Người đăng: Khanhtoanskt@
Sự mệt mỏi qua đi, Tử Phàm lại tiếp tục tư thế thổ nạp. Đây nguyên do cảnh
giới của hắn còn thấp, nếu đạt đến một tu vi nhất định thì chỉ cần đả tọa thôi
cũng có thể hấp thu linh khí.
Sau ngày thời gian, khi Tử Phàm hắn đã quen cái này tầng một Luyện thể kỳ,
liền mở hình vẽ trang hai Tử Khí Ngự kiếm Quyết tu luyện. Theo tư thế trang
này, Tử Phàm hắn cảm thấy độ khó còn gấp đôi tầng một đi, dù đã cố gắng nhưng
cũng chỉ cực hạn bảy, tám hô hấp.
-" Trời ạ, cái này đúng là càng ngày càng khó a! " Tử Phàm nằm đó cảm thán. Hắn giờ này đã tu luyện đến mức toàn thân mất khi lực, hai mắt thì tràn ngập tơ máu đáng sợ.
Cứ như vậy, sau khi nghỉ ngơi một chút hắn lại tu luyện một cách điên cuồng.
Đến sáng hôm sau, khi Tử Phàm hắn đang thổ nạp, bỗng ngoài cửa vang lên tiếng
gọi:
-" Phàm sư đệ, mau chóng thay đồ cùng ta ra ngoài, hôm hay là ngày ngươi cái này việc đầu tiên... "
Lời này vừa lọt vào tai Tử Phàm, hắn liền mở mắt thở một hơi dài, từ lúc vào
Các cho đến nay bản thân chưa một lần ra ngoài. Mà đúng dịp này có thể cho cơ
thể thả lỏng, hít thở không khí trong lành một chút... Động tác nhanh nhẹn,
chỉ vài phút sau trên người hắn đã mặc bộ lam y lúc mới vào được phát cho của
đan dược các. Bộ quần áo này không quá nổi bật, chỉ sau lưng có thêu một cái
lô đỉnh mà thôi, nhưng cái đó chưa là tất cả. Mà cái kì diệu của bộ quần áo
này khi mới mặc vào chính là tự điều chỉnh, nếu người to nó cũng to, người nhỏ
nó cũng sẽ nhỏ lại vô cùng vừa vặn.
Lắc đầu vài cái, Tử Phàm bước ra khỏi cửa, nguyên lai hắn cũng không có thời
gian ngắm nghía bản thân. Đợi sau này khi hắn xong việc sẽ lại ngắm nhìn bản
thân ưu tú...
Bước ra, hắn thấy trước mắt lúc này là một anh tuấn nam tử, người này toàn
thân cao ráo khoác lam y màu lục. Đây đại biểu cho địa vị linh sư của nam tử
này, trong nghề luyện đan, trình độ luyện cũng được chia các cấp độ khác nhau:
Linh đồng, Linh sư, Dược sư, Địa sư, Thiên sư, Đại đan sư,...
Mà nam tử này Linh sư, đã coi là có cao cao địa vị tại đây, tất cả Linh đồng
gặp đều phải hướng hắn cung kính. Ngay cả Tử Phàm cũng không ngoại lệ :
" Sư huynh, buổi sáng tốt. "
Vừa nói, Tử Phàm hắn vừa ôm quyền chào hỏi. Thấy hắn người mới như vậy, nam tử
kia liền tươi cười gật đầu, trong lòng thầm khen Tử Phàm này có chút ý tứ.
-" A... Sư đệ cũng tốt. Đây là đầu tiên gặp mặt, sư huynh ta thân là lâu năm lão sẽ hướng bản thân giới thiệu một hai!
Ta hiệu Ngũ luân đan, sư đệ cứ gọi Ngũ ca là được. Thời gian Ngũ ca ta trong
Tông cũng đã sấp sỉ đến nay là năm năm thời gian, mà lúc này mới đạt tới Linh
sư chưa lâu. Cái này, sư đệ đừng có chê cười. " Ngũ Luân vừa cười nói, vừa tỏ
vẻ ái ngại. Nhưng trên thực tế hắn là đang đắc ý vô cùng, bởi trong 5 năm đặt
tới Linh Sư cũng được coi là ngưỡng thiên tài.
. ..
Nhìn thấy vẻ đắc ý trong mắt Ngũ Luân đan này, trong lòng Tử Phàm thầm mắng
tên này " vô sỉ". Đã khoe khoang mà lại bày vẻ mặt này ra -" Hừ... Năm năm, Tử
Phàm chỉ cần một năm cũng có thể đạt tới. Nếu có trách, thì hãy trách bản thân
ta quá ưu tú đi a " Trong lòng thì nghĩ vậy chứ ngoài mặt hắn vẫn làm vẻ tươi
cười:
-" Sư huynh thật quá khiêm tốn a, tuy sư đệ chưa ở đây bao lâu nhưng cũng biết 5 năm trở thành Linh sư đã coi là thiên tài. Ngũ ca đây cũng thật ưu tú a... "
Nghe Tử Phàm nói thế, trong lòng Ngũ Luân này đắc ý càng thêm nồng đậm. Nhưng
vẫn không quên việc chính, đành ho khan một tiếng kết thúc cái này không khí.
-" Được rồi sư đệ, chúng ta kết thúc cái sự việc này ở đây a. Thấy đệ thông minh lanh lợi, lần nay ta đến chính là dẫn đệ đi Phát Đan Phòng. " Ngũ luân nói đến Phát đan phòng thì vô cùng đắc ý, ưỡn ngực oai vệ.
Hai người nhanh chóng bước đi, trên đường Tử Phàm có hỏi một chút thông tin về
Phát Đan Phòng. Dưới sự giảng giải nhiệt tình của Ngũ Luân, Tử Phàm hắn cũng
hiểu được một hai. Cái này Phát Đan phòng chính là nơi phát đan dược cho đệ tử
tạp dịch và ngoại môn, còn nội môn cùng hạch tâm thì không có. Đây là Tông môn
quy định bọn họ phải kiếm điểm cống hiến để đổi. Mấy lại đan dược được phát
này chỉ có tác dụng cho đệ tử Luyện Khí tầng năm trở xuống mà thôi.
Những thông tin này khiến Tử Phàm hắn lại có thêm một cái hiểu biết, và càng
mong chờ nhanh chóng tới được Phát Đan Phòng trong truyền thuyết này. Nhắc mới
nhớ, trên đường đi hắn gặp rất nhiều linh đồng, ai nấy thấy Ngũ Luân thì đều
cung kính chào hỏi:
-" Sư huynh "
-" Sư huynh "
-" sư huynh "
. ..
Cái này cũng thật là quá khoa trương, hắn tự cảm thán bản thân : " Linh Sư
địa vị này cũng thật cao, Nếu ta cũng là Linh sư thì đến lúc đó... HaHa " .
Hắn đang đắm chìm trong sự sung sướng của cái suy nghĩ kia, bỗng bên cạnh
giọng nói của Ngũ Luân vang lên :
-" Cái này, Phàm sư đệ, ngươi làm sao vậy? Chúng ta đến nơi rồi! "
Hắn vừa nói vừa sợ hãi nhìn Tử Phàm, tên này chẳng nhẽ bị quỷ nhập rồi. Dứt
lời, Tử Phàm bỗng nhiên bừng tỉnh, trong lòng cảm thấy xấu hổ bèn ho khan một
tiếng.
-" Ngũ ca, chúng ta vào, đệ không có sao cả... "
Dù nghe Tử Phàm giải thích nhưng mặt hắn vẫn còn nghi vấn, sau một lúc mới bỏ
qua.
Đi theo sau Ngũ Luân, Tử Phàm nhanh chân bước vào nơi được gọi là phát đan
phòng này. Nhìn sơ qua, phòng này cũng khá lớn, xung quanh được bày rất nhiều
các kệ đựng lọ đan dược. Người vào đây cũng rất đông đúc, không khí vô cùng
náo nhiệt. Hiển nhiên, hôm nay chính là ngày phát đan dược nên người ra vào
mới đông như vậy.
. ..
-" Linh đồng sư huynh, tại sao tháng này ta lại không có đan dược ? "
-" Đan dược cái con khỉ! Lần trước dám gây chuyện với người Phát Đan phòng bọn ta, bây giờ còn đòi đan dược. ". Đây là một tên Linh đồng có khuân mặt dài nói.
-" Ta... Ta... " Tên đệ tử này lập tức ấp úng, bản thân hắn biết mình càng nói lý sẽ càng chịu thiệt.
-" Ta Ta cái gì? Còn không mau cút, còn cãi nữa tháng sau không có đan dược cho ngươi đâu... "
Tạp dịch trung niên nghe vậy thì tức giận đỏ mặt nhưng không dám phát tác, hừ
một tiếng lập tức quay người bỏ đi. Cái này hắn cũng không có ý kiện lên tông
môn, ai cũng biết Dược sư của Đan Dược các phía Nam này nổi tiếng bao che
khuyết điểm. Sợ rằng cho hắn ăn mấy cái lá gan cũng không dám có ý định gì.
Sau khi tạp dịch đệ tử này đi, lại có tiếp tục người lên nhận đan dược, những
người tiếp theo nhìn thấy cảnh này cũng không có biểu cảm gì. Mà còn nhìn tên
kia với ánh mắt mỉa mai, hiển nhiên cái này chuyện là thường xuyên xảy ra.
Nhưng đập vào mắt Tử Phàm thì lại khác, hắn đầu tiên chính là sửng sốt sau lại
là phấn khích.
-" Cái này Phát Đan phòng cũng quá bá đạo đi. "
Trong khi Tử Phàm đang suy nghĩ thì Ngũ Luân quay lại nhìn hắn, thấy biểu cảm
kia Tử Phàm trên mặt thì lại lộ ra nụ cười đắc ý.