Người đăng: Phuongtd
Nam nhân hắc bào tướng mạo hung tợn ở giửa trán mơ hồ một tinh điểm lóe sáng ,
nam nhân tức giận đập tay lên bảo tọa : " Có kẻ dám giở trò ở địa bàn của ta ,
lệnh cho năm huynh đệ không cần biết kẻ đó là ai đưa đầu hắn về đây cho ta ".
Dưới điện hàng chục tiếng vâng dạ ầm ầm như thủy triều, trong một căn hầm
ngầm của U Linh sơn trang năm bóng đen mơ hồ xuất hiện như u linh rồi gào thét
phá không mà đi, chứng tỏ tu vị bọn họ đã ở hậu kỳ Luyện Khí.
Triệu Phong lúc này đã đi sang hướng khác được mười dặm, đại não không ngừng
truyền đến cỗ cảm giác bất an, tuy không nhận thức được nhưng hắn có thể nhìn
ra từ khi đột phá trung kỳ Luyện Khí đã mơ hồ xuất hiện một tia thần thức ,
lần này thần thức mang lại sinh tử chi ý ngập trời " Có kẻ đang hướng ta truy
sát, là người của U Linh sơn trang ". Trái tim Triệu Phong không khỏi gia tốc
một hồi .Tay phải hắn nắm chặt Kim Long kiếm, tốc độ được đẩy nhanh lên mấy
lần.
Đạp đất bằng một đường trốn chạy, sau lưng hắn mồ hôi lạnh toát, gió thổi
từng đám lá rừng bay xào xạc, thỉnh thoảng có tiếng vượn hú từ xa lúc này
thiên không trời cũng vừa khéo ùn ùn mây đén kéo đến khiến cho bầu trời một
thoáng này vì vậy mà biến sắc, gió lạnh từng cơn thổi qua như con dao sắc bén
cắt vào da thịt hắn tê buốt.
Mấy mươi hơi thở sau, trên tán rừng từng đám lưu tinh vụt qua, có kẻ lăng
không, một số người lại đạp pháp bảo phi hành, rõ ràng tốc độ vượt trội so
với Triệu Phong không biết bao nhiêu lần : " Tiểu tử. Ngươi chạy không thoát "
. Thanh âm chói tai mang theo ba phần lạnh giá như từ cỏi cữu u vọng lại.
Lúc này năm bóng người đang sừng sửng đứng trước mặt hắn, bọn người này hình
thể bất đồng, toàn bộ đều là nam tử trung niên bên ngoài thân bận một bộ y
phục màu đen rộng thùng thình càng nhìn càng giống u linh, trong đó có một
tên chỉ riêng ba động linh lực trên người y tỏa ra cũng đủ khiến Triệu Phong
hít thở không thông.
" Giết huynh đệ U linh sơn trang ta... chết... " Nhanh như cắt một đạo ngân
quang từ tay một kẻ trong đám người kia bắn ra, chỉ pháp sắc bén phá không
rít gào . Triệu Phong chưa kịp định thần thì chỉ pháp kia đã đến ngay trước
ngực hắn, vừa kịp đưa Kim Long kiếm lên đón đở .." Keeng " . Triệu Phong thối
ngược về sau năm bước, cánh tay tê dại Kim Long kiếm run rẩy lúc này vang lên
tiếng chấn " oong..ong ".
Một kẻ trong đó cười lớn tay phải y bóp một bóp vào hư không, vùng không gian
phía trước chợt vặn vẹo, một cánh tay cực lớn do linh khí huyễn hóa thành
hướng Triệu Phong đánh tới, khuôn mặt hắn lúc này xanh ngắt cảm giác như sức
lực bên trong thân thể bị một thứ lực lượng nào đó kiềm chế, đến di chuyển
còn thấy khó khăn. Cánh tay kia phong bế hoàn toàn đường lùi của hắn, Triệu
Phong cắn răng nhổ ra một ngụm máu bắn lên Kim Long kiếm, lúc này trên thân
kiếm quang mang bạo động, từng tia sát lục khí tức không ngừng len lỏi phát
tán.
Hắn hét dài một tiếng kịp thời thi triển Cửu Kiếm Quyết, kiếm mang tạo thành
một vệt cắt dài hình bán nguyệt bao phủ phạm vi mười trượng . Năm hắc y nhân
kia nhìn kiếm khí phóng tới mà miệng không khỏi nuốt vào một ngụm khí lạnh . "
Bùm..xuy..." kiếm khí bị chặn đứng Triệu Phong lại thối lui bên ngoài đến mười
trượng, tranh thủ cơ hội này hắn dẫm mạnh chân xoay người trốn chạy.
" Hắc y nhân khí tức kinh khủng nhất khuôn mặt âm trầm : " kẻ này tuyệt đối
không bình thường .. với tu vị 4 tầng luyện khí không những không chết dưới
một chỉ của ta ngược lại còn kịp đánh ra một kiếm, nhìn chiêu kiếm kia uy lực
rất mạnh, biến hóa khôn lường, các ngươi không cần trực diện đôi công, chỉ
cần khiến hắn hao mòn sinh lực lúc đó tự tay ta kết liễu ".
Tuy có lợi thế khoảng cách, nhưng tu vị lại chênh lệch quá xa, không qua mấy
cái chớp mắt đám người U Linh sơn trang đã áp sát sau lưng : " Nếu cứ như thế
này, không cần bọn chúng động thủ ta cũng chết không nghi ngờ ".
Đôi mắt hắn chợt một thoáng lóe lên ánh sáng sắc bén, Triệu Phong không bỏ
chạy nữa mà quay đầu mũi kiếm nhắm vào một tên có tu vị thấp nhất trong đó .
Kim Long kiếm rời tay hóa thành đoàn ánh sáng bảy màu rực rỡ, tốc độ siêu
việt thiên lôi không khí bị cắt đứt tạo thành hai luồng khí lưu đối lập " Xoẹt
". Hắc y nhân kia há hốc mồm, một kiếm này vô cùng nhanh theo phản xạ hắn chỉ
kịp đưa tay đón đở.
Một dòng máu tươi phun thẳng lên bầu trời, khuôn mặt y dữ tợn đôi mắt trợn
ngược tràn đầy vẻ khiếp sợ, tích tắc sau chiếc đầu lâu vô thanh vô thức rơi
xuống lăn một vòng trên mặt đất, thân thể y theo đó cũng đổ sụp, 4 hắc y còn
lại hét lớn.
Triệu Phong lại quay người chạy trốn, hắn vốn tốc độ không được nhanh nhưng
trong rừng rất nhiều chướng ngại, vả lại Triệu Phong luôn tìm cách thay đổi
phương vị . Hắn còn nghe ra trong cổ họng đám người kia phát ra thứ thanh âm
gầm gừ căm phẫn.
" Trước hết phải loại bỏ một vài tên, nếu không ta hoàn toàn không có chút cơ
hội trốn thoát " . Hắn lại âm thầm đánh ra một kiếm mục đích cầm chân đám
người này . Vừa quay lưng định bỏ chạy thì lúc này bên tai hắn vang lên tiếng
cười " hắc hắc" . Một tên vừa kịp vọt tới sau lưng Triệu Phong cách không đánh
ra một chưởng.
Triệu Phong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, khuôn mặt tái nhợt khí huyết
trong thân thể đã tán loạn bất ổn. Nương theo đà của chưởng lực kia hắn lại
vọt nhanh về trước, nhưng sau lưng lại truyền đến một luồng hơi thở lạnh lẽo
.
Hắc y nhân kia cất tiếng cuồng tiếu, cánh tay đã đặt lên đầu Triệu Phong .
Nhưng cũng một khắc này hắn cảm thấy có gì đó sai sai, một chưởng kia không
phải chụp vỡ đầu đối phương mà đánh lên một vật sắc nhọn " Phóc " Kim Long
kiếm xuyên thấu cánh tay hắn, không dừng ở đó một đường đâm thẳng vào yết hầu
hắc y nhân.
Lại một tên nữa ngã xuống, lần này Triệu Phong không hề quay mặt, hắn lấy
tính mệnh mình ra cược cho một kiếm vừa rồi . Ba tên còn lại ngây ngốc một
chút, bọn hắn tuy không phải cao thủ hàng đầu nhưng dù sao cũng một đời chém
giết, kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú nhưng một chiêu kiếm vừa rồi
quá chuẩn xác, chứng tỏ đối phương đã suy tính rất kỹ càng . Bọn hắn lúc này
chợt thấy có một chút cảm giác lạnh lẽo.
" Ngươi bản lĩnh không nhỏ, kỹ năng đối chiến vô cùng sắc sảo, nhưng giết
của ta bốn huynh đệ chắc chắn sẽ chết rất khó coi " Dứt lời hắc y nhân lấy
trong túi trử vật ra một lá phù màu vàng, lá phù này bên trên được thêu bằng
chỉ đỏ tạo nên thứ ký tự tối nghĩa, xung quanh hoàng kim quang sắc chập chờn
phiêu động nhìn qua vô cùng đẹp mắt.
Kim phù vừa xuất, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, gió thổi mây phun, phong
vân biến sắc, cả một vùng hư không như bị một chiếc lồng sắt chụp lấy Triệu
Phong thở dốc, trên khuôn mặt bắt đầu có chút xao động chi ý . Hắn cảm giác
được lá phù này chứa đựng một loại lực lượng kinh khủng, thần thông kia không
phải phàm nhân có thể kháng cự, ẩn chứa một tia nhỏ nhoi thiên địa pháp tắc.
" Một kích Trúc Cơ ngươi đi chết đi " . Hắc y nhân gào lớn, lá phù nổ vụn tạo
thành một cỗ lực lượng bạo tạc quét sạch tứ phương, Triệu Phong bị lực lượng
kia cuốn đi không biết bao xa, khi hắn kịp nhận thức thì một đoạn đau đớn xé
rách tâm can kéo đến, hắn lúc này y phục rách nát. Trên thân máu tươi ướt đẫm
, đầu tóc rối bời đụng vào một gốc cây đại thụ.
Không khí xung quanh thoang thoảng mùi cháy khét. Dư ba lực lượng còn sót lại
vậy mà khiến cho một vùng phạm vi mười trượng hư vô vặn vẹo không ngừng .
Triệu Phong lúc này như một người đã chết, hơi thở cực kỳ bất ổn, thỉnh
thoảng lại có vài sợi máu tư thất khiếu tràn ra.
Ba hắc y nhân kia đứng trước mặt hắn, một kẻ trong đó nhàn nhạt cất lời " Ta
không nghĩ giết một tên nhãi ranh như ngươi lại khó khăn đến vậy không những
tổn hại nhân mạng còn khiến ta mất đi một kích bảo mệnh của tu sĩ Trúc Cơ ".
Y nhìn Kim Long kiếm nằm trên mặt đất, đôi mắt lộ rõ nét tham lam " Thanh kiếm
này ta thu lấy, cho ngươi được chết toàn thây ".
Triệu Phong răng cắt nát môi, cố để thân thể ở trong trạng thái tỉnh táo nhất
, vì lúc này đôi mắt hắn đã ríu lại, cảm giác buồn ngủ chợt kéo đến. Nếu như
lúc này lâm vào hôn mê thì phải chết không còn nghi ngờ gì . Tay phải hắn điểm
lên my tâm tạo thành một lỗ máu vừa vặn bằng ngón tay trên trán, cưỡng ép thần
hồn câu thông với Kim Long Kiếm.