Người đăng: PeaGod
"Thảm hại", đó là tình trạng của Tô Đông Vũ. Nhưng Đồ Tự, những người còn lại,
bọn họ chẳng hề có động thái nào cho thấy là sẽ chạy tới hỏi han hay là quan
tâm dìu đỡ họ Tô kia cả. Thay vào đó, bọn họ chỉ nhìn chằm vào Chu Đại Trù,
khuôn mặt đầy rúng động.
Không làm sao được khi mà ở ngay trước mắt bọn họ, Chu Đại Trù đã vừa thể hiện
ra một thứ sức mạnh ghê gớm tới như vậy. Một tiếng quát liền chấn bay chân
nhân cảnh trung kỳ, khiến cho hắn phải hộc máu tươi, đây là khái niệm gì chứ?
Lực lượng kia, nó chắc chắn vượt xa mức chân nhân cảnh trung kỳ. Nói cách
khác, người hô quát, tu vi của y tối thiểu cũng phải là chân nhân cảnh hậu kỳ.
Thế nhưng...
Chu Đại Trù là chân nhân cảnh hậu kỳ sao?
Mặc dù giữa các chi mạch ít nhiều có tồn tại khoảng cách, nhưng trong lớp chân
truyền, nhân số tính ra nào được bao nhiêu?
Chu Đại Trù là ai, có tu vị gì, Đồ Tự biết rõ. Chân nhân cảnh sơ kỳ, rành rành
chỉ là chân nhân cảnh sơ kỳ...
Lầm ư? Sao mà lầm được. Cứ cho là Đồ Tự hắn sai, nhưng còn sư phụ hắn, các vị
sư thúc, lẽ nào bọn họ cũng nhìn sai?
Chu Đại Trù chắc chắn chỉ là chân nhân cảnh sơ kỳ. Trước đây hay là bây giờ,
pháp nhãn của Đồ Tự đều cho ra kết quả như vậy. Có điều uy áp, lực lượng mà
Chu Đại Trù bày ra kia, đấy lại là chuyện gì?
Linh đan? Hay là một dạng pháp bảo?
Cố trấn định tâm tình, sau một hồi cả kinh bất động, Đồ Tự cuối cùng cũng có
phản ứng.
"Chu Đại Trù, ngươi...!".
Mới nói được đến đấy thì Đồ Tự đã phải biến sắc thêm một lần nữa.
Ở nơi đối diện, cái thứ lực lượng kinh khủng kia lại tiếp tục được Chu Đại Trù
phát ra. Khác chăng là thay vì hô quát, lần này Chu Đại Trù đã dùng tay phẩy
mạnh.
"Tránh ra!".
"A!".
"A...!".
...
Chẳng có gì khác biệt. Giống như Tô Đông Vũ, đám người Đồ Tự đã lập tức bị
đánh văng. Trừ bỏ Đồ Tự, tất cả những người khác đều bất tỉnh. Thương tích
không nhẹ.
Đây chính là chênh lệch. Tại thời khắc này, so với lớp đệ tử, Chu Đại Trù đã
quá to lớn. Hiện, có tư cách đối đầu cùng hắn, hoạ may chỉ những cao tầng,
thuộc hàng trưởng bối mà thôi. Ví như... Cơ Thành Tử chẳng hạn.
Đúng ngay lúc Chu Đại Trù phóng lên Hình Đài thì một giọng oai nghiêm truyền
tới: "Cuồng đồ lớn mật!".
Vẫn bộ hoàng y thường mặc, từ trên không trung, Cơ Thành Tử bay xuống, vung
tay hướng Chu Đại Trù đánh ra một chưởng.
Lẽ dĩ nhiên, trước một chưởng này của sư bá mình, Chu Đại Trù chẳng lý gì lại
đứng yên phó mặc. Linh lực xuất ra, hắn giơ cao tay phải, trực tiếp cùng Cơ
Thành Tử ngạnh kháng.
"Ba!".
...
"Cơ chưởng môn!".
Trương Dĩnh - Tần Ngọc, Ân Diệt - Ân Hồng, Phổ Minh - Phổ Hằng, sáu vị lãnh tụ
của tam đại thế lực vừa mới hiện thân, trông thấy Cơ Thành Tử bị Chu Đại Trù
đẩy lui thì thần tình không khỏi trở nên quái lạ.
Ân Diệt bước tới, đang định nói gì đấy thì bị Cơ Thành Tử ra dấu ngăn lại.
Biết ý, Ân Diệt giữ lại lời nói, tránh sang một bên. Đám người Trương Dĩnh -
Tần Ngọc, Phổ Minh - Phổ Hằng cũng là như vậy, lựa chọn tránh lui.
Đây là chuyện nhà của Thiên Kiếm Môn, vẫn nên để cho Thiên Kiếm Môn tự mình xử
lý.
...
Khuôn mặt âm trầm, đáy lòng nghi hoặc, Cơ Thành Tử nhìn chằm vào Chu Đại Trù -
một kẻ vốn rất quen thuộc bỗng chốc lại trở nên quá đỗi lạ lùng.
Một cách âm thầm, hắn cùng với Hỗn Độn trao đổi...
"Ngươi có nhìn ra gì không?".
"Chủ nhân, ta không thấy có dấu hiệu cải trang. Chu Đại Trù kia ta cũng gặp
qua rồi, khí tức này đích thị là hắn. Chỉ là...".
"Thế nào?".
"Lực lượng lưu chuyển trong cơ thể hắn, có chút cổ quái. Nó cho ta cảm giác
quen thuộc, giống như...".
Hỗn Độn kiến nghị: "Chủ nhân, ngài hãy ép hắn xuất ra thêm nhiều lực lượng hơn
nữa, ta cần kiểm chứng".
Kiểm chứng?
Tuy chưa biết cái mà Hỗn Độn muốn kiểm chứng là gì nhưng Cơ Thành Tử cũng lập
tức đồng thuận ngay.
Một tên đệ tử bình thường loáng cái lại biến thành một cường giả đỉnh cấp, lực
lượng đánh ra còn chả kém gì chân nhân cảnh hậu kỳ... Bí mật đằng sau chuyện
này, Cơ Thành Tử hắn cũng đang rất muốn biết.
"Chu Đại Trù." - Theo trình tự, đúng với phẩm chất người quân tử, một vị
chưởng môn, Cơ Thành Tử dùng lời mà hỏi - "Thứ lực lượng này là thế nào? Rốt
cuộc ngươi đang dùng thứ tà môn gì?".
"Tà môn?".
Chu Đại Trù đối với vị sư bá của mình càng thêm thất vọng: "Trong mắt sư bá
người, hễ phàm chống đối thì đều là tà ma ngoại đạo hay sao?".
"Hỗn xược!".
Cơ Thành Tử tỏ ra tức giận: "Chu Đại Trù, ngươi đừng quên thân phận của
mình!".
...
"Ha ha...".
Ngoài ý muốn của Cơ Thành Tử, của Tô Đông Vũ, của Đồ Tự, và của cả Lý Ngọc
Thường, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử - những người vừa mới tới, Chu Đại Trù hắn
vậy mà cười khinh.
"Thân phận gì chứ?".
"Môn nhân Thiên Kiếm? Chân truyền đệ tử?".
"Hôm nay... Chu Đại Trù ta không cần nữa!!".