừng xuyên qua các loại vị
diện, đưa ra các nhiệm vụ, hệ thống sẽ xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ để cho
ra khen thưởng, có thể là công pháp, thần binh, thiên tài địa bảo,... Ngoài ra
ký chủ còn đạt được tích phân có thể dùng tích phân để mua vật phẩm trong hệ
thống thương thành để trợ giúp ký chủ trở thành Chư Thiên vạn giới tối cường
cường giả!"