Đại Trưởng Lão Vi Gia


Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ


  • Linh…linh thuật trung cấp.

Mọi người nhìn tình cảnh này, sợ hãi mà than. Linh thuật trung cấp ở Vân Diệu
huyện của bọn họ không phải nhà nào cũng có, hầu hết những nhà có được cũng là
cự phách trong huyện, nghe đâu thì Vân gia hay Vi gia cũng chỉ có 2, 3 bộ mà
thôi.

Trong khi đó những người đứng đầu của các gia tộc lớn trong huyện thì khó có
thể tin, bọn hắn không ngờ một thanh niên chỉ khoảng 20, 21 mà lại vận dụng
được trung cấp linh thuật nhuần nhiễm như vậy, chỉ cần chỉ trỏ là chết người,
phải biết linh thuật trung cấp rất khó luyện.

Không quan tâm tên chết này, thanh niên kia liền ngay lập tức chỉ tay về hướng
Đại trưởng lão Vi gia, linh khí trải qua đan điền cấp tốc ngưng tụ.

“không cản lại được”

Vị Đại trưởng lão này sắc mặt khẽ biến, linh thuật tên này hình thành quá
nhanh, hắn không thể thi triển linh thuật để đón đỡ kịp thời nên hắn đành tức
khắc né sang một bên mà tránh khiến vài người phía sau gánh chịu hậu quả mà
chết oan.
Mọi người khác nhanh chóng tránh xa chiến trường.


  • Vì sao ra tay với chúng ta.

Đại trưởng lão tức giận quát, hắn đâu có nghĩ rằng nguyên nhân xuất phát từ
cái chỉ tay mà thành tình cảnh này.


  • Vì các ngươi muốn chết.


  • Xông lên giết người của hắn mau.


Thanh niên dẫn đầu lạnh nhạt mở miệng, ngay lập tức 5 tên trong 10 tên phía
sau chạy ra xông vào đội ngũ hơn 10 người của Vi gia mà giết đến, A sư đệ của
thanh niên thì vẫn đang nhòm ngó Đại trưởng lão, chuẩn bị tấn công.


  • Aa aaaaa


  • Tha ta…


  • Đại trưởng lão cứu mạng


Từng tiếng gào khóc, la hét của đám người Vi gia vang vọng khắp nơi.

Nhóm người của Vi gia cao cấp và mạnh nhất cũng chỉ có Đại trưởng lão, còn lại
cũng chỉ là 4, 5 tên Nhập linh cảnh cùi cùi mà thôi, Vi gia lần này tính toán
có chút sai lầm, ỷ vào gia tộc cường đại ở huyện thành ra cũng chỉ phái ra đội
hình như thế này.


  • Không…

Nhìn từng người Vi gia ngã xuống, Đại trưởng lão trong lòng quặng đau, đây đều
là những lực lượng trung tâm của gia tộc khó khăn bồi dưỡng lên, bây giờ chỉ
giây lát đã ngã xuống ngay trước mắt hắn. Mắt hắn đã đỏ hẳn lên, hắn bắt đầu
điên cuồng, cái điên cuồng này không chỉ là vì người mình ngã xuống mà còn
điên cuồng vì sự sỉ nhục đến từ tâm linh, hắn đường đường là một người đứng
đầu trong gia tộc mà ngay cả tộc nhân cũng không thể bảo vệ được, chỉ trơ mắt
ra mà nhìn bọn họ ngã xuống, đó là sự đả kích lớn cỡ nào. Hắn cũng đã có suy
đoán bọn người này là từ một thế lực lớn mà hắn không biết đến, tấn công họ có
lẽ ít phần thắng hoặc nếu có thắng cũng sẽ khiến gia tộc bị nguy hiểm, nhưng
mà…kẻ sĩ thà chết chứ không thể bị nhục…


  • AAAAAAA

Đại trưởng lão gào lên như sấm, tóc hắn xõa xuống bay lả tả, Thổ linh lực
trong cơ thể có được từ linh khí trải qua đan điền chuyển hóa mà ra điên cuồng
gia tăng trên từng khối cơ nhục của hắn, tăng lên sức chịu đựng cho hắn, hắn
nhắm thẳng tên A sư đệ đối diện mà đến, mặt khác, một luồng linh lực trong cơ
thể hắn đang vận chuyển theo một lộ tuyến ngoằn ngoèo bất định, khó tả (do
không khai huyệt), để chuẩn bị ra một linh thuật mạnh mẽ.


  • Ngu ngốc.

A sư đệ cười ác, hắn nhanh chóng đưa Mộc linh lực theo một lộ tuyến bất định
trong cơ thể, hắn phải thay đổi linh thuật, linh thuật trước sẽ không có tác
dụng với lão già đang gia cố thân thể.


  • Nở rộ một nhánh cây.

Hai tay hắn nhanh chóng hạ xuống đất, linh lực không ngừng chui vào, người hắn
thấm mệt mỏi, chiêu này lấy đi rất nhiều linh lực của hắn, vì thế nó sẽ rất
mạnh, đủ để phá lớp gia cố thân thể của lão già.


  • Óc bò.

Đan nhin hành động này không khỏi chê bai.


  • Cẩn thận.

Nam thanh niên dẫn đầu sắc mặt không tốt, quát lên


  • Ngu xuẩn, ta mang thuộc tính hệ Thổ, xung quanh 200m ta tất có thể cảm ứng
    chiêu trò của ngươi đối với đất.

Đại trưởng lão nhe răng nói, hắn ngay lúc này lập tức bay lên cao tung một
quyền cực mạnh mà đến. Dưới đất chỗ hắn vừa rời thình lình mọc lên một nhánh
cây to lớn đầy gai tràn đầy sự sắc nhọn đủ để đâm xuyên bất cứ thứ gì.

“Rầm”

Một quyền của đại trưởng lão va chạm lên người A sư đệ, sức mạnh này đủ để phá
tan cả một tảng băng dày đặc lâu năm. Ngay lúc nguy cấp này, bộ đồ lam sắc
trên người A sư đệ lập tức phát sáng.

“Vù” A sư đệ không ngừng phá không bay ngược về phía sau mà đụng ngã liên tiếp
nhiều cây cối, sau đó phải mất hơn 10 cái cây, cơ thể hắn mới ngừng lại

“Ọc” Hắn phun ra một ngụm máu lớn mà bất tỉnh.


  • Không thể nào.

Đại trưởng lão rất ngạc nhiên chuyện này, một quyền của hắn mà lại không đánh
nổ một tên Nhập linh sư trung cấp. Chưa đầy 1 giây, hắn liền vội bỏ qua chuyện
này, vì hắn cảm thấy linh thuật của hắn đã hoàn thành, cần phát ra. Hắn ngay
lập tức nhảy một bước ngắn lên không mà nhìn về phía 5 tên đang tiếp tục đồ
sát vài tên tộc nhân còn lại của hắn.


  • Đại địa rung chuyển.

Đại trưởng lão không hổ là Nhập linh cao cấp, hắn một quyền tích tụ linh lực
hướng phía dưới va chạm mặt đất khiến cho mặt đất trong bán kính 100m rung
động như sụp đổ, vết nứt hiện ra không ngừng, 5 tên kia cũng trong phạm vi mà
không ngừng rung động cùng với 4 tên Vi gia còn sống sót, bọn hắn té ngã khắp
nơi.

Nhân cơ hội này, đại trưởng lão nhảy vào như chốn không người mà chuẩn bị giết
người, hắn phải nhanh nhất có thể, vì linh thuật trung cấp này chỉ có thể duy
trì được 5 giây với thực lực của hắn.


  • Ngươi coi ta là không khí sao?

Nam thanh niên dẫn đầu lạnh lùng lên tiếng, không khí xung quanh hắn trở nên
lành lạnh.


  • Tên băng

Linh lực hắn thoát ra khỏi cơ thể hình thành 4 mũi tên băng lóng lánh rực rỡ
mà cấp tốc bay về đại trưởng lão đang định hạ quyền vào một tên mà hắn đã tiếp
cận


  • Không ổn.

Cảm nhận nhiệt khí âm lãnh từ một bên gần cạnh truyền đến, mặt hắn đổi sắc,
hai chân tích tụ linh lực được bao nhiêu hay bấy nhiều mà đập xuống đất bay
lên trước, nhảy qua người tên kia mà tránh né.

“Sọt”

Chân hắn bị một cái tên băng xuyên qua do khoảng cách rất gần.


  • Hừ.

Cố nhịn cơn đau, hắn tranh thủ còn 2 giây duy nhất mà lết lại gần tên lúc nãy,
hắn biết hắn chắc chắn sẽ chết nhưng chí ít cũng kéo người theo.


  • Dừng tay.

Nam thanh niên khó coi, quát lên, đồng thời áp sát phạm vi rung động, chờ đợi
nó dừng hẳn liền tức khắc giết đến, tay hắn cũng đang ngưng tụ ra một mũi tên
băng mới.

“Rầm”

Tên kia bị đại trưởng lão một quyền oanh lên người mà lún sâu xuống đất, hắn
vẫn không chết, hắn cũng như tên kia, khi nguy hiểm cận kề thì bộ đồ lam sắc
phát sáng lên, làm giảm đi sức mạnh từ một quyền của đại trưởng lão.


  • Ta không tin ngươi không chết.

Đại trưởng lão liên tục ra quyền như mưa rơi, đạn tạc. Cùng lúc này đại địa
cũng ngừng rung động.

“Vèo”

Ngay lúc này, thanh niên cũng vừa hình thành tên băng mới, nó nhanh như chớp
mà lao đến đầu Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão thấy tên băng lao đến mà không hề phản ứng, hắn vẫn tiếp tục
oanh kích tên kia khiến khí tức tên này đã cực kì suy yếu, chân hắn thế này
làm sao mà tránh được, vả lại có tránh hắn cũng không thoát chết, hắn chỉ mong
muốn điều duy nhất trước khi chết là thấy tên này chết.

“Rầm”

Hắn rốt cuộc được như ý, một quyền cuối cùng mà hắn có thể ra khi còn sống đã
cướp đi một tia khí tức mỏng manh của tên kia, đồng thời hắn cũng ngã xuống.
một mũi tên băng lãnh xuyên qua óc hắn, máu chảy ra dào dạt.


  • Đại trưởng lão

Bốn tên Vi gia còn lại vừa mới ổn định cơ thể sau địa chấn liền gào khóc lên
khi thấy tình cảnh này.


  • Giết.

Nhìn một tên sư đệ chết đi, thanh niên dẫn đầu cực kì buồn bực quát lên, mẹ
nó, hắn thề sẽ diệt cả gia tộc bọn này.


  • AAAAAA


  • Ta liều mạng với bọn ngươi.


Tiếng vang chết chóc lại hiện ra, mọi người đứng phía xa mà quan chiến không
ngừng liú lưỡi, hoảng sợ, Đại trưởng lão Vi gia chết rồi, những người Vi gia
còn lại cũng chết rồi, Vi gia không biết có nổi giận.


  • Nói cho ta biết, xuất thân của bọn hắn, nếu không, ai cũng đừng mong sống
    sót rời chỗ này.

Nam thanh niên lạnh nhạt tuyên bố, linh khí lam sắc từ người hắn tỏa ra xung
quanh khiến người xung quanh cũng có hơi lạnh.

Mọi người đang do dự, không dám nói vì sợ Vi gia biết được sẽ trả thù thì bất
chợt


  • Vi gia ngụ tại phía đông Vân Diệu huyện gần đây.

Vân gia chủ bước ra nói, cơ hội tốt thế này hắn không bỏ qua, tuy không biết
thế lực bọn người này thế nào nhưng mà cũng có thể đoán ra được một hai, hắn
tin rằng bọn người này có thể dễ dàng diệt một gia tộc ở huyện như hắn.


Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại - Chương #32