Tàn Cục


Người đăng: PeaGod

Đồ Tam Nương, nàng sẽ không đánh nhau lúc này. Đấy là hành vi dại dột. Mau
chóng rời đi mới là lựa chọn sáng suốt. Mới rồi ném ra linh phù, bất quá chỉ
để tung chút hoả mù mà thôi.

Và đương nhiên, hoả mù tung xong, việc tiếp theo nàng làm sẽ là bỏ chạy.

Vốn đã chuẩn bị sẵn, nàng ôm lấy nữ nhi, thi triển độn thuật hòng đào thoát.

"Đừng hòng chạy thoát!".

Nhận ra ý đồ của Đồ Tam Nương, phía bên này, Cơ Thành Tử vội vàng tách khỏi
những ác thú do linh phù hoá thánh, chuyển hướng truy đuổi. Cùng với hắn, Lăng
Thanh Trúc hiện cũng nối gót theo sau.

Ra khỏi địa phận Hoá Long Trì, ẩn bên trong huyết quang, Đồ Tam Nương bất ngờ
giật lấy Lăng Tiểu Ngư từ tay nữ nhi mình, trước sự kinh hô của nàng đem hắn
ném về phía sau.

"Trả đồ nhi cho các ngươi!".

"Mẫu thân, không...!".

Âm Tiểu Linh đưa tay muốn giữ, nhưng tiếc rằng đã muộn. Lăng Tiểu Ngư đã bị
mẫu thân nàng ném đi rồi.

Nếu ai đó hỏi cảm xúc của Âm Tiểu Linh lúc này là gì thì câu trả lời của nàng,
có lẽ sẽ là... "Không biết".

Đầu óc nàng, nó gần như trống rỗng. Lúc này đây, nàng chỉ muốn lao ra đem Lăng
Tiểu Ngư đoạt lại, rồi mamg hắn đi...

Lăng Tiểu Ngư hắn đã giết chết Lưu Cảnh Thiên. Sát hại đồng môn, đấy là đại
tội trong chính giáo, chắc chắn sẽ bị trừng phạt. Mạng sống, đó là cái giá
phải trả.

Chưa đủ ư?

Nếu vậy thì cộng thêm tội kết giao ma nữ, nó chắc chắn đã dư.

Than ôi, mới vừa nãy, chính miệng Âm Tiểu Linh nàng đã tự mình xác nhận. Tội
danh kết giao ma nữ, phản bội chính giáo, không ai khác, chính Âm Tiểu Linh
nàng là người đã thắt vào cho Lăng Tiểu Ngư...

Vốn dĩ nàng muốn mang hắn đi, muốn hắn không còn đường lui, buộc phải gia nhập
vào Huyết Sát Giáo, cùng chiến tuyến với mình, ngờ đâu...

Tại sao?

Tại sao mẫu thân nàng lại làm như vậy? Để có thêm thời gian đào tẩu ư?

Hơn ai hết, Âm Tiểu Linh nàng thừa hiểu bản lãnh của mẫu thân mình tới đâu. Bà
rõ ràng có thừa năng lực mang tất cả ra khỏi Thiên Kiếm Môn này. Đem Lăng Tiểu
Ngư bỏ lại, chỉ có thể giải thích đó là ý muốn cá nhân của bà. Ngay từ đầu, bà
đã không định sẽ cứu hắn. Cũng giống như lần trước, trong lúc giao chiến với
Lăng Thanh Trúc, bà đã từng muốn ra tay lấy mạng hắn vậy...

Tất cả... Tất cả đều là vì Âm Tiểu Linh nàng. Sau này, khi đã bình tâm trở
lại, Âm Tiểu Linh đã hiểu ra mọi bề. Bấy lâu, mẫu thân nàng vẫn bận tâm về
Lăng Tiểu Ngư, sợ hắn sẽ làm ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, sợ nàng sẽ thực
sự yêu hắn. Và loại bỏ, đấy là những gì mẫu thân nàng phải làm. Bà muốn mượn
tay Thiên Kiếm Môn diệt trừ hắn.

"Thật tàn nhẫn...", đó là câu nói chưa bao giờ được thốt ra từ miệng Âm Tiểu
Linh kể từ thời điểm nàng trở thành thánh nữ của ma tông. Bởi lẽ, đối với
người trong giới tà đạo nàng, điều ấy rất đỗi bình thường. Nhưng, có thời
khắc, chính Âm Tiểu Linh nàng đã phải chỉ trích người khác bằng câu nói ấy.
Đối tượng bị chỉ trích, đấy... lại là mẫu thân nàng.

Tất nhiên, thời khắc đó chưa phải bây giờ. Mãi sau này, qua một đoạn thời gian
nữa nó mới xảy ra. Còn hiện tại...

Âm Tiểu Linh không phê bình, cũng chẳng mở lời oán trách ai. Lúc này, nàng chỉ
muốn cứu Lăng Tiểu Ngư, muốn mang hắn đi cùng.

Nhưng... nàng làm không được. Mẫu thân nàng không cho phép. Rất cương quyết,
mặc cho Âm Tiểu Linh nàng cố gắng vùng vẫy, mẫu thân vẫn kéo nàng đi.

Phản kháng bất thành, cuối cùng, Âm Tiểu Linh nàng chỉ có thể gào lên mấy
tiếng... rồi tắt lịm.

...

Cuộc truy đuổi cứ thế dần chấm dứt. Bằng vào độn pháp cao minh của mình, Đồ
Tam Nương đã thành công mang nữ nhi đào thoát khỏi Thiên Kiếm Môn.

Phần Lăng Tiểu Ngư, kẻ bị nàng bỏ lại...

Mang danh kết giao ma nữ, sát hại đồng môn, Lăng Tiểu Ngư dĩ nhiên không thể
nào có kết cục tốt được. Theo lệnh Cơ Thành Tử, hắn đã bị tống giam vào ngục,
chờ khi tỉnh lại sẽ tiến hành tra khảo.

Đối với việc ấy, giao ra đồ nhi, Lăng Thanh Trúc vô cùng không nguyện. Nhưng
không nguyện thì không nguyện, trước sức ép của Cơ Thành Tử, nàng rốt cuộc
cũng phải giao ra, đợi ngày xét xử.

Thời gian chờ đợi, nó cũng chẳng lâu lắm, chỉ vừa đúng hai hôm.

Khác với Chu Đại Trù và Lệ Thắng Nam, thương tích của Lăng Tiểu Ngư tuy nặng
nhưng chưa tới mức nguy hiểm đến tính mạng. Qua hai ngày đêm thuốc thang nghỉ
dưỡng, đến hôm nay thì hắn đã tỉnh lại rồi.

Chỉ là, xét trong hoàn cảnh hiện tại, thanh tỉnh với hắn mà nói... nào có tốt
đẹp gì. Lăng Tiểu Ngư hắn sẽ phải đối mặt với "hậu quả" việc mình đã gây ra.

Kết giao ma nữ, sát hại đồng môn, Lăng Tiểu Ngư hắn sẽ phải giải thích thế nào
đây?


Tiên Môn - Chương #302