Người đăng: PeaGod
Vì Thiên nhân luận pháp bốn mươi năm tổ chức một lần mà trên dưới Thiên Kiếm
Môn, bầu không khí đã trở nên sôi động lạ thường. Đại hội lần này so với những
năm trước thì đặc biệt hơn nhiều, bởi thế nên người ta cũng trông đợi nhiều
hơn. Nhất là trận đấu giữa Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc, các đệ tử thực rất
muốn tận mắt chứng kiến, xem thử ai mới là kẻ đứng đầu trong thế hệ trẻ của
Thiên Kiếm hiện tại...
Các vị phong chủ, bọn họ cũng giống như vậy, đều muốn biết. Tô Đông Vũ ba mươi
tám tuổi tiến vào chân nhân, thành tựu kinh người; Dương Tiểu Ngọc lại càng
lợi hại hơn, gia nhập hàng ngũ chân nhân khi chỉ mới hai mươi tuổi, có thể nói
là "tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả"...
Về lâu về dài, Tô Đông Vũ sẽ không thể nào bằng Dương Tiểu Ngọc được. Đấy
chẳng phải võ đoán, hết thảy đều rất có cơ sở. Tô Đông Vũ tư chất dẫu cao cũng
bất quá cực phẩm linh căn, trong khi đó, linh căn của Dương Tiểu Ngọc lại
thuộc hàng thiên phẩm, hơn nữa còn là loại biến dị vô cùng hiếm gặp: băng linh
căn. Như vậy, tư chất của Tô Đông Vũ không chỉ thấp hơn một mà đến tận những
hai bậc.
Còn ngộ tính ư? Một kẻ phải tu luyện hơn ba mươi năm mới thành tựu chân nhân
thì làm sao so được với người chỉ tu luyện mười lăm năm.
Tư chất cũng được, ngộ tính cũng tốt, xét ở cái nào thì Tô Đông Vũ đều không
sánh bằng Dương Tiểu Ngọc. Tương lai đã định sẵn Tô Đông Vũ chỉ là kẻ xếp sau.
Trừ phi hắn có đại cơ duyên, hoặc giả Dương Tiểu Ngọc xảy ra điều bất trắc,
bằng không thì mọi thứ sẽ chẳng có gì thay đổi hết. Nói cách khác, rất có thể
trận đấu đầu tiên giữa Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc ở Thiên nhân luận pháp
năm nay cũng sẽ là trận đấu ngang ngửa cuối cùng...
Tất nhiên, mặc kệ kết quả có ra sao thì Tô Đông Vũ vẫn sẽ là một trong những
người được trưởng bối coi trọng nhất. Ba mươi tám tuổi trở thành chân nhân,
thiên tư bậc này thế gian được có mấy người?
Chẳng cần mai sau, ngay ở hiện tại thì giá trị của hắn cũng đã đủ khiến cho
các vị cao tầng Thiên Kiếm Môn phải bận tâm cân nhắc rồi.
...
Kim Kiếm Phong, bên trong Linh Chính Điện.
Lúc này, tại sảnh lớn, trừ bỏ chưởng môn đương nhiệm Thiên Kiếm Môn là Cơ
Thành Tử sớm an vị trên ghế chủ toạ thì bốn vị phong chủ khác cũng đang có
mặt. Lý do khiến tất cả tề tựu lại đây không gì khác ngoài bốn chữ: "Thiên
nhân luận pháp". Bọn họ cần bàn luận và thống nhất lại lần cuối về các quy
định, phần thưởng và... sắp xếp các trận đấu.
Đúng như dự đoán, Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc là hai cái tên được đề cập
trước tiên trong việc phân chia bảng đấu. Theo như lời Cơ Thành Tử thì hắn
định sẽ chia các tuyển thủ tham gia đại hội ra làm hai bảng. Bảng đấu thứ nhất
sẽ lấy Tô Đông Vũ làm trọng tâm; tương tự, ở bảng đấu thứ hai, mấu chốt sẽ là
Dương Tiểu Ngọc.
Thân khoác trường y màu vàng nhạt, Cơ Thành Tử nâng tay vuốt nhẹ chòm râu,
nhìn mọi người, nói: "Các vị sư đệ, sư muội, ta tính như vầy, mọi người xem
thế nào. Ở cả hai bảng đấu, tại vòng đầu tiên chúng ta đều sẽ xếp Đông Vũ và
Tiểu Ngọc thi đấu trận cuối cùng, phần hai trận phía trước thì sẽ ngẫu nhiên
sắp đặt. Tiếp đến, sang vòng thứ hai, chúng ta sẽ theo quy tắc nối chéo mà
thực hiện: người giành chiến thắng trận thứ nhất ở bảng một sẽ đấu với người
giành chiến thắng trận thứ ba ở bảng hai và ngược lại, người giành chiến thắng
trận thứ nhất ở bảng hai sẽ đấu với người giành chiến thắng trận thứ ba ở bảng
một. Trận còn lại, người giành chiến thắng trận thứ hai ở mỗi bảng tất nhiên
sẽ trở thành đối thủ của nhau tại vòng đấu tiếp theo...".
"Như vậy, sau hai vòng đấu chúng ta sẽ tìm ra được ba người mạnh nhất. Lúc này
sẽ để cho bọn chúng bốc thăm, ai bốc được phiếu trống thì tiến thẳng vào chung
kết. Các vị sư đệ, sư muội, mọi người cảm thấy thế nào?".
Bên dưới, Ngọc Vân Tử - phong chủ Tương Kiếm Phong - thoáng nhìn mọi người,
mỉm cười hồi đáp: "Thiên nhân luận pháp năm nay thật sự rất đặc biệt, cùng lúc
lại có cả hai đệ tử cảnh giới chân nhân tham dự. Đông Vũ và Tiểu Ngọc, bọn
chúng vốn đã thuộc về một tầng thứ khác so với phần còn lại. Chưởng môn sư
huynh sắp xếp để chúng không phải đối đầu nhau ở hai vòng đấu đầu tiên như vậy
quả rất thoả đáng. Đệ hoàn toàn tán đồng".
Đã có người đi trước, Lăng Thanh Trúc, Lý Ngọc Thường, Dịch Bất Dịch, ba vị
phong chủ còn lại cũng nhanh chóng đưa ra câu trả lời. Toàn bộ đều gật đầu
chấp thuận.
Thần thái đạm mạc, Lăng Thanh Trúc ngước nhìn Cơ Thành Tử phía trên, hỏi:
"Chưởng môn sư huynh, Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc thì coi như đã an bài
xong, giờ phần các đệ tử còn lại chúng ta xếp ngẫu nhiên như thế nào?".
"Ta đã chuẩn bị".
Nói đoạn, Cơ Thành Tử lấy ra một chiếc hộp màu đỏ, lớn bằng đầu, bên trong có
đựng sẵn mười tấm thẻ.
Trước khi chuyển chiếc hộp xuống cho các sư đệ, sư muội của mình xem, Cơ Thành
Tử đã chủ động giải thích: "Bên trong chiếc hộp ta đã bỏ sẵn mười tấm thẻ,
trên mỗi một tấm đều có ghi tên một đệ tử tham gia Thiên nhân luận pháp, nhưng
đều được ẩn đi. Để đảm bảo tính công bằng, bây giờ chúng ta mỗi người sẽ tùy
chọn hai tấm thẻ, bốn lần chọn trước sẽ quyết định bốn cặp đấu theo thứ tự như
sau: trận thứ nhất bảng một, trận thứ hai bảng một, trận thứ nhất bảng hai,
trận thứ hai bảng hai; riêng hai tấm thẻ cuối cùng, đệ tử có tên sẽ lần lượt
là đối thủ của Đông Vũ và Tiểu Ngọc".
"Các vị sư đệ, sư muội, những tấm thẻ này mọi người cứ tự nhiên kiểm tra lại".
...
Sau khi chiếc hộp được chuyền đi một vòng, thay mặt tất cả, Lăng Thanh Trúc
xác nhận: "Những tấm thẻ này không có vấn đề gì".
"Được rồi. Để không phí thời gian, ta sẽ bắt đầu chọn".
Đã quyết liền hành, Lăng Thanh Trúc cho tay vào trong chiếc hộp lấy ra hai tấm
thẻ. Lấy xong, lúc này nàng mới dùng đạo thuật làm cho những dòng chữ ghi bên
trên hiện rõ.
Giơ cao hai tấm thẻ, Lăng Thanh Trúc nói: "Đây là kết quả".
"Giang Hạc, Lâm Oánh." - Cơ Thành Tử nhìn thẻ đọc tên, nhẹ gật đầu - "Như vậy
trận đầu tiên ở bảng một sẽ là cuộc đối đầu giữa Liệt Kiếm Phong và Tương Kiếm
Phong".
Bên dưới, Ngọc Vân Tử nghe thế thì lắc đầu cười: "Chưởng môn sư huynh, con bé
Lâm Oánh này của đệ hiện chỉ vừa mới tiến vào vấn đỉnh trung kỳ, vốn không có
khả năng tiếp nổi đệ tử của Bất Dịch sư huynh a".
"Đánh không lại thì đánh không lại, Tương Kiếm Phong của ngươi cũng đâu phải
chỉ có một mình Lâm Oánh này".
Lăng Thanh Trúc đưa chiếc hộp đang cầm trong tay qua, bảo: "Tiểu Vân Tử, tới
lượt ngươi".
"Vâng, sư tỷ".
Vẫn giữ nét mặt hoà nhà dễ gần, Ngọc Vân Tử thong thả cho tay vào bên trong
chiếc hộp.
Giơ lên hai tấm thẻ mới chọn, hắn đọc lên: "Chu Đại Trù và Tô Triệt".
"Ừm..." - Cơ Thành Tử lại lần nữa gật đầu ghi nhận - "Lần này là cuộc đối đầu
giữa Trúc Kiếm Phong và Liệt Kiếm Phong".
Như vừa nghĩ tới điều gì, hắn dời mắt sang Lăng Thanh Trúc, hỏi: "Thanh Trúc
sư muội, ta nhớ thằng bé Đại Trù này chính là người sở hữu linh căn thiên
phẩm, cùng cấp bậc với Dương Tiểu Ngọc. Hiện tại không biết nó đã đạt tới
trình độ nào rồi?".
"Cùng cấp bậc gì chứ..." - Lăng Thanh Trúc có chút không được vui - "Chưởng
môn sư huynh, Dương Tiểu Ngọc của người ta chẳng những sở hữu thiên phẩm linh
căn mà thuộc tính còn là biến dị, tự cổ chí kim có thể nói là độc nhất vô nhị.
Thằng bé Đại Trù của muội làm sao mà bì được...".
Quan sát thấy vị sư muội này của mình đã phật ý, chừng chẳng muốn tiết lộ thêm
điều gì, Cơ Thành Tử đành cười gượng cho qua. Hắn hắng nhẹ một tiếng, bảo:
"Chúng ta tiếp tục đi".
Và như thế, chiếc hộp trong tay Ngọc Vân Tử lại được chuyền về phía đối diện.
Lần này người chọn là Lý Ngọc Thường - "đối thủ" của Lăng Thanh Trúc.
Xảo hợp thay, một trong hai tấm thẻ Lý Ngọc Thường lựa chọn vậy mà đúng là một
trong hai đứa đệ tử của nàng: Lệ Thắng Nam. Phần cái còn lại, đối thủ không
ngờ chính là người của Trúc Kiếm Phong. Không phải Mộng Kiều, tên người được
viết có ba chữ
Điều này thực sự rất xui xẻo cho Lăng Tiểu Ngư. Chẳng bởi Lệ Thắng Nam quá
mạnh, đây là vì thứ tự trận đấu. Theo như cách sắp xếp đã thống nhất ban nãy
thì cặp đấu này chính là trận thứ nhất của bảng hai. Như vậy đồng nghĩa kẻ
giành chiến thắng sẽ phải chạm trán với Tô Đông Vũ - người đã chắc suất - tại
vòng đấu tiếp theo.
Lăng Thanh Trúc, nàng thực sự không thích việc này một chút nào cả.
Ở vòng đầu tiên, cứ cho là đệ tử của nàng thắng được Lệ Thắng Nam đi, như vậy
trận tiếp theo hắn sẽ phải đối đầu cùng Tô Đông Vũ. Lăng Tiểu Ngư hắn có khả
năng thắng được sao? Chỉ sợ một phần trăm cơ hội cũng chẳng có. Chân nhân và
vấn đỉnh, chênh lệch tầm đó đâu phải nhỏ...
"Lần này thì gay rồi...".
"Mục tiêu Tiểu Ngư Nhi hướng tới là tốp năm, nếu thua ở ngay vòng đấu thứ hai
thì mọi thứ rất dễ đi tong hết. Với bản tính cố chấp của nó, chỉ sợ là...".
Nội tâm âm thầm lo lắng khiến Lăng Thanh Trúc khó lòng cư xử nhã nhặn được.
Nàng liếc qua Lý Ngọc Thường - kẻ đã đem tới sự xui xẻo cho đồ nhi của mình,
khó chịu lầm bầm: "Đúng là cái tay xúi quẩy...".