Người đăng: KingLhP
Sau khi chọn ra những pháp thuật mà Hoàng nhận thấy nó sẽ giúp ích lớn về sau
thì cậu ngay lập tức bắt tay vào tu luyện không thể để phí thời gian được.
Đầu tiên Hộ Khí Thuẫn một loại pháp thuật phòng ngự sơ cấp," muốn giết người
thì phải biết chịu đòn ", đó là câu nói của một lão ăn mày mà Lê Hoàng nghe
đước lúc còn ở phàm trần mà đến giờ cậu vẫn còn ghi nhơ trong lòng, nên Hoàng
quyết định học pháp thuật phòng thủ trước cho nó chắc ăn.
Nguyên lý của phép Hộ Khí Thuẫn này khá là đơn giản, chỉ cần đem linh lực
phóng ra ngoài cơ thể, điều khiển linh lực tạo thành một cái khiên khí ngăn
cản đòn tấn công của kẻ địch, giống như của thằng Lý Mộc ý.
Nếu mà tu luyện pháp thuật này có chút hỏa hầu thì nó vô cùng chắc chắn, mặc
dù không thể nói là đao thương bất nhập nhưng cản một, hai pháp thuật cùng cấp
chắc là không có vấn đề gì, dĩ nhiên là sức phòng ngự của Hộ Khí Thuẫn còn
phải dựa theo tu vi và độ thành thục của từng người khác nhau.
Pháp thuật này không khó luyện lắm cho lên Lê Hoàng chỉ mất có ba ngày để
luyện thành công Hộ Khí Thuẫn và cậu bỏ ra thêm tám ngày chỉ luyện tập Hộ Khí
Thuẩn để nâng cao độ thuần phục, luyện tập pháp thuật này lại khác với Hỏa Cầu
Thuật, nếu Hỏa Cầu Thuật cần phải kết ấn tạo thuất thì Hộ Khí Thuẫn chỉ cần
phóng linh lực ra ngoài cơ thể và ngay lập tức điều khiển dòng linh lực đó tạo
hình thành một khiên mà không cần phải kết ấn tạo thuật, rất nhanh chóng mà
thuật lợi chỉ có điều pháp thuật này còn tốn linh lực hơn cả Hỏa Cầu Thuật,
luyện Hộ Khí Thuẫn chính là luyện tốc độ phóng linh lực, tốc độ tạo hình và độ
ngưng tụ của khiên.
Ngay khi vừa luyện thành Hộ Khí Thuẫn, Hoàng ngay lập tức bắt tay vào luyện
Khốn Mộc Thuật, pháp thuật này lại rất là đơn giản, Hoàng không phải tốn công
nhiều với nó.
Khốn Mộc Thuật là một loại pháp thuật phụ trợ trói chân tu sĩ, loại pháp thuật
này không được nhiều tu sĩ chọn lựa tu luyện cho lắm vì một loại pháp thuật
không thể tấn công, không thể dùng phòng thủ, tỉ lệ trói thành công lại thấp
nên chả ai muốn tốn sức cho loại pháp thuật này nhưng sau khi nghiên cứu Hoàng
lại nghĩ khác, cậu có thể thấy được độ cơ động của nó.
Nguyên lý của Khốn Mộc Thuật khá đơn giản, tu sĩ chỉ cần chọn ra vài loại hạt
giống dùng linh lực bồi dưỡng chúng cho chúng nảy mần rồi lại dùng linh lực
khóa sự phát triển của nó lại, bao giờ cần dùng thì vứt hat giống ra dùng linh
lực kích phát sinh mệnh của nó như vậy trong nháy mắt hạt giống sẽ phát triển
vượt trội nhanh chóng trói buộc kẻ địch lại.
Điểm vượt trội của pháp thuật này không tốn quá nhiều linh lực và có thể chuẩn
bị trước, nhưng lại khá tốn công trong việc chọn hạt giống, vì tùy chủng loại
hạt giống mà ảnh hưởng tới sức mạnh của nó và hiệu quả của pháp thuật, nếu như
ngươi chọn một loại hát giống dây leo vậy thì chắc chắn khi thi triển pháp
thuật nó sẽ quấn lấy thân kẻ dịch khi mọc lên nhưng nếu lại chọn cây trúc mọc
thẳng thì làm gì có chuyện đó, vậy phải đổi tên pháp thuật này thành Mộc Hạt
Thuật thì đúng hơn.
Đầu tiên Lê Hoàng thử nghiệm với Hạt Giống cỏ dại vì loại này dễ dàng lấy được
từ sân sau, " để xem nào, đầu tiên là dùng linh lưc thẩm thấu qua vỏ của hạt
giống, cho linh lực ngấm vào bên trong hạt ôn dưỡng nó ngay khi vừa mọc mần
ngay lập tức dùng linh lực bao trùm nhân hạt lại ngăn cản sự phát triển của
hạt giống, vậy là xong " Hoàng nhìn hạt giống trong tay vẻ mặt rất là ngạc
nhiên.
Luyện tập chiêu này quá dễ mất chưa tớ một phút cho mỗi hạt giống mà linh lực
lại tốn rất ít, gần bằng một Hỏa Đạn, nhưng công nhận là nó rất yếu mặc dù đã
được linh lực tẩm bổ tăng độ dẻo dai, như đã đoán trước lên Hoàng không ngạc
nhiên cho lắm, chung quy lần này chỉ là thử nghiệm pháp thuật mà thôi, Hoàng
đốt bụi cỏ dại cao hơn cả người trước mắt đi rồi chạy thẳng đến một nơi được
gọi là thư phong để xem có loại hạt giống nào tốt không, nếu không có thì
chiêu này là chỉ có phế.
Thư phòng là nơi lưu trữ các chủng loại sạch, ký sự vô tác dụng của Linh Sơn
Môn cho đệ tử tạp dịch xem, Lê Hoàng đi vào thư phòng thì chẳng thấy có ma nào
cả nghĩ bụng" ai mà thèm xem mấy cái võ công phàm nhân với lại nhưng câu
chuyện tu tiên cơ chứ, mà mình cũng là lần đầu vào thư phòng thì phải ?
Thư phòng không chứa bất kì công pháp, pháp thuật, tâm đắc, luyện đan, luyện
khi ... nào cả mà chỉ chứa một đống tạp nham từ y học phàm trần cho đến võ
công, rồi lại có cả câu truyện tu tiên... chả ai muốn phí thờ gian đọc mấy thứ
đó.
Lê Hoàng tùy tiện tìm một dãy sách lật ra mà đọc chỉ thấy toàn Hạ Sơn Quyền,
Thái Âm Đao, Man Ngưu Quyền, Vô Ảnh Cước, Toái Thạch Cước... toàn là võ học
cực phẩm của phàm nhân, mỗi khi xuất hiện trong giang hồ đều gây một hồi gió
tanh mưa màu thế mà lại tùy tiện vứt một đống ở góc thư phòng.
Hoàng nhìn lướt qua cũng không định học, cho dù là võ học đỉnh cấp thế nào đi
chăng nữa cũng không bằng được một góc của pháp thuật, pháp khí thì học làm gì
cho phí công, trừ khi rơi vào tay của những luyện thể sĩ.
Cậu đi sang giá khác bên này thì toàn là y học nào là Hải Thượng Y Tông Tâm
Lĩnh, Hồng Nghĩa Giác Tư Y Thư, Nam Dược Thần Hiệu... toàn các tác phẩm y học
uyên thâm đến trình độ thượng thừa của các danh nhân, nhưng cũng chả có tác
dụng gì đối với tu sĩ cả vì sức đề kháng của người tu tiên cực cao, nếu mà tu
sĩ mắc bệnh cũng không phải những lý luận của phàm nhân có thể giả thịch được.
Sau một thời gian tìm kiếm Lê Hoàng toàn đọc được các ký sự tu tiên như thất
dương chân nhân 3000 năm trước ăn phải thái dương hoa bảy cánh về sau tu luyện
hỏa thuộc tính công pháp một đường tiến thẳng thành một cự hùng của tu chân
giới.....
Mấy cái chuyện này nhiều vô kể, không ăn được dị quả thì cũng là bị nhiễm độc
không chết sinh ra biến chất cứ thế mà một đường tiến thẳng, mấy truyện này
nhiều vô kể, ít ra nó cũng làm cho Lê Hoàng được mở rộng tầm mắt, còn có tác
dụng gì không thì không biết.
Sau vài tiếng tìm kiếm thì cuối cùng cậu đã tìm được thứ mình cần trong một
đống tạp nham ở đây, đó chính là bộ sách Thảm Thực Vật Ở Đại Việt bảo gồm 92
quyển mỗi quyển trung bình dầy 120 trang, tất cả đều nói về thực vật ở Đại
Việt bao gồm tất cả các loại cây trong đó có cả linh thảo, Hoàng không có thời
gian để đọc hết vậy lên cậu lựa ra vào quyển mang về đọc, dù cho có lấy luôn
cũng chả ai biết.
Sau một thời gian thì Hoàng đã tìm được bốn loại hạt giống có thể ứng dụng vào
đấu pháp là Tam Độc Bụi Gai, tên như nghĩa, là một bụi cây có những cái gai
nhọn hoắt, trên các gái đó tiết ra các loại độc bao gồm tê liệt, chảy máu, mỏi
cơ, tất cả đều là độc chỉ có tác dụng với phàm nhân, chỉ cần là tu sĩ thì một
thời gian ngắn là giải được, nhưng mà trong khoảng thời gian bị bụi gai đó
quấn lấy không biết bị chém bao nhiêu nhát.
Loại thứ hai là thanh mộc đằng, loại dây leo cực kì độ bền và độ dẻo của của
nó là rất tốt, thanh mộc đằng một khi đã mọc là nó sẽ quấn thật chặt vào vật
gần nó nhất, loại dây leo này mà dùng để khóa địch thì còn gì bằng, kể cả yêu
thú mà bị nó quấn thì mất một lúc lâu mới thoát ra được.
Loại thứ ba là bụi cây khô, loại này thì rất yếu đến trẻ con cũng rễ dàng bẻ
đứt, nhưng loại bụi cây này lại có đặc biệt là bắt lửa rất tốt, một đốm lửa
thôi là nó ngay lập tức bùng cháy có thể kết hợp được với Hỏa Cầu Thuật
Loại bốn là bụi cây thép, loại này có đặc tính giống sắt thép, mọc lên cứng
rắn cực kì, giống cây này không thể khóa địch nhưng dùng làm cái khiên thì khá
là tốt.
Mấy loại thực vật này đều có trong khu rừng xung quanh linh sơn môn,Lê Hoàng
mất đến tám ngày để tìm và bồi dưỡng chúng bằng linh lực, sau khi thử nghiệm
cả bốn loại, tất cả đều làm Hoàng vừa ý vậy lên thuật này đã tu luyện thành
công có thể mang vào áp dụng thực chiến, cậu cũng kiếm cho mình bốn cái túi
cất bốn loại hạt giống bên trong treo ở bên hông để tiện lấy ra.
Bây giờ Hoàng lại chuyển sang tu luyện Khu Vật Thuật một loại pháp thuật trung
cấp dành cho luyện khí trung phẩm, nguyên lý hoạt động của loại pháp thuật này
là dùng linh lực đưa ra ngoài cơ thể liên kết với các vật phẩm từ đó dùng để
cách không điều khiển.
Nghe thì bình thường vậy thôi chư người tu luyện loại pháp thuật này có nhiều
lắm, dù cho chiêu này khá phế nó chỉ nâng đươc những vật nhẹ như viên đá, bát
đĩa... những vật không lớn lại không có tác dụng, đối với tu sĩ thì chỉ cần
tạo ra ít linh lực phá hủy sự liên kết là được, mặc dù yếu như vậy nhưng nó
lại có ảnh hưởng trực tiếp đối với pháp khí, ngoài những loại pháp khí chỉ
việc đưa linh lực vào là dùng được cón có những loại pháp khí cần phải có khu
vật thuật điều khiển mới có thể phát huy ra uy lực tối đa, chẳng hạn như phi
kiếm, phi kiếm mà Lý Mộc sử dụng chỉ có thể phi theo một đường thẳng và gọi
về, đó là do hắn ta chưa luyện Khu Vật Thuật tới nơi tới chốn.
Nếu như hắn bỏ tâm luyện Khu Vật Thuật thì hắn sẽ có thể tùy ý điều khiển phi
kiếm bay theo mọi hướng mà hắn muốn, biết đâu lúc đánh nhau với Trần Hồng
người thắng lại là hắn, đây chính là lý do mà các tu sĩ tu luyện chiêu này
nhiều đến vậy, nhưng mà khu vật thuật chỉ là bản đơn giản hóa của Khống Linh
Thuật một pháp thuật cao cấp và Khống Linh Thuật cũng chỉ là bản đơn giản hóa
của Cầm Long Khốn Hạc Thuật chính là loại linh thuật trung cấp, coi như luyện
Khu Vật Thuật cũng là tiền đề để luyện mấy thuật trên.
Lần này Lê Hoàng phải nhớ kĩ từng dòng khẩu quyết của Khu Vật Thuật mới có thể
bắt đầu tu luyện, cậu dựa theo khẩu quyết di chuyển linh lực trong cơ thể,
phương thức này rất phiền phức, Hoàng phải vận chuyển vài lần cho quen thuộc
đường đi thì mới làm bước tiếp theo là đưa linh lực ra ngoài cơ thể, các dòng
linh lực đi xuyên qua lớp da đầu ngon tay làm Hoàng có cảm giác buồn buồn, cậu
tập trung linh lực lại cấu tạo thành một sợi dây cố gắng điều khiển nó theo ý
mình, mới lúc đầu thì chưa thuận tay cho lắm nhưng về sau quen thuộc rồi thì
điều khiển rất dễ dàng.
Lúc này Hoàng đưa sợi dây di chuyển đến gần viên đá gần đấy, kết lối sợi dây
vào viên đá, cậu cố gắng điều khiển sợi dậy đưa viên đá bay lên lên, mới đưa
nó lên được 2cm mà Hoàng cảm giác như đang nâng tảng đá nặng cả ngàn cân vậy,
duy trì chưa được 3 giây thì sợi dây đứt gãy làm viên đa rơi xuống đất.
Lúc này trên chán của Hoàng đang ướt đẫm mồ hôi, hơi thở hơi gấp dù cho cậu
chưa từng nghĩ sẽ thành công ngay từ lần đầu thực hiện đây có thể coi là một
niềm vui ngoài ý muốn nhưng mà cậu cũng không nghĩ thi triển Khu Vật Thuật lại
mệt mỏi thế này, mới nâng một viên đá bé tý mà đã nhọc như vậy thì sức đâu ra
mà đòi nâng một thanh phi kiếm " đúng là pháp thuật trung cấp có khác, luyện
nhọc thật." Hoàng thở dài rồi tiếp tục luyện tập Khu Vật Thuật.