Kỳ Ngộ


Người đăng: Phuongtd

Triệu Phong ăn lấy thứ trái cây đỏ mọng kia rồi chìm đắm vào trong tu luyện mà
quên mất khái niệm thời gian, bên ngoài đêm ngày không ngừng luân phiên nối
tiếp nhau, vạn vật dịch chuyển theo quy luật như muôn đời vốn có.

Thời gian hai năm nhanh chóng trôi qua, Triệu Phong lúc này trên thân mặc một
bộ tử y, vị trí cánh tay bị chặt đứt được quấn quanh một vòng từ vai xuống
bụng bằng vải lụa trắng. Hắn bây giờ đã là một thanh niên 18 bề ngoài phổng
phao cao lớn hơn trước rất nhiều, làn da trắng như trứng gà bóc, khuôn mặt
đầy đặn, góc cạnh nhìn qua vô cùng thanh tú hoàn toàn có thể gọi một tiếng
đại mỹ nam, đặc biệt là đôi mắt, trong xanh và sâu thẳm như phỉ thúy.

Hai năm qua Triệu Phong thay đổi khá nhiều từ ngoại hình cho đến tâm tính, nhờ
công hiệu của thứ trái cây kỳ lạ kia cùng sự kiên trì ngày đêm không biết mệt
mõi tu vị hắn lúc này đã chạm ngỏ 4 tầng trung kỳ Luyện Khí . Hơn một năm
trước Triệu Phong phát hiện trên tường đá sơn động có một bức bích họa ghi lại
môn công phu Cửu Kiếm Quyết, một năm này ngoại trừ thời gian tu luyện, hắn
thường chú tâm nghiên cứu môn kiếm pháp kia.

Vết thương trên cánh tay đã lành hẳn, đến đây cũng xem như phúc trong họa tuy
mất đi một cánh tay, từ đó trở đi làm kẻ tật nguyền nhưng chung quy cũng
không phải không có thu hoạch.

Hai năm quanh quẩn trong động phủ chỉ biết tu luyện, đến làn da vì thiếu đi
ánh nắng mặt trời cũng nhợt nhạt đến khó coi . Hôm nay Triệu Phong ly khai
động phủ tiến ra thế giới rộng lớn bên ngoài tuy nói ở lại nơi này có thứ trái
cây kỳ lạ kia phụ trợ tốc độ tu luyện sẽ nhanh chóng hơn nhiều, nhưng với một
người tu đạo mà nói thì ru rú một chỗ không phải là cách hay, chỉ có bước
chân mới đồng nghĩa với kỳ ngộ.


Hắc Ám sâm lâm...

Nơi này nằm về phía đông Thanh Dương trấn trăm dặm, diện tích vô cùng lớn ,
nghe đồn Hắc Ám sâm lâm là nơi tồn tại của những thế lực hắc ám trong giới tu
chân như ma tu, hay yêu thú cường đại . Sự kỳ bí của cánh rừng này được người
đời đồn thổi, tuy mức độ chính xác không biết đến đâu nhưng thậm chí cường
giả Kết Đan kỳ đơn thương độc mã tiến vào cũng không dám toàn thây trở ra.

Hắc Ám sâm lâm là địa phương không dành cho phàm nhân lẫn tu sĩ, nơi đây rừng
thiêng nước độc nguy cơ tiềm tàng, tương truyền hơn ngàn năm trước Lam Linh
tông là một tông phái lớn trong tu chân giới vì truy bắt phản đồ mà phái hơn
trăm tu sĩ đến nơi này, phản đồ không những không bắt được hơn trăm tu sĩ kia
lại biến mất vô thanh vô thức trong đó còn có một Nguyên Anh đại năng, nói
vậy đủ biết mức độ nguy hiểm của nơi này . Nhưng phàm là những nơi đầy rẩy
nguy cơ lại thường chứa đựng kỳ ngộ lớn lao.

Triệu Phong hôm nay tu vị 4 tầng Luyện Khí tuy trong giới võ đạo phàm nhân đã
ở vào tầng lớp trung đẳng nhưng nếu đem ra so sánh với thế giới rộng lớn này
cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé trong biển khơi : " Trên đời này có tiên nhân ,
tiên phái tồn tại hẳn một ngày nào đó ta sẽ bái vào cửa tiên môn ".

" Tên kia, đứng lại "

Lúc này một thanh âm ồm ồm phát ra từ gốc đại thụ gần đó, đi ra là hai đại
hán cao lớn, khuôn mặt vằn vện từng vết sẹo lồi lỏm, hai đại hán một người
đeo trường thương một người cầm trọng phủ, diện mạo giống nhau như đúc tuy
chỉ có những vết sẹo không đồng nhất trên khuôn mặt là thứ để phân biệt. Hai
ngươi này tu vị Triệu Phong không nhìn ra được, nhưng từ linh lực ba động tỏa
ra thì tu vị cũng ở vào khoảng 5-6 tầng luyện khí.

Triệu Phong đảo mắt một vòng thầm đánh giá, đây là lần đầu tiên sau hơn hai
năm hắn nhìn thấy nhân loại, hai người này khí thế hung ác, thân thể bao phủ
một vòng u quang nhàn nhạt tượng trưng cho sát khí.

" Địa giới U Linh Sơn Trang, bước thêm nửa bước, chết ...! " một trong hai
tên đại hán nhàn nhạt cất tiếng.

Triệu Phong cúi mình chắp tay : " Tiểu đệ từ xa đi đến nơi này, không thông
thuộc địa hình vô tình mạo phạm xin hai vị huynh đài bỏ quá cho, ta sẽ tìm
lối khác đi vòng qua sơn trang ".

Một trong hai tên thoáng gật đầu, tên còn lại đảo mắt đánh giá Triệu Phong ,
chợt đôi mắt hắn dừng lại trên thanh Kim Long kiếm, nuốt một ngụm nước bọt ,
đôi mắt hắn tham lam phát sáng, hai tên thì thầm to nhỏ với nhau một hồi

" Tiểu tử, ta không cần biết ngươi vô tình hay cố ý đi vào cấm địa sơn trang
ta, nhưng không phải cứ muốn vào thì vào, muốn đi thì đi... Hoặc ngươi để lại
mạng, hoặc để lại thanh kiếm trên người "

Bọn hắn nói thẳng chủ ý, Triệu Phong cũng có thể ngờ được. Đây rõ ràng là
muốn đoạt bảo, tuy nói giao ra Kim Long kiếm có thể toàn mạng, nhưng làm
người trải qua bao nhiêu chuyện hắn thừa hiểu khi giao kiếm cũng chính là giao
mệnh. Triệu Phong giỏi nhất là nhìn mặt đánh giá thâm ý con người.

" Hai vị huynh đài này. ..cổ nhân nói không biết tức là không có tội, hà cớ
gì phải chèn ép một tiểu bối như ta. Triệu Phong tuy nhỏ yếu nhưng không phải
là trái hồng mềm cho các ngươi muốn nắn sao thì nắn " . Hắn nắm chặt tay ,
trên đôi mắt là một vòng lăng lệ ý chí.

Hai tên đại hán nhìn nhau phì cười : " Ngươi nhìn ngươi đi, thấy ngươi tật
nguyền, đại gia cho một con đường giử mạng còn không biết khấu đầu đa tạ, mà
thôi kẻ như ngươi sống trên đời cũng không còn gì thú vị, đại gia thành toàn
cho ngươi "

Dứt lời thanh trọng phủ trên tay hắn nhằm hướng đầu Triệu Phong nện xuống ,
trọng phủ kia to lớn, nặng không dưới trăm cân, vả lại phạm vi rất gần nên
lúc này Triệu Phong cảm thấy da dầu tê dại, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ
trên trời giáng xuống, phong bạo bên tai chợt nổi lên ầm ầm.

Triệu Phong nhanh chân lách mình về sau năm trượng tránh thoát một kích, Kim
Long kiếm rời vỏ một tiếng long ngâm rung trời " Cửu Kiếm Quyết thức thứ nhất
, Kiếm phá sơn hà " . ..tay phải Triệu Phong múa kiếm vẽ lên hư vô trước mặt
một đồ án tối nghĩa.

Tức thời khoảng không phía trước xao động, một luồng phong hàn như lợi kiếm
sắc bén quét về bốn phía, không khí xung quanh nổ vang, phong mang bàng bạc
đánh thẳng hướng đại hán cầm trọng phủ, một chiêu kiếm kia vậy mà khiến y
khiếp sợ, ẩn ẩn còn mang theo tử vong khí tức . Không chút chủ quan tay y bắt
quyết tạo hình một pháp quyết kỳ dị lập tức thân thể trương lớn gấp đôi, đại
hán ngửa mặt lên trời gầm hét, cũng đánh ra một phủ đối kháng..

Ầm..ầm..

Từng hồi tiếng nổ vang lên, cát bụi bay mù mịt, đại hán ôm ngực bay ngược về
sau mười trượng khuôn mặt tái nghét miệng nhổ ra một ngụm máu tươi, y nhìn
chằm chằm vào đối phương biểu thị kinh hãi cùng khiếp sợ : " Tam đệ, cùng ta
hợp sức chém giết tên này ".

Đại hán còn lại tay lăm lăm trường thương cẩn thận dò xét Triệu Phong một lần
nữa : " kẻ này tu vị không cao, khí lực bất ổn nhưng kiếm pháp kia vô cùng cổ
quái nếu không muốn gọi là thần thông " y khuôn mặt biểu tình vô cùng nghiêm
túc. Thanh trường thương từ tay y nhằm hướng Triệu Phong bay ra, ngân quang
xẹt ngang bầu trời, thấy đối phương động thủ đại hán cầm trọng phủ cũng phi
thân đánh ra một kích.

Trước thế công như vũ bão Triệu Phong khuôn mặt âm trầm như nước, không có
lấy một chút dao động. Toàn bộ linh lực trong cơ thể được rót vào Kim Long
kiếm, lúc này kiếm mang lập lòe phát sáng, từng đoàn ánh sáng bảy màu chồng
chất mà ra, thậm chí họa tiết song long triều dương trên thân kiếm cũng sinh
động như thật. Một tiếng long ngâm ầm vang " Graooo" . Long uy đột ngột phát
sinh kia khiến hai đại hán khuôn mặt xạm ngắt, khí huyết một khắc rối loạn
như ngựa mất cương.

Lại là Cữu Kiếm Quyết, kiếm ảnh phá không tạo thành tầng tầng kiếm quang đẹp
mắt, mang theo lực lượng khủng bố cùng ý chí kiệt ngạo bất tuân . Lúc này chỉ
nghe vang lên đồng thời hai thanh âm " Xoẹt, xoẹt " . Hai thân thể to lớn đổ
gục xuống đất, không khí xung quanh còn phảng phất vị tanh nồng của máu.

Một kiếm miểu sát, đây là lần đầu tiên Triệu Phong giết người, trước kia đến
con gà hắn còn không dám cắt cổ, thật ra ban đầu đôi mắt hắn có chút hoảng
loạn nhưng qua mấy hơi thở vốn trở lại bình thường, trong xanh không có lấy
một gợn sóng. Càng nhìn càng không giống kẻ lần đầu sát nhân hơn nữa là hai
mạng người

" Hôm nay ta không giết bọn họ thì bọn họ giết ta ở cái thế giới này càng
không thể chịu thua thiệt " . Lúc này bên trong U Linh Sơn Trang một đám người
đang nhìn lên hai tấm bài vị lóe sáng rồi chợt tắt.


Tiên Mệnh - Chương #4