Thí Luyện


Người đăng: Khanhtoanskt@

Còn một tuần, Tử Phàm hắn dành thời gian này đi xem linh tinh mấy cái thảo
dược cùng lượn lờ ngắm cảnh. Cuộc sống cần phải được thả lỏng, không nên gò ép
bản thân quá mức. Đây là suy nghĩ của duy nhất tích cực...

Đến hôm nay, cuối cùng cũng tròn một tháng chuẩn bị. Sáng sớm, Tử Phàm hắn đã
chuẩn bị tóc tai thật ngầu rồi sửa sang quần áo đi đến. Cái này chính là hắn
muốn chuẩn bị trước mắt các cái tiểu sư muội, thể hiện. Như vậy hình tượng của
hắn sau này sẽ được nâng cao.

Nhẹ nhàng bước chân ra cửa, dáng vẻ vẫn như cũ cao đầu chắp tay, mỗi tội sắc
mặt thay đổi lạnh lùng hơn ngày thường. Ánh mắt như không quan tâm đến sư việc
xung quanh bước. Từng bước hắn đi luôn hớp dẫn dắt rất nhiều sự chú ý, trong
đó có cả nam nữ khác nhau. Mỗi cái đều là một thái độ riêng biệt : ghen tị,
ganh ghét, ngưỡng mộ, sợ hãi...đều đủ. Nhưng tất cả chỉ làm tử Phàm thêm nổi
bật mà thôi, đương nhiên bản thân hắn cũng ưa thích điều này.

. ..

Trên đường đi, khi bước qua một tiểu viện nhỏ, bỗng Tử Phàm hắn phát hiện một
cái tiểu cô nương xinh xắn đang bị mấy tên kia nam tử trêu trọc. Nhìn cách ăn
mặt của chúng đã có thể đoán ra thân phận tạp dịch, cái này tất cả làm tử Phàm
hắn nảy lên một suy nghĩ.


  • " Tiểu sư muội, ngươi hay theo các sư huynh đi dạo... "


  • " Đúng đó tiểu sư muội, cùng chúng ta đi chính là lựa chọn không có sai
    đâu! "


  • " Các ngươi đừng có làm quá như vậy chứ! Việc này làm tiểu sư muội sợ đấy
    biết không. "


Từng cái nam tử lời nói đều là cười cợt, đây bọn chúng chính là muốn chiếm
đoạt mà thôi.Nhưng những cái này lọt vào tai, mắt vị sư muội này thì đều là
hoảng sợ.

-" Các huynh có thể hay không ta... ta đi trước. " Nàng ta sợ hãi lên tiếng.

Lời nói vừa lọt vào tai bọn kia nam tử thì đều sắc mặt không vui, trong đó một
tên nam tử khuân mặt thô tục bước lên tức giận nói.

-" Đi ??? Không thấy các sư huynh đang hỏi ngươi sao! Chỉ là một cái tiện nhân mà thôi, nếu dám từ chối lần nữa lập tức cái gì chờ đợi không khó đoán đâu... "

Đây chính là trắng trợn đe dọa làm nàng ta sợ hãi đến hai mắt lệ nóng, con gái
chính là như vây. Lúc bất lực hay ấm ức đều sẽ khóc... Nhưng bọn nam tử kia
thấy vậy chẳng những không áy náy mà lại cười rộn, giống như bọn chúng cái này
chính là thú vui.


  • " Khóc lóc cái gì chứ! "

Nam tử kia nhấc tay lên tát xuống, tiểu sư muội bản thân chỉ biết bất lực nhắm
mắt, nàng tu vi mới luyện thể tầng hai mà thôi.

Dừng

Đúng lúc này không biết từ đâu ra một cánh tay chặn lấy tay kia tát xuống nam
tử. Cái này làm bọn người kia hết sức bất ngờ... Trong đó một tên nam tử nhận
ra thứ gì đó hô lên :

-"Người Phát Đan Phòng... "

Nam tử đây nói chính là Tử Phàm, hắn chính là bản thân nhân lúc quan trọng mới
ra mặt. Đây nhân vật chính lúc nào cũng sẽ xuất hiện vào thời điểm quan trọng.

-" Phát Đan Phòng ! Mặc kệ là gì, cứ đánh cho hắn một trận trước đã, dám làm hỏng chuyện tốt của chúng ta. "

-" Đúng, Tên này chẳng qua cũng chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi! "

Tử Phàm cái này khá bất ngờ, bọn người này tạp dịch lại không sợ Phát Đan
Phòng. Nhưng không sao, hôm nay hắn đã có chút thực lực, như thế cũng đủ nhẹ
nhàng giải quyết mấy tên luyện thể tầng 2-3.

Không cần sử dụng kiếm, Tử Phàm hắn chủ động xông lên trước tốc độ vô cùng
nhanh, bọn người kia nam tử chỉ kịp nhìn thấy bóng của hắn.

Bốp

Nháy mắt, tên nam tử vừa nãy định ra tay đánh tiểu sư muội kia đã bị đánh bay.
Cảnh tượng này làm bọn người còn lại hoảng sợ, không ngờ người trước mắt này
lại lợi hại như vậy. Nhưng như thế vẫn chưa dừng lại, Tử Phàm hắn lại sử dụng
tốc độ nhanh nhất đánh gục từng tên, có kẻ bị hắn quá lực lập tức trên người
phát ra tiếng xương vơ.

-" A, thật ngại quá, ta khống chế lực đạo không được tốt cho lắm... "

Hắn ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng lại đắc ý vô cùng, cái này lực lượng
thật sự vượt qua tưởng tượng của bản thân. Đảo mắt nhìn bọn người nằm la liệt
trên mặt đất, Tử Phàm hừ lạnh một tiếng đi đến bên cạnh cái kia tiểu sư muội
đỡ nàng ta dậy.

Nhìn thấy hắn đến, tiểu sư muội này lập tức hai má ửng hồng, đúng là thiếu nữ.
Sau khi được đỡ dậy, nàng ta lập tức cúi đầu không dám nhìn Tử Phàm một cái
nào nữa. Tử Phàm thấy vậy cũng chẳng biết nói gì, nhẽ phải đúng ra như hắn suy
nghĩ. Lúc làm anh hùng cứu mỹ nhân xong, vị mỹ nhân sẽ chạy lại ôm chầm lấy
người anh hùng kịch bản. Nhưng theo hắn cái này thực sự quá sai lệch rồi...

Đang định nói vài câu ấn tượng, bỗng nhiên Tử Phàm hắn nhớ ra bản thân còn
phải tham gia thí luyện. Giờ này chắc chắn là đã muộn rồi, hoảng hốt hắn lập
tức sử dụng tốc độ nhanh nhất phóng thẳng tới Đệ Tứ Đường. Nháy mắt bóng dáng
biến mất bỏ lại đằng sau cái kia tiểu sư muội vẫn đang ngại ngùng.

. ..

Xông thẳng vào Đệ Tứ Đường, Tử Phàm ánh mắt liền đảo qua xung quanh.

-" Người ở nơi này ít ỏi như vậy, chắc chắn là đã tham gia thí luyện rồi. Ta cũng phải nhanh lên mới được. "

Hắn đảo hướng chạy đến chỗ lão giả Trúc Cơ đang đứng, cúi đầu chào hỏi. Nói
với lão giả bản thân muốn vào trong tham gia thí luyện, cái này làm lão giả
hơi ngạc nhiên. Cuộc thí luyện đã diễn ra được một lúc, tuy chưa có kẻ nào
thành công đầu tiên nhưng bây giờ tham gia mà muốn vượt lên thì thật sự vô
cùng khó khăn.

-" Ngươi chắc... "

-" Đệ tử chắc chắn, dù sao bản thân cũng sẽ cố gắng hết sức... "

Tử Phàm lời nói chắc chắn như đinh đóng cột, mắt thì nhìn chằm chằm vào lão
giả quyết ý. Cái này lão giả chỉ vuốt râu mỉm cười rồi phất tay Tử Phàm bản
thân hai mắt bông nhiên tối sầm lại, khi nhìn được ánh sáng thì hắn thấy mình
đã ở dưới chân một ngọn núi cao hùng vĩ.

Cầu thang lên núi lúc này đang có vài trăm người đua nhau leo lên trên, đây
chính là những người tham gia thí luyện tấn thăng đệ tử. Lần này thí luyện vẫn
như cũ leo núi, ba người leo lên đầu tiên mới thành công tấn thăng ngoại môn.
Những người còn lại tất cả đều bị loại, nhưng bản thân thí luyện không dễ như
vẻ bề ngoài. Mỗi bước bậc đá đi lên chính là một áp lực khác nhau, càng lên
cao áp lực càng mạnh. Vậy nên muốn vượt qua được không phải chỉ cần tu vi là
được mà bản thân cũng cần một cơ thể mạnh mẽ.

Nhìn lên trên, Tử Phàm hắn thấy kẻ đang dẫn đầu là một đại hán cao lớn, người
này đã leo được nửa đường. Nhưng toàn thân mồ hôi ướt đẫm cùng hơi thở đã dồn
dập. Cái này làm hắn cảm thấy bản thân không cần vội vã cứ ngồi đây nghỉ ngơi
một lúc rồi leo, dù sao đối với tu vi của hắn hiện tại cái này vô cùng dễ dàng
.

-" Ầy... Dù sao cái này thí luyện mỗi tháng diễn ra một lần, mà mỗi lần diễn ra bốn núi đều lấy ba đệ tử gộp vào cũng chỉ 12 người. Thật sự đây chính là Tông môn ý định muốn để tử biết rằng, tu vi thôi chưa đủ... "

Nhẹ nhàng chậm rãi, Tử Phàm chắp tay sau lưng bắt đầu bước lên núi. Hắn đây là
không vội vã, ánh mắt luôn hướng phía trước đánh giá các nữ đệ tử tham gia thí
luyện. Mà càng nhìn Tử Phàm hắn lại càng cảm thấy khác biệt giữa nữ nhân tu
tiên cùng phàm nữ.


  • " Cái này nữ nhân tu tiên thân thể luôn hoàn mỹ, khuân mặt cũng xinh đẹp
    hơn còn có khí chất đặc biệt. Nhưng Phàm nữ vẫn có một cái khác biệt a... "

Đương nhiên Tử Phàm nhắc đến chính là cái kia tiên nữ Trần Tuyết Dung.


Tiên Lộ Độc Tôn - Chương #14