Dọa Chuột


Người đăng: Quangbkavvn

Bầu trời lúc này mây đen vần vũ, phía xa xa từng đoàn lôi quang rượt đuổi nhau
rạch phá đất trời. Mưa! Từng giọt từng giọt nặng nề rơi xuống đại địa. Cọ rửa
toàn bộ tử khí cùng máu tươi trên thân thể hắn.

Sau lớp bùn đất đang dần dần trôi xuống kia hiện lên khuôn mặt nam nhân trắng
nỏn vô cùng thanh tú. Khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt tinh anh được khéo léo tô vẽ
thêm cặp lông mày lá liểu. Nhìn hắn lúc này chính xác là một đại mỹ nam.

Bừng tỉnh sau cơn mưa, Tiêu Phong cố lê lết thân tàn ma dại một đường hướng
bắc. Đi được tầm mấy trăm trượng. Trước mắt hắn lúc này là một sơn động nhỏ
bé, lối vào bị bưng bít, che đậy .Cỏ dại mọc um tùm dường như lâu lắm rồi chưa
ai đặt chân bước vào.

Cố lách mình khó khăn tiến đến. Nhưng càng vào sâu bên trong cửa động càng
rộng rãi nước ngầm róc rách chảy, thạch nhủ phản chiếu ánh mặt trời đỏ rực ,
phát ra vô vàn màu sắc, xa xa còn có bàn đá, ghế đá, tủ sách, giường ngủ, toàn
bộ được làm bằng cẩm thạch. "Đẹp a, gọi là tiên động cũng không ngoa..."

Đi vào sâu bên trong còn có cây ăn quả, quả chín rụng đầy đất. Từng bầy linh
thú ngẩn ngơ nghiêng mắt khó chịu chào đón kẻ xâm nhập lạ mặt. " Nhìn gì? Ta
làm thịt bây giờ "

Nhắc đến thịt, cảm giác đói khát bất chợt ập tới . Hắn cố lượm nhặt trái chín
vương vãi trên mặt đất nhét cho thật đầy cái bao tử đang trống rỗng. Đi loanh
quanh một hồi phía xa xa sơn động là một hồ nước nhỏ, trong xanh không một gợn
sóng Hồ nước kia được hình thành từ trăm ngàn mạch nước ngầm ngày đêm không
ngừng chảy.

Tiêu Phong lột sạch y phục ngâm mình trong dòng nước, cảm giác thư thái đến kỳ
lạ như được tắm tiên đồng dạng. Hắn nhìn thấy bên dưới mặt nước kia khuôn mặt
một nam nhân vô cùng tuấn tú, nét đẹp mang theo ba phần ma mị. " Là ta sao? Oa
đẹp trai a! Từ nay về sau cần gì phải đi đâu tán gái . Hắc..Hắc "

Tối hôm đó Tiêu Phong bắt đầu tu luyện. Bằng hai chiều ký ức đối với hắn lúc
này mà nói thì làm lại từ đầu là một thứ gì đó quá đơn giản. Hắn xếp bằng đả
tọa trên mặt đất, tay bắt quyết cố lục lọi một môn công pháp luyện khí mà
sinh thời Tiêu Phong bản tôn kia thường dùng. " Thái Thanh Đại Pháp, cái tên
nghe vô cùng thơm tho sạch sẽ !".

Thái thanh vận chuyễn Linh khí trong thiên địa ào ạt chảy tới ngưng lại gần
như thực chất cuồn cuộn vận chuyễn trong kinh mạch một vòng Chu thiên xong mới
rót vào đan điền. Cứ sau mổi chu thiên một sợi tơ linh khí tinh thuần lại tiến
nhập Đan Điền.

Mười ngày sau, linh khí trong đan điền hắn trước kia như dòng suối khô cạn,
thì bây giờ như được cung cấp một đại lượng nước không ngừng nghĩ Sau chín
chín tám mươi mốt chu thiên.

Linh khí dồn nén tạo thành tiểu vòng xoáy xông phá đệ nhất tầng. Hắn tuôn mồ
hôi trán, thân thể vô cùng đau đớn khó chịu, nhiệt hỏa bốc lên phừng phực. "
Ầm..ầm " tấm màn đệ nhất tầng bị phá vỡ. Linh khí không ngừng rót đầy tiếp tục
công phá tấm màn thứ hai.

Sau hai tháng, lần lượt đệ nhị và đệ tam tầng bị phá vỡ. Lúc này Tiêu Phong
đang hướng đến tấm màn thứ tư. Nhưng hơn một tháng qua đi dù cho có cố gắng
thế nào hắn cũng không thể khoan thủng tấm màn đệ tứ. Bản thân từng là Kết Đan
tu sĩ hắn biết chính mình đang gặp phải bình cảnh.

Đình chỉ tu luyện

" Thật là sảng khoái ! Lực lượng trong cơ thể ta lúc này nếu trở về địa cầu
thì võ sư hay cao thủ gì đó chỉ cần một ngón tay ta cũng tự tin có thể bóp
chết. Nếu đám bạn của ta biết thực lực của ta chắc hẳn bọn nó phải thi nhau
nằm dài cho Thiên Lôi đánh a! . Mà được Thiên Lôi đánh cũng đâu có dễ. Ta đúng
là may mắn .hắc.hắc ! "

Hắn không ngừng tưởng tượng ra cái cảnh được quay về khoác lác với đám bạn ở
địa cầù " Lần này phải ra ngoài một hồi. Tìm chút cơ duyên . Nếu cứ như vậy
thì biết bao giờ mới đột phá Luyện Khí tầng 4 "

Nói là làm, ngay hôm đó hắn ly khai sơn động dùng tu vị luyện khí phi hành hơn
hai ngày đêm thì đến một mảnh rừng vô cùng lớn. Hắc Ám Sâm Lâm.... "Thiên a,
không hổ là thế giới bên ngoài, quá rộng lớn, quá lạ lẫm..."

Hắc ám sâm lâm chạy dọc biên giới Triệu quốc rộng đến mấy vạn dặm vuông. Nơi
đây cổ thụ che trời, linh thú muôn vàn chủng loại, cỏ cây, thảo dược, Kỳ hoa
dị thú. Cũng không thiếu yêu thú cường đại.

Nghe nói trong mảnh sâm lâm này tồn tại một đầu thánh thú kỳ lân, yêu thú ở
đây mạnh mẻ vô cùng, thậm chí cường giả Kết Đan đơn thương độc mã đi vào củng
không dám chắc toàn thây trở ra.

" Luyện khí 3 tầng . Ta tự thấy mình bây giờ vô cùng mạnh, nhưng tu vị tăng
nhanh cảnh giới bất ổn, vả lại chưa một lần thực thụ giao tranh, kinh nghiệm
chiến đấu gần như không có. Nếu gặp bình cảnh e suốt đời khó đột phá Trúc Cơ"

Chỉ cần Trúc Cơ thành công, thọ nguyên liền tăng 300 năm " Trúc cơ đi, ta muốn
Trúc cơ ngay bây giờ...!!!! " hắn vừa dứt lời thì

Ầm...ầm ... Ào

Một đầu đen thùi lùi yêu thú trong núi đá đằng xa xé không bay đến.Bên ngoài
thân bọc một tầng thiết giáp, bốn móng vuốt sắc như lợi trảo, còn phát ra
thiết quang lạnh người. " Con gì đây ?.. nhìn chuột không phải chuột, thằn lằn
chẳng phải thằn lằn . Đây là?!! Hắc Thiết Thử sao ?"

Yêu thú nhị giai, chiến lực ngang hàng Trúc Cơ cường giả . Định mệnh, vận khí
gì đây? " . Chưa kịp suy nghỉ, đầu yêu thú đã cách hắn chưa đầy 3 trượng,
phong bạo nổi lên, gió lớn mang theo mùi hôi kinh người. Tay hoá quyền Tiêu
Phong vung chưởng về phía con yêu thú. Chưởng ấn xé gió bay đi, U quang lập
loè.

Ầm... Phốc...

Dư lực chấn hắn lùi lại ngoài mười trượng, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
" Mạnh, thật mạnh.Không hỗ chiến lực ngang ngửa Trúc Cơ. Khốn kiếp, lại đến
nữa a "

Lần này đầu yêu thú lao tới càng nhanh, Phong mang bạo tăng, ẩn ẩn còn có lôi
điện lập loè. Ngay lúc này đại não hắn cấp tốc suy nghĩ. Tiêu Phong lầm bầm.

" Chuột a! Chung quy cũng chỉ là con chuột nhỏ, Ở địa cầu ta còn không nhớ
mình giết qua bao nhiêu đâu. Dám đánh ta thổ huyết. Lão tử không tin Hắc Thiết
Thử ngươi không sợ Hắc Thiết Miêu. Ta xem chuột ngươi làm sao đối phó với mèo
. hắc ..hắc "

Tiêu Phong cười gian xảo, dứt lời hắn ngay lập tức trợn mắt nhương nanh múa
vuốt tạo ra bộ dáng kỳ dị. Miệng không ngừng phát ra âm thanh ngao ngao. Đầu
yêu thú dừng lại trên không trung đưa ánh mắt khó hiểu dò xét nhân loại trước
mắt.

Hành động kỳ dị kia vậy mà khiến nó run sợ, thanh âm kia vậy mà ẩn ẩn mang đến
nồng đậm khí tức tử vong từ sâu trong tâm thức. Hắc Thiết Thử rít lên một hồi
rồi cụp đuôi chạy trốn. Tốc độ còn nhanh hơn khi nó lao đến. " Haha.. ta nói
rồi. Làm gì có chuột nào không sợ mèo, mặc cho ngươi là Hắc Thử, Hay Bạch Thử.
Lão tử ở địa cầu vốn đã không sợ chuột a!! "

Giờ phút này hắn có cảm giác mình quá kiệt xuất . Không những thiên tư hơn
người. Đến tài trí cũng tuyệt đỉnh. Xé vội tấm vải rách che lên mặt cố làm ra
vẻ thần bí, bày ra tư thế cao thủ tịch mịch, Tiêu phong một đường đi thẳng.
" Đến Trúc Cơ còn bị ta dọa chạy a! Hahaha"

Tuy nói hắn thật sự không sợ chuột. Nhưng chẳng may gặp phải mãnh hổ, hay mãng
xà cũng không biết phải đối phó ra sao. Cố gắng chui rúc tránh né mong một
đường bình an.

Mấy canh giờ sau trên một mảnh bình địa trống trải, trước mắt hắn là một đám
người toàn thân hắc y, tay lăm lăm dao kiếm. Đang bao vây lấy một tiểu cô
nương. Hắc y nhân có tầm hơn bốn mươi tên. Cao thấp béo lùn có đủ.

" Đại gia a! Tiểu nữ từ xa đến đây không mang theo ngân phiếu cùng châu báu.
Mong các vị bỏ quá cho"

Nam nhân mập mạp nhìn không khác gì tảng thịt di động. Có lẽ đây là kẻ cầm
đầu. " Bọn ta là cướp a! Mà cướp chỉ cần tiền không cần mệnh. Nếu không có
tiền có thể để anh em ta vui vẻ một hồi".

Tiêu Phong máu nóng phừng phừng. Hắn cố lục lọi lại cái câu slogan mà mỗi khi
anh hùng cứu mỹ nhân thường hay nói.

"Thân là nam nhân giửa thanh thiên bạch nhật lại đi ức hiếp một cô nương yếu
ớt còn ra thể thống gì.? Các ngươi dám dẫm lên đầu thái tuế ? Từ khi Kết Đan
đến giờ đây là lần đầu tiên ta gặp phải chuyện này. Thân tu sĩ ta không muốn
lạm sát phàm nhân. Còn không mau cút !!! "

Âm thanh như chém đinh chặt sắt rơi vào tâm thần từng người. Đám người hắc y
nhân mặt cắt không còn giọt máu. Chẳng hiểu xui xẻo thế nào lại gặp ngay Kết
Đan kỳ.

Trong bọn hắn không thiếu Trúc Cơ nhưng nhìn đi nhìn lại thanh niên kia khẩu
khí cùng bản sự hoàn toàn không giống kẻ tầm thường. Vả lại trên thân chẳng có
lấy một luồng ba động linh lực nào.Mà che dấu khí tức thường là thủ đoạn của
Kết Đan tu sĩ.

" Chúng ta thật có mắt không tròng, chọc giận tiền bối. Chúng ta cút ! Cút
ngay đây a!"

Tiêu phong thân đứng thẳng tắp vẫn cố giử nguyên cái bộ dáng cao thủ tịch
mịch. Mặc dù trái tim gia tốc một hồi run rẫy kịch liệt


Tiên Mộng - Chương #3