Huyền Cơ


Người đăng: PeaGod

...

Trái với tưởng tượng của Lăng Tiểu Ngư và Chu Đại Trù, cái gọi Hoá Long Trì
hoàn toàn khác xa những gì bọn họ đã hình dung. Nó không phải là một hồ nước
ngập tràn linh khí với những huyền cơ ẩn chứa. Nó bất quá chỉ là một toà kiến
trúc do con người tạo nên, hoàn toàn trống rỗng. Nước, chẳng có lấy một
giọt...

Cúi nhìn hồ nước cũ kỹ, cạn khô trước mặt, Chu Đại Trù cau mày nghi hoặc: "Cái
này là Hoá Long Trì ư? Tại sao ngay đến một chút linh khí cũng không có vậy?".

"Đúng là thiển cận".

Nghe có người chê bai mình, họ Chu theo phản xạ lập tức liếc qua.

Ý tứ khinh thị càng đậm, Tô Đông Vũ nói tiếp: "Chu sư đệ không cần phải nhìn
ta như vậy, sư huynh ta chỉ đang nói sự thật thôi".

Chu Đại Trù khá là khó chịu: "Sư huynh ngươi nói ta thiển cận, thế ngươi thì
sao? Bộ ngươi biết được chắc?".

"Biết?".

Tô Đông Vũ cười: "Đâu chỉ là biết, sư huynh ta đây còn biết rất rõ kìa".

"Thế... ngươi thử nói ra xem".

Hơi ngoài mong đợi, họ Tô vậy mà từ chối. Hắn chỉ đơn giản bảo: "Ở đây, thiết
nghĩ ngoài Chu sự đệ và Lăng sư đệ ra thì ai nấy đều đã biết cả rồi".

...

"Đều đã biết?".

Chu Đại Trù ngờ vực, tiến sát đến bên Dương Tiểu Ngọc, thử hỏi: "Tiểu Ngọc,
ngươi cũng biết huyền cơ của Hoá Long Trì rồi?".

"Ừ, đã biết".

"Lệ sư tỷ, sư tỷ cũng đã biết?".

"Ừm".

Chưa hết hi vọng, Chu Đại Trù lại chạy sang hỏi Công Tôn Nhược Thủy, cũng tức
Âm Tiểu Linh hiện tại: "Công Tôn sư tỷ, sư tỷ cũng biết luôn rồi?".

"Biết lâu rồi".

Khá là khó hiểu, trong hình hài Công Tôn Nhược Thủy, Âm Tiểu Linh vấn ngược:
"Chu sư đệ, lẽ nào Lăng sư bá chưa nói với sư đệ về huyền cơ của Hoá Long
Trì?".

"Lão nhân gia không có nói gì hết a." Họ Chu thành thật hồi đáp.

Lúc này, ở trong lòng mình, hắn đang âm thầm gọi tên sư phụ mình ra mà trách
móc. Chu Đại Trù hắn cảm thấy nàng rất vô trách nhiệm. Nghĩ mà xem, sư phụ
người ta thì thông tri rõ ràng, còn Lăng Thanh Trúc nàng thì sao? Đến dặn dò
thôi cũng lười nữa...

"Lão nhân gia à lão nhân gia, người đúng là chẳng biết lo nghĩ cho đồ nhi của
mình gì cả...".

...

"Các vi sư đệ, sư muội".

Giữa lúc Chu Đại Trù còn đang đứng than trách ân sư, ở nơi gần đó, Đồ Tự cuối
cùng cũng lên tiếng: "Trận pháp ta đã khai mở, mọi người có thể tiến vào tu
luyện được rồi".

"Vâng, sư huynh".

"Cám ơn sư huynh".

...

Lễ phép cúi chào Đồ Tự xong, đám người Tô Đông Vũ, Dương Tiểu Ngọc lần lượt
bước xuống hồ nước sớm cạn khô trước mặt.

Còn ở lại bên trên, sau một hồi quan sát, Chu Đại Trù rốt cuộc cũng đã nhìn
ra. Hắn đứng lẩm bẩm: "À, hoá ra là như vậy, tùy vào thuộc tính mà ngồi vào vị
trí khác nhau".

"Tiểu Ngư, chúng ta cũng xuống thôi".

Dáng vẻ tự tin, bước chân tiêu sái, họ Chu nói xong thì liền nhấc chân di
chuyển.

Bên cạnh, Lăng Tiểu Ngư cũng nối gót đi theo.

...

Tương tự mấy người Tô Đông Vũ, Dương Tiểu Ngọc, Lăng Tiểu Ngư và Chu Đại Trù
hiện đều đã an vị trên tấm bồ đoàn bằng đá. Khác chăng là so với những cái còn
lại, thay vì "Kim", "Thủy", "Hoả", "Thổ" thì "Mộc" mới là chữ được khắc trên
tấm bồ đoàn của bọn họ.

Có thể thấy, Hoá Long Trì này sẽ không tác động một cách đồng nhất, giống hệt
như nhau. Tùy vào vị trí "Kim", "Mộc", "Thủy", "Hoả", "Thổ" mà ảnh hưởng của
nó sẽ có điểm sai biệt.

Dạ chờ mong, hai huynh đệ Chu - Lăng nhanh chóng tập trung tinh thần, bắt đầu
vận hành pháp quyết.

Huyền Cơ của Hoá Long Trì là gì, bọn họ thật đang rất hiếu kì muốn biết...

...

Chẳng phải chờ đợi quá lâu, Lăng Tiểu Ngư và Chu Đại Trù đều đã biết được. Thì
ra, Hoá Long Trì không đơn giản là một hồ nước như bọn họ lầm tưởng. Cái hồ
này, nó vốn dĩ chưa bao giờ có nước. Linh khí, năng lượng, đấy mới là thứ hiện
hữu.

Sau khi trận pháp phong ấn được Đồ Tự khai mở thì từ bên dưới lòng đất, một cỗ
khí tức tinh thuần chợt xông lên. Mới đầu chậm rãi, nhưng càng về sau, số
lượng càng lúc càng nhiều, cường độ càng lúc càng mạnh. Thoáng chốc, chỉ chưa
đầy hai khắc, từ một cái hồ cạn khô trơ trọi, Hoá Long Trì đã ngập tràn linh
khí. Những tia năng lượng tinh thuần, chúng đang vờn quanh tứ phía...

"Cái này...".

Cảm nhận được sự gia tăng chóng mặt của linh khí chung quanh, Chu Đại Trù
không khỏi ngạc nhiên. Hắn mở mắt ra, chăm chú quan sát...

"Đây hình như cũng không phải chỉ đơn thuần linh khí".

"Khịt khịt...".

"Hmm... Rõ ràng có mùi dược liệu...".

"Coi bộ Hoá Long Trì này quả nhiên chẳng hề đơn giản".

Liếc sang Lăng Tiểu Ngư, người cũng đang mở mắt ngắm nhìn, Chu Đại Trù bảo:
"Tiểu Ngư, linh khí ở đây rất tốt, có thể trực tiếp hấp thu mà không cần luyện
hoá. Chúng ta tranh thủ đi".

"Ừm".

Lăng Tiểu Ngư nghe xong thì gật nhẹ, lần nữa khép hờ đôi mắt.


Tiên Môn - Chương #264