Người đăng: ngocsan97@
Chương 5: Ngươi liệu có phải con của cha mẹ ngươi?
Nhược Nhi tìm đến Lưu Sa Lầu, những người ở đây rất tò mò. Cớ sao
lại có 1 người nhỏ tuổi như vậy được đưa vào làm đệ tử trong cốc.
Tại đây đa số đều là ngoại môn đệ tử đến nhận công việc. Nội môn
đệ tử thì chẳng bao giờ phải đến chỗ này làm gì, có lẽ đang cắm
đầu tu luyện.
Nhược Nhi gặp Lưu quản sự ở Lưu Sa Lầu.
Lưu quản sự là 1 lão đầu già khọm. Nhìn như có vẻ gian trá xảo
quyệt vô cùng.
- Người tiếp theo.
Không thèm để ý đến bất cứ ai, Lưu quản sự hất hàm quát.
- Hạ đẳng linh căn. Sang bên Mã quản sự nhân công việc.
Vừa nói, Lưu quản sự vừa chỉ sang bên cạnh mình.
Tiếp tục gào lên.
- Kế tiếp. Ta không có nhiều thời gian cho những thứ vô dụng như các
ngươi.
Quá kiêu ngạo.
Trong lòng chúng đệ tử ngoại môn và đệ tử mới vào cốc phẫn nộ vô
cùng.
Một người thầm nghĩ: "Chứ không phải ngươi cùng là thứ vô dụng đó
lên mới đến đây làm quản sự mà không phải đi tu luyện đến sao?"
Đến lượt Nhược Nhi.
Nàng đưa tay ra, có chút xấu hổ trong ánh mắt. Rất nhanh đã khôi
phục như thường.
Lưu quản sự nhíu mày. Trong mắt hiện rõ sự kinh bỉ vô cùng. Cố ý
cất cao giọng nói.
- Tạp linh căn ngũ hành.
"xì xào"
Nhược Nhi nghe ró những lời bàn tán của chúng đệ tử: "Tạp linh căn
sao? Vậy cũng đòi tu tiên. Không biết ai cho con tiểu nha đầu này vào
đây. Thật mất mặt."
Lại nữa rồi.
"Tạp linh căn thì về nơi người phàm mà ở. Thật đáng thương."
"Không biết tự lượng sức."
"Vô dụng."
...
Rất nhiều tiếng xì xầm khác nhau. Có chê cười, có khinh bỉ, có
thương hại, còn có tiếng cười mỉa. Nhược Nhi xấu hổ vô cùng. Nhưng
trong mắt lóe lên sự kiên cường vô cùng.
Lưu quản sự ho nhẹ một tiếng. Chúng đệ tử lập tức im lặng.
Cảm thấy hài lòng, lưu quản sự tiếp tục nói:
- Phế vật. Ngươi còn muốn hay không tiếp tục ở lại đây? Dĩ sư huynh
đã nói với ta ngươi là do hắn mang về. Muốn ta chiếu cố ngươi một
chút.
Mọi người như ngộ ra điều gì đó:; "Thì ra là do Dĩ Đắc sư thúc mang
về."
Nhược Nhi không để trong mắt. Thấp giọng đáp.
- Lưu quản sự. Ta là muốn ở lại, muốn tu tiên đấy. Há ta lại ra đi?
Lưu quản sự thoáng ngạc nhiên, sau đó trên môi là nụ cười mỉa vô
cùng gian xảo.
- Tốt, sang bên kia nhận công việc của ngươi đi.
Nhược Nhi khom người thi lễ. Sau đó đi chỗ Mã quản sự.
Mã quản sự không thèm liếc mắt nhìn Nhược Nhi. Tiếu phi tiếu nói:
- Ta sớm nghe nói lúc Dĩ sư huynh mang về có 2 đứa trẻ. Một trai
một gái. Tên tiểu tử kìa và người là 2 tỷ đệ. Bất quá hắn là dị
linh căn lôi thuộc tính. Cớ sao ngươi chỉ là phế vật mang tạp linh
căn?
Nhược Nhi bối rối. Chưa kịp nói câu gì đã bị Mã quản sự bồi thêm
một câu:
- Ta thật sự hoài nghi ngươi cót thật sự là con của cha mẹ ngươi
không?
"ha ha"
"Chắc chắn không phản. Tiểu nha đầu này là được nhặt về. Ha ha"
...
Nhược Nhi trong lòng phiền muội vô cùng. Nàng cũng đang hoài nghi
chính bản thân có phải là con ruột của phụ thân và nương hay không.
Khẽ lắc đầu, nàng kiên quyết nói:
- Mã quản sự. Ta đến đây chỉ là nhận công việc đấy.
Mã quản sự hừ lạnh:
- Hừ. Vậy ngươi muốn làm công việc gì? Phế vật.
Nhược Nhi tuy còn bé nhưng vốn thông minh hoàn toàn cảm nhận được sự
khinh thường của vị Mã quản sự này.
Mã quản sự thấy Nhược Nhi im lặng. Bỗng lên tiếng:
- Dược viên của cốc đang thiếu người chăm sóc. Ngươi đến đó làm đi.
Một tuần trăng 1 lần tới Luyện đan thất đưa dược thao.
Mã quản sự tiếp tục:
- Còn có. Nửa tuần trăng một lần đến Minh Khải Các nghe giảng và
nhận đan dược tu luyện. Hiện tại ngươi có thể lấy 3 trong những loại
pháp thuật sơ cấp sau đây để học tập.
Dứt lời, Mã quản sự chỉ về phía sau lưng mình. Ở đấy có 1 bàn
nhỏ, phía trên là những thẻ trúc ghi công pháp sơ nhập môn phái.
Nhược Nhi nhìn lướt qua một loạt. Rất nhiều loại làm nàng hứng
thú. Nhược Nhi chọn cho mình 3 loại.
Thứ nhất là Nội Thị Thuật. Một loại pháp thuật sơ đẳng để kiểm
tra đan điền của tu sĩ.
Thứ 2 là Linh Khí Hỗ Thuẫn. Đây là loại pháp thuật có chức năng
phòng ngự. Nhưng đến Ngưng đan kì, dường như không có tác dụng vì
quá yếu.
Thứ 3 là Băng đạn thuật. Là 1 loại công pháp sơ đẳng có tính công
kích.
Sau đó Nhược Nhi đi về phía dược viên theo lời Mã Quản sự đã nói.
.................................................................................................................................
Nhược Nhi đến dược viên sau. Ngay ngoài cửa đã gặp 1 vị lão bá. Râu
tóc bạc phơ, gương mặt ôn hòa cười hỏi:
- Ngươi là Luyện Nhược Nhi?
Nhược Nhi thi lễ khẽ đáp:
- Thưa vâng.
- Tốt lắm. Ta là Trần Yến Hậu quản lí dược viên này. Ngươi có thể
gọi ta Trần sư bá tốt rồi.
- Trần sư bá.
- Ân. Ta đã nghe Mã quản sự nói về ngươi. Đây là lệnh bài ra vào
dược viên. Ngươi theo ta vào đây.
Trần Yến Hậu vừa nói vừa đưa cho Nhược Nhi 1 khối lệnh bài khắc
chữ dược. Sau đó ra hiệu cho Nhược Nhi đi theo vào trong cấm chế dược
viên.
Vào trong dược viên. Nhược Nhi hoàn toàn choáng ngợp vối nơi này.
Hít 1 hơi thật sâu. Nhược Nhi cảm thấy vô cùng thoải mái. Nhìn lại
xung quanh, toàn cây cỏ thảo dược bát ngát xanh mướt làm cho tâm tình
con người vui vẻ sảng khoái.
Trần lão giả cười nói:
- Nhược Nhi. Lại đây ta chỉ cho ngươi 1 số laoij thảo dược phổ thông
nhất.
Nhược Nhi nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Trần Yến Hậu.
Trần Yến Hậu bắt đầu giải thích:
- Đây là Hồng Lăng Thảo chuyên dùng để là dược liệu trong luyện chế
Định nhan đan, ngoài ra còn có công dụng bồi bổ cơ thể khi uống tinh
dịch sau khi tinh chiết của nó. Thược Dược Kim là nguyên liệu chủ
chốt trong luyện chế Tẩy tủy đan, phẩm chất càng cao càng có giá
trị. Cổn Thiên Thảo vốn luyện chế bồi nguyên đai chủ tài. Còn có
Linh Miên Thảo, Dược Long Nhĩ.... Vốn là những loại thảo dược vô
cùng phổ thông.
Nghỉ 1 chút Trần Yến Hậu tiếp tục nói:
- Được rồi. Nhược Nhi, trong gian phòng kia sẽ là nơi ở của ngươi,
đó cũng là nơi tu luyện nữa. Trong đó ta đã ghi lại tất cả các
loại thảo dược trong dược viên này và công dụng của nó. Ngươi nhớ
chăm sóc tốt dược viên và mang đầy đủ thảo dược tớ luyện đan thất
đúng hạn. Ân, ta đi trước.
Dứt lời, Trần Yến Hậu xoay người rời đi.
Nhược Nhi khom người thi lễ.
Trong ánh mắt ẩn chứa sự kiên định vô hình.