Giết Vào Linh Gia


Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ

Hai người một lớn một nhỏ cứ chạy như thế, người xung quanh thì trố mắt mà
nhìn, nhanh chóng dọn đường, bọn họ không muốn như những người đã bị tông.


  • Nhìn kìa, hình như là Linh Lan.


  • Đúng rồi, sao hắn chạy như gà mắc đẻ vậy.


  • Ai biết? Ê nhìn kĩ, sau lưng hắn có người một tên tiểu tử mang mặt nạ bằng
    giấy đỏ, quần áo đỏ tươi như máu kìa. Nhìn ngộ hen.


  • Hình như tên tiểu tử này rượt theo Linh Lan thì phải?


  • Chắc không phải đâu thím, Linh Lan tuy ở Linh gia thiên phú không bằng Linh
    Lệ Thủy nhưng cũng là luyện khí tầng 8 đó, chẳng đùa đâu, ngươi nghĩ một đứa
    con nít rượt được hắn à.


  • Hên xui, dáng người nhỏ bé đâu chắc là con nít.


  • ….


Một đám 3 người lẫn trong nhiều người thảo luận liên hồi.

Linh Lan hiện tại vẫn chạy, nhìn phía trước Linh gia hiện ra trong tầm mắt,
hắn không khỏi mừng rỡ, hắn nào biết chính là vì hắn mà cả Linh gia đều bị
diệt, nếu có tội nhân thì hắn là tội nhân thiên cổ.

Nhìn Đan vẫn cách hắn chừng 250m phía sau, hắn cũng an tâm, cố gắng thêm một
chút sức cho nhanh.


  • Nhanh, nhanh đóng cửa lại, đại địch đến.

Linh Lan nhảy qua cửa tiến vào Linh gia liền quát to vội vã với 6 tên gác cửa.
6 tên này cũng chả hiểu gì, nhưng bọn hắn cũng chỉ là lính đánh nghe theo sai
bảo mà nhanh chóng khép hai cánh cửa to lớn được làm bằng sắt mỏng (tiền bạc
không có nhiều, chịu) nặng đến 500 cân, tuy bọn hắn tu vi chỉ là tầng 3, tầng
4 không thể khiêng được nhưng kéo cửa đóng lại cũng là chuyện không khó.

“Két, két, Rầm” Cửa sắt đóng chạy lại.

Đan nhìn tình cảnh phía trước lại nhìn lên biển hiệu ghi hai chữ “Linh gia”,
gương mặt lạnh lùng có hơi ngạc nhiên, tam đại thế gia tồn tại lâu năm trong
trấn nay
Thu gia bị người xóa bỏ do hắn bán xuân dược bậy bạ, giờ lại một nhà sắp biến
mất do chọc hắn.

Đứng trước cánh cửa, hắn bình tâm lại, lần này hắn chuẩn bị đại khai sát giới,
hắn muốn cho địch nhân chuẩn bị kĩ một chút, dù sao cũng sẽ có rất, rất nhiều
người vô tội bị hắn giết, có trách thì họ cũng chỉ có trách số phận an bài họ
ở nơi mà Đan muốn diệt. (giống giây phút mặc niệm cho người chết).

Bên trong Linh gia, Linh Lan nhanh chóng chạy đi gặp cao tầng của Linh gia
trình bày sự việc.


  • Ngươi nói thật?

Trong phòng nghị sự, gia chủ Linh gia ngồi trên ghế mộc nhìn Linh Lan đang quỳ
báo cáo, thần sắc khó tin hỏi lại.


  • Là thật thưa gia chủ.

Xung quanh cũng đang có 7 vị trưởng lão đang ngồi nghe báo cáo, áp lực khiến
hắn cũng hơi khó chịu, nhưng hắn toàn là báo cáo sự thật.


  • Vậy kẻ địch đâu?

Gia chủ trở nên nghiêm nghị mà ngưng trọng, Linh Lan là thiên tài của Linh gia
tuy không bằng Linh Lệ Thủy con gái của Nhị trưởng lão nhưng thiên phú cũng có
thừa, thường ngày tâm tính bình ổn không có gì bất thường, cho nên hắn tin
tưởng Linh Lan.


  • Ta cũng không biết, khi nãy hắn đuổi theo ta đến nơi này nhưng không biết

    sao lâu như vậy vẫn không tấn công.

Linh Lan cũng khó hiểu, Đan rõ ràng rất mạnh, hắn ngay cả Dược Các còn không
sợ lẽ nào lại sợ Linh gia.


  • Ha ha, nói không chừng hắn thấy hai chữ Linh gia ngoài cửa mà bỏ chạy mất
    dép rồi.

Ngũ trưởng lão húp một ngụm trà mà cười mỉm mai nói, hắn cũng không có tin mấy
chuyện này, có thể kẻ địch như Linh Lan nói là có thật nhưng theo hắn nghĩ
cũng không mạnh mẽ đến nỗi một cái gia tộc đứng đầu Vũ Dương trấn cũng dám
xông vào.

“Ầm….Rầm”

Một trận run rẩy nhẹ trên mặt đất khiến người người Linh gia tâm linh thoáng
dao động, không biết chuyện gì.

“AAAAA AA”

Tiếng hét thảm liên tiếp truyền đến, khiến người Linh gia đều rợn người, người
tự tin thực lực mạnh mẽ liền nhanh chóng hướng về nơi phát ra tiếng kêu mà
chạy đi xem xét.

Trở lại ít phút trước. 10 phút trôi qua, Đan bắt đầu trở lại thái độ lạnh
lùng, hắn bẻ bẻ cổ kêu tiếng rắc rắc, lại kết hợp hai tay lại vặn vặn một hồi,
hai chân lắc lắc vài cái, hắn hiện tại muốn tăng cường thực lực chiến đấu rồi.

Đứng bên ngoài cửa, hai tay hắn bắt đầu phát lực mạnh mẽ oanh về hai phiến cửa
sắc to lớn. “Ầm” hơn 2000 cân khí lực mạnh mẽ mà đến khiến hai phiến cánh cửa
bay thẳng vào trong Linh gia, đụng chết mấy người trên đường bay, trong đó có
cả 6 tên gác cửa, bởi nhiệm vụ của bọn họ là đứng gần đó canh cửa nên chết đầu
tiên.

“Rầm” hai phiến cửa sắt bay đến phá tan một toàn kiến trúc của Linh gia mới
ngừng lại, không biết trong toàn kiến trúc này có ai không hay bị đè bẹp mà
chết rồi.

Bàn chân nhỏ bé của Đan bước vào Linh gia, hắn không quan tâm mấy cái xác nằm
ỳ ra trước mặt mà đôi mắt không ngừng đảo liếc xung quanh, vài giây sau Đan
bắt đầu hành động.

“Đùng” một người thực lực yếu kém bị Đan một quyền oanh nổ.


  • 1

“Đùng” lại một tên khác chạy đi không kịp bị bàn chân của Đan đá bay lên không
trung nổ tan xác.


  • 2


  • Đừng mà, xin tha cho ta.


Một thiếu nữ khóc nức nở, hoảng sợ nhìn Đan cầu xin.
“Đùng” Đan dùng một tát đem nàng đánh nổ, mắt hắn chỉ có sự lạnh lùng.


  • 3


  • Hu hu hu hu hu…


Một đứa trẻ tuổi chừng 4, 5 ngồi trên đất nước mắt, nước mũi tèm lem, đứa trẻ
nhìn nhiều người trong Linh gia lần lượt bị Đan giết, trong lòng không biết vì
sao chỉ muốn khóc lớn.

Đan tiến đến đứa trẻ, vẻ mặt hắn không đổi, mặc kệ đứa trẻ khóc lớn không để ý
đến hắn, hắn xách đứa bé lên quăng mạnh vào vách tường khiến đứa trẻ biến
thành khối thịt máu me be bét.


  • 4

“Đùng, đùng, đùng,…”


  • 5, 6, 7,…

Liên tiếp nhiều người bị Đan đánh chết, người già, người trẻ hắn đều không
tha. Phải nói lúc này phần bên ngoài của Linh gia máu đổ nhuộm cả một khu,
trên tường, trên đất, trên nhà, trên cây,…Xác người thì nằm lung tung, có
nguyên vẹn nhưng mềm như cháo, có không đầu, có thành thịt vụn,…Vài cái vũ khí
cũng rơi đầy đất, không còn nguyên vẹn.

Quay về hiện tại.

“CÒO…. CÒ…”

“HÚUUU…”

Những chấp pháp Linh gia gần đó cũng chết đã chết hơn 10 người, trong đó có
người tu vi đã lên đến luyện khí tầng 10 cũng bị một quyền nổ nát, ngay lập
tức họ thổi còi lâm đại địch cùng với triệu tập Linh gia người bên ngoài quay
về trợ viện.

Ở phần trung gian của Linh gia, phòng nghị sự. Mọi người vừa nghe xong tiếng
la hét không lâu liền nghe đến 2 lần tiếng còi có âm hiệu khác nhau, tất cả
đều sắc mặt đại biến, họ không nói nhiều lời mà phá tan cửa phòng chạy đến nơi
phát ra.
Ở mặt khác tại Dược Các, bên trên lầu cao nhất,


  • Cái gì?

Một vị trung niên thân vận áo vàng, thần sắc cực kì tức giận mà một chưởng phá
toái cái bàn bên cạnh. Hắn chính là cha của Thái Vô, Thái Vũ, hắn không ngờ
con hắn chết rồi, chết trong một tửu lâu quèn.


  • Bẩm Các chủ, quả thật là như vậy. Nghe nói tên này hình dáng như một đứa
    con nít, mang theo mặt nạ bằng giấy trông kì dị nhưng thực lực rất mạnh.

Một người hầu cận tâm thần bất ổn do Thái Vũ nổi khùng mà nửa quỳ, nửa ngồi
bẩm báo.


  • Người đó hiện giờ ở đâu, nói mau.

Thái Vũ rống lên quát, hắn muốn băm tên này ra thành trăm mảnh, không một ngàn
mảnh, có lẽ hắn cũng không hả giận, đứa con cưng duy nhất của hắn chết rồi,
chết thật rồi, hắn bi thống cực độ.


  • Bẩ…bẩm Các chủ, dựa theo tin tức hắn hiệ…hiện đã đuổi theo truy sát Linh
    Lan của Linh gia.

Thấy Các chủ giận dữ như thế, tên hầu này cũng run rẩy, sợ hãi mà run giọng
nói.
Bất chợt lúc này khắp nơi trong Vũ Dương trấn đều vang vọng liên tiếp hai thứ
tiếng còi, rung chuyển khắp Vũ Dương trấn.


  • Là còi nguy cơ diệt tộc cùng với hiệu triệu còi của Linh gia.

Thái Vũ lẩm bẩm một tiếng, tâm thần hắn chợt bình tĩnh lại, trong đầu hắn đang
liên kết hình ảnh Đan đuổi giết Linh Lan với tiếng còi này, có thể hay không
hung thủ giết con hắn đã giết vào tới Linh gia, nếu vậy thì thực lực của kẻ
này cực mạnh, hắn thống hận nhưng cũng không mất lý trí, nhưng hắn chắc chắn
bằng mọi cách giết chết hung thủ giết con hắn.


  • Ngươi theo lệnh của ta đi gặp 3 vị Phó Các chủ nói ta cần đi ra ngoài dò
    xét một chút, mọi việc cần nhờ họ xử lý. Ngươi đi đi

Hắn cần đi thăm dò.


  • Vâng.

Người hầu nhanh chóng tuân lệnh lùi ra ngoài. Thái Vũ chuẩn bị vài thứ cũng
lập tức ra ngoài hướng đến Linh gia.


Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại - Chương #18