Nhiều Tiền Và Căng Thẳng.


Người đăng: KingLhP

- Cảm ơn sư đệ đã giải nguy.

Đúng lúc Hoàng thu dọn xong chiến trường thì Trần Hồng cũng vừa giải độc xong
liền tiến lại chỗ Hoàng cúi đầu cảm ơn.

- Không có gì đâu sư tỷ, người cùng một phái với nhau thì tất nhiên phải là
phải giúp đỡ nhau rồi, sư tỷ đừng để ý đến mấy chuyện nhỏ nhạt này.

Lê Hoàng bên ngoài thì cười lành nhưng trong lòng lại thầm nghĩ " cô ta liệu
có giận cá chém thớt không nhỉ? Mình lắm giữ bí mật khá là lớn à."

Trần Hồng cũng cười đáp lại, đưa cho Lê Hoàng túi trữ vật của Lý Mộc.

- Sư đệ đây là đồ của đệ.

Lê Hoàng đón nhanh lấy túi trữ vật, nhanh tay cất vào người mà ngoài miệng vẫn
nói.

- Đệ chỉ góp phần nhỏ vào việc giết Lý Mộc mà thôi, sư tỷ mới là người cầm
phần lớn, sư tỷ lên nhận nó mới phải.

Trần Hồng buồn cười về hành động của Hoàng nhưng trong lòng cũng khinh thường
nghĩ" Thằng này tính đổ hết tội cho ta đây mà, nể ngươi một ơn ta không chấp."

- em cứ cầm lấy đi, khi nào có việc cần chị giúp thì cứ đến tìm chị, giờ chị
phải đi trước có việc hẹn ngày gặp lại.

Vừa nói xong Trân Hồng liền quay người rời đi, cô ta tự nhiên thay đổi cách
xưng hô làm Hoàng có chút chốt dạ, cậu nhìn bóng lưng Trần Hồng biến mất hẳn
vào bóng tối mới chịu đi về.

Lê Hoàng quay lại kéo xe rác trở về như không có việc gì sảy ra, trên đường về
phòng Hoàng còn có thể vui vẻ cười chào với mấy vị đệ tử tạp dịch khác.

Vừa về đến phòng, Lê Hoàng liền khóa cửa lại trèo lên giường xem cái túi này
có chứa đồ gì tốt hay không.

Túi trữ vật là một loại không gian pháp bảo thường được dùng để chứa đựng đồ
vật của tu sĩ, đừng nhìn nó bé thế mà khinh thường, bên trong túi trữ vật có
thể rộng 1m khối đến 10 m khối thậm chí là to bằng cả một nhà kho cũng có dùng
để trữ đồ thì cứ phải gọi là an toàn tuyệt đối, coi nó là vật bất lý thân của
tu sĩ cũng không sai.

Lê Hoàng cũng mong có một túi trữ vật từ rất lâu rồi mà chỉ có thể chảy nước
miếng mà nhìn, giá của đồ trữ vật quá đắt, 1m khối những 1000 linh thạch, nói
đùa gì vậy, Hoàng làm mọt công chưa chắc mua được một cái, mà 1m vuống cũng có
đáng là bao.

Cũng như bao thứ khác đồ trữ vật cũng có hạn chế của nó, thứ nhất là đồ trữ
vật không thể chứa được vật sống, thứ hai là nó có dung lượng, dù cho đồ trữ
vật có cao cấp đến mấy, rộng lớn thế nào đi chăng nữa thì đều phải có giới hạn
của nó, điều ba là cái quan trọng nhất, nên nhớ đồ trữ vật không thể đánh được
ấn kí như những loại pháp khí khác, nói cách khác chỉ cần có thể lấy được túi
trữ vật thì ai cũng có thể tùy tiện lấy đồ bên trong ra, lên tốt nhất là đừng
để cho kẻ khác cướp được túi trữ vật của mình.

Dĩ nhiên tu tiên giớ qua hàng nghìn năm thì cũng đã chê ra các loại khóa chống
trộm cho trữ vật kiểu như ấn kí truy tùng, tự nổ khi làm sai các bước khi mở,
trận pháp khóa túi.... mà Lý Mộc cũng có một loại khóa gì đó đã ngăn cản Hoảng
mở cái tui ra.

Lê Hoàng dùng một chút linh lực để mở túi trữ vật, cậu ngó vào bên trong xem
thì chỉ nhìn thấy mấy thứ bé bé không rõ, nhưng túi trữ vật này khá to chắc là
2m khối giá nó phải rơi vào tầm 1500 linh thạch này, chỉ riêng cái túi không
đã là một khoảng thu hoạch rất lớn.

" Đúng là không có linh thức thì không thể nhìn được bên trong túi trữ vật."
Hoàng lẩm bẩm trong mồm, cậu đổ hết đồ bên trong ra giường được có hai cái
bình, hai viên linh thạch, một quyển sách cũ kĩ và một tấm bùa, điều làm cậu
có chút thất vọng.

Hoàng xem bên trong hai cái bình trước, khi vừa mở ra thì có một mùi thơm dễ
chịu sốc thẳng vào mũi, là tụ khí đan hạ thẩm có tận hai mười viên mỗi bình
mười viên quả là con cháu thế gia có khác đan dược lúc nào cũng phải đầy đủ
thì mới chịu, Hoàng mỉn cười nhẹ để hai bình đan dược sang một bên với số đan
dược cùng linh thạch thu được ngày hôm nay thì mục tiêu đập lên Luyện Khí Tầng
bốn trong bốn tháng nữa có vẻ khả thi.

Bây giờ đến lượt quyển sách cũ kĩ, bìa ngoài đề là Trường Xuân Quyết, công
pháp hệ mộc, lật xem nội dung thì nó có vẻ là đồ cao cấp " tên Lý Mộc giữ lấy
công pháp hệ mộc làm gì nhỉ? Không lẽ hắn tính đổi công pháp? Không thể nào
công pháp này còn không mạnh bằng đồ của Linh Sơn Môn." Lê Hoàng cứ ngồi nghĩ
rồi chốt một câu. "Kệ hắn người chết rồi quan tâm làm gì."

Hoàng chỉ đọc lướt qua chư không tính đến truyện chuyển sang tu hệ mộc, khi
lướt đến trang cuối thì Hoàng phải giật mình bất ngờ, ở trang cuối còn được
đính thêm một vài tờ giấy khác, tất cả đều ghi lại khẩu quyết pháp thuật, tộng
cộng có tất cả sáu tờ ứng với sáu loại pháp thuật.

Hoàng nở nụ cười lớn đặt quyển sạch sang một bên, nếu có đống pháp thuật này
rồi thì cậu không nhất thiết phải vào làm đệ tử ngoại môn Linh Sơn Môn nữa làm
gì, đợi một khoảng thời gian nữa Hoàng sẽ tìm cách trốn đi cậu có thể ngửi
được mùi rắc rối đang đi đến đến Linh Sơn Môn này.

Còn tấm phù duy nhất chính là phục thương phù chuyên dùng để trị ngoại thương,
Hoàng đã được thấy tác dụng hồi phục vết thương kinh người của nó vậy nên cậu
sẽ cất nó cẩn thật biết đâu mai sau lại phải dùng đến nó để cứu mạng mình, tên
này có mỗi hai viên linh thạch, chắc là phải bỏ hết sạch tiền túi ra để mua
chuộc tên Trần Bắc.

Hiện số tài sản của hoàng là một túi trữ vật 2m khối, Đan dược có là mười hai
viên hành khí đan hạ phẩm, hai mươi viên tụ khí đan hạ phẩm, bảy mươi một viên
linh thạch, trong đó bao gồm sáu mươi hai viên là lấy từ ba tên Trần Bắc, Lý
Hải, Lý Mộc còn chín viên là của Hoàng tích góp từ lúc mới vào tông môn, một
tấm phục thương phù, một thanh phi kiếm, một quyển công pháp và hai cái ngọc
giản, hái cái ngọc giản này chỉ là ghi chép lại hai loại phép thuật cấp thấp
là hỏa cầu thuật và thủy tên thuât, Hoàng cũng có một viên lúc mới vào tông
môn được cho.

Còn Ngọc giản chính là thừ dùng để ghi chép ở tu tiên giới, chỉ việc đưa linh
thức vào nó là có thể thấy được nội dung bên trong nhưng do linh thức của đệ
tử Luyện Khí còn kém lên phải áp lên chán là có thể thấy được nội dung trong
đó

Hoàng cất đồng đồ đi vui vẻ nghĩ "Mình cùng giàu phết đấy chứ."

...

Những ngày tiếp theo Hoàng vẫn sinh hoạt bình thường, sáng thì dùng đan dược
tu luyên đến chiều thì luyện tập pháp thuật, chiều tối thì đi đổ rác, tối về
ngồi giải trí một lúc rồi đi ngủ, thỉnh thoảng cậu cũng chạy ra ngoài chơi thu
thập tình hình không thì đi dạo chơi lung tung tán phét hay đi xem đánh lôi
đài giải trừ căng thẳng trong người cho khỏe.

Dù cho có rất nhiều tiền và đan dược nhưng Hoàng chỉ dám dùng nhiều, chỉ cần
dùng một viên một ngày là đủ, tránh cho độc dược tạp chất tác hại xấu đến cơ
thể, chưa kể tới chuyện tiêu sài quá mức sẽ dẫn đến mọi người chú ý vậy thấp
thấp một chút cho dễ luồn lách.

Mấy hôm nay Hoàng cũng nghe ngóng được khá nhiều tin tức về cái chết của Lý
Mộc, đúng như dự liệu của Lê Hoàng, Lý Mộc chết đã làm cho Lý gia trong môn
phái tức giận, thậm trí còn dám tùy ý phái người đi truy tìm tung tích của Lý
Mộc trong tông môn mà không thèm hỏi ý kiến của ai, chả biết họ ngu hay không
mà bao lâu rồi mà không tìm được bất kì manh mối nào, không tìm được họ còn
nghi ngờ là do Trần gia ám toán Lý Mộc và đổ tội luôn cho họ, mà không ai thèm
nhìn vào Lê Hoàng cái thằng hung thủ vẫn bình thản ngồi trong phòng tu luyện.

Điều này thì cũng đúng thôi ai thèm đi nghi ngờ một con kiến tạp dịch làm gì
họ còn không biết đến Lê Hoàng là ai và điều này làm cậu phải mừng thầm.

Còn chuyện Trần Bắc cùng Lý Hải chết thì chả ai thèm quan tâm ngoài mấy tên
tạp dịch bị bọn nó bắt nạt mừng ra mặt, kể cả là Lý gia đi chăng nữa cũng
không thèm nhìn lấy Lý Hải, điều này chứng tỏ Lý gia chưa từng coi tên phế vật
này là một thành viên.

Điều này cũng làm cho Lê Hoàng nhận thức được một điều, mạng người trong tu
tiên giới rẻ như cỏ rác, mấy tên ở dưới chót chết đi cũng chả ai thèm quan tâm
dù có là tông môn, điều này làm cho cậu phải suy nghĩ nhiều vì chính cậu cũng
đang thuộc về tầng dưới chót.

Mọi chuyện cứ thế mà đi qua, hơn ba tháng vất vả tìm kiếm mà không có lấy một
tin tức nào ( lúc này thì có thành xương rồi tìm gì nữa ) Lý gia nhất quyết từ
bỏ việc tìm kiếm tung tích của Lý Mộc mà tập chung công kích vào Trần gia.

Trần gia cũng đâu phải dạng vừa họ cũng phản ứng lại quyết liệt, thế là hai
phe cứ thế mà lôi mấy cái xấu của nhau ra mà chửi, thậm chí các hậu bối của
các gia tộc cũng đã tổ chức đánh nhau mấy lần rồi làm cho Hoàng xem đến chán
cả mắt, điều này làm cho ngoại môn trở lên căng thẳng thậm chí là cả nội môn,
nó cũng ảnh hưởng không nhỏ đến tạp dịch vì bọn họ tự chia đôi đệ tử tạp dịch
ra mà không thèm khỏi ý kiến của ai.

Họ chia đôi tạp dịch ra chỉ để cho đệ tử tạp dịch làm công việc phục vụ người
theo phe của họ mà không thèm nhìn đến cao tâng của tông môn, chả biết vô tình
hay cố ý mà Hoàng lại được xếp vào bên Trần gia, họ tự xây lấy hai Chấp Sư
Đường để phân biệt giữa hai phe.

Mấy chuyện này làm cho Hoàng cảm giác không tốt một chút nào, không phải vì
việc chia phe của hai gia tộc, dù có ở phe nào đi chăng nữa thì Hoàng vẫn phải
làm nhiệm vụ nên cũng không khác nhau là mấy, điều làm cho Hoàng cảm giác
không tốt chính là thái độ tầng trên của tông môn, tông môn còn không thèm làm
gì trước sự kiện này, họ để mặc cho hai nhà Trần, Lý tác quai tác quái, chính
vì thế mà Lê Hoàng luôn có cảm giác không ổn, kiểu như cái môn phái này sắp
gặp đại nạn vậy.

Nhưng mà ý nghĩ đó cũng chả tồn tại được lâu trong đầu Hoàng, dù cho trời có
sập thì cũng chưa đến lượt mấy tên dưới chót phải gánh vậy lên cậu vẫn cứ tu
luyện làm việc bình thường như hàng ngày thôi đợi khi nào tiến lên luyện khí
tầng bồn thì tìm cách thoát khỏi cái môn phái này, lúc đó có nhẽ phải nhờ tới
Trần Hồng trả ơn mới được.

Nhưng mà Hoàng vẫn chưa thể yên lòng được, dù cho có thoát khỏi cái môn phải
này thì cậu phải tự lực cánh sinh, giang hồ hiểm ác tốt nhất là lên học thêm
mấy loại pháp thuật khác để phòng thân, thủ đoạn của Hoàng có vẻ hơi ít.

Trong Trường Xuân Quyết có sáu loại pháp thuật theo thứ tự từ dưới lên trên là
ba hạ cấp pháp thuật, Hộ Khí Thuẫn, Khốn Mộc Thuật, Hỏa Cầu Thuật, hai trung
cấp pháp thuật là Đao Gió Thuật và Khu Vật Thuật cuối cùng là một pháp thuật
cao cấp là Băng Thương Thuật chính là cái pháp thuật cao cấp mà Trần Hồng học
được.

Trung cấp pháp thuật thì Hoàng không biết bây giờ có thể học được không nhưng
cậu vẫn cố gắng luyện cho được Khu Vật Thuật để còn điều khiển phi kiếm, còn
lại thì cậu luyện lấy một phép phòng thủ là Hộ Khí Thuẫn và một phép trói chân
là Khốn Mộc Thuật.


Tiên Lộ Mờ Ảo - Chương #5