Người đăng: KhanhKani
~~
~~
- Yaaaaaa .... Bùm ... Ầm .. Ầm . Một loạt tiếng nổ xảy ra làm xập cả một tòa
cung điện . Thoát ẩn thoát hiện bóng dáng một cô gái đang cửi trên một đám mây
tường vân màu xanh, cô gái bay đến một tòa cung điện to lớn, nàng chạy thẳng
vào chính điện, chạy đến trước mặt một chàng trai rất tuấn tú, miệng cười
hớn hở :
- Hoàng ca ca, hihihi
- Sao rồi muội lại làm hỏng cái gì rồi đúng không
- Muội đâu có làm cái gì đâu, lỗi cũng đâu phải do muội là do Thái Thượng
Lão Quân nhờ muội trong coi nồi tiên đơn cho ông ấy, muội chỉ làm đổ và cho
tí phép thuật để nó nổ thôi mà, nhưng muội cũng đã đền bù lại bằng 200 viên
tiên đơn cho ông ấy rồi mà
Ngọc Hoàng nghe nàng nói xong đầu đầy hắc tuyến, hết nói nổi với muội muội
duy nhất này của mình rôi, hắn đành thở dài
- Vậy thì muội hãy đi về tiên cung của mình đi, ta còn có chuyện phải giải
quyết cho hạ giới nữa - nghe ca ca nói như vậy nàng chợt lóe ra một ý tưởng
- Hoàng ca ca, muội muốn hạ giới
- Không được, chúng ta là thần tiên không thể xuống hạ giới được như vậy bọn
tà đạo có mưu đồ bất chính muốn cướp viên ngọc Luân Hồi mà lấy muội làm con
tin thì như thế nào, ta không đồng ý
- Hoàng ca ca ~~ . Các vị thần tiên mau giúp cho Mẫn Mẫn đi - Nàng ánh mắt ủy
khuất nhìn các vị thần tiên bên dưới, các vị thần tiên lúng túng nhìn nàng
rồi quay qua nhìn Ngọc Hoàng, Ngọc Hoàng trừng mắt nhìn bọn họ làm cho bọn họ
cuối cụp đầu xuống . Nàng tức tối, hăm dọa :
- Nếu huynh không cho muội đi xuống hạ giới muội sẽ đánh xập tất cả cung điện
của Thiên giới - Nói là làm, nàng vừa vung tay một cái cả dãy cung điện phía
Tây đều xập . Ngọc Hoàng nhìn dãy cung điện phía Tây với ánh mắt tiếc nuối ,
ôi không đó là tòa cung điện hắn thích nhất đó, cái con bé này sao lại biết
chọn vậy chứ
- Được rồi, được rồi muôih đừng đánh nữa, muội mà đánh nữa, trăm năm tới
có lẽ tất cả thần tiên đều phải xuống hạ giới để sống cho đến khi tu sửa xong
đấy, được rồi muội đi đi, nhưng nhớ đừng để cho ai biết được thân phận của
muội đó . Lý Thiên Vương
- Dạ, Có thần - Lý Thiên Vương đáp
- Ngươi sắp xếp chuyện này đi đừng để muội muội ta phải chịu ủy khuất đó
- Thần xin tuân lệnh
- Hảo ! Vậy muội đi đây - Bước được vài bước nàng lại quay đầu lai làm cho
mọi người giật cả minhg - À ! Huynh đem công việc của Tử Hoog giao cho người
khác đi, Muội đưa Tử Hồ đi chung đó
- Được, được, mọi việc đều theo ý muội
Ổn thỏa xong hết mọi chuyện, nàng liên đi xuống Âm phủ . Nàng vừa xuống đến
nơi, đầu trâu mặt ngựa đứng hai bên vội nghênh đón nàng, nàng cũng chào hỏi
lại :
- Đầu trâ, mặt ngựa lâu rồi không gặp, hai người vẫn khỏe chứ
- Đa tạ Mẫn Nhi tiên tử, bọn ta vẫn khỏe, nếu người cần gặp Tử Hồ Tiên Tử
thì hãy đến cầu Nại Hà, cô ấy đang giám sát công việc ở đó
- Đa tạ hai ngươi ta đi đây
Sau khi cáo từ hai anh em đầu trâu mặt ngựa nàng tiến thẳng đến cầu Nại Hà ,
nàng vừa bước đến thấy Tử Hồ đang múc canh Mạnh Bà cho các linh hồn, nàng
bước vào các linh hồn đều ngơ ngác nhìn nàng, nàng đến bên cạnh Tử Hồ :
- Tử Hồ, ngươi đang làm việc sao
- Hazzz ... Ta cũng đâu muốn, Hôm nay Mạnh Bà bà đang bệnh nên ta làm việc
giúp bà ta một ngày vậy mà
- Được vậy hôm nay ta giúp ngươi xong rồi chúng ta sẽ đến hạ giớ phiêu lưu ,
ngươi thấy thế nào
- Hảo ! Như vậy cũng tốt, lâu quá rồi ta chưa đến nhân gian, tình cờ lần
này lên đó kiểm tra một chút, sao dạo này lại có nhiều người chết đến như vậy
, làm ta phải bận rộn đến tối mài tối mũi
- HA HA được vậy thì tốt, chúng ta làm tốt việc ngày hôm nay thôi nào
Nàng và Tử Hồ làm việc cho đến khi Mạnh Bà bà khỏe rồi hai nàng mới đến nhân
gian . Đâu ai ngờ ...............................