Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Một lúc lâu sau Thu Phong trịnh trọng lớn tiếng nói:
Lý đại lão bản cười ha hả:
Ánh mắt mọi người theo tiếng cười của Lý Thành Trụ đều chuyển sang nhìn Thu
Phong. Có vật gì có giá trị có thể sánh cùng với Bích Huyết Giới để lấy ra làm
vật đánh cuộc được đây?
Tiểu Ảnh nhìn Lý Thành Trụ sau đó quay sang nhìn Thu Phong, tâm tình rất căng
thẳng, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Hiện trường nhất thời trở nên yên tĩnh một cách thật kỳ diệu.
Một lô đỉnh luyện thuốc tinh tế xuất hiện trong tay Thu Phong lập tức khiến
cho ánh mắt của chúng nhân trở thành điện xạ, nhìn chằm chằm vào kiện pháp
bảo, hiện rõ vẻ thèm thuồng trên vẻ mặt.
Lý đại lão bản mặc dù kiến thức về Tiên giới không nhiều, nhưng nhìn thấy dáng
vẻ của mọi người thì cũng hiểu rằng địa vị của pháp bảo đó không hề nhỏ. Hơn
nữa còn cảm nhận được pháp bảo đó tỏa ra một dao động linh áp cường đại, hẳn
phải là một pháp bảo có tính công kích cực mạnh.
Tiểu tử này quả nhiên cũng có chút bản lĩnh. – Lý đại lão bản khẽ cười lạnh
trong lòng một tiếng.
Cửu Thiên Đại La Đỉnh, nhị phẩm tiên khí, bao hàm trận pháp công kích Cửu
Thiên Đại La, có thể hấp dẫn thiên địa linh khí tạo nên tám trăm thanh phi
kiếm công kích cực kỳ biến ảo. Phạm vi công kích hơn ba mươi thước, mặt khác
còn có tác dụng gây nhiễu loạn nhân tâm. – Thu Phong ngạo nghễ giới thiệu dược
đỉnh trong tay.
Quả nhiên là tiên khí, hơn nữa còn là nhị phẩm. Đây đích thực là điều mà Lý
đại lão bản không hề nghĩ đến.
Mặc dù biết rõ tên tiểu tử kia dám chắc phải có chút điểm lợi hại thì mới tỏ
vẻ ngạo nghễ tự tin như vậy. Nhưng không nghĩ ra Thu Phong lại có một kiện
Tiên khí trong tay.
Lý đại lão bản trong lòng vui vẻ, khẽ nở một nụ cười trên môi.
Chứng kiến nụ cười quen thuộc của Lý Thành Trụ, Tiểu Ảnh không khỏi rùng mình
một cái. Cảm giác này giống hệt như lúc trước nàng đánh cuộc với Lý Thành Trụ
khi đi bán binh khí. Mặc dù phải công nhận là nam nhân này hết sức ghê tởm
nhưng bản lĩnh đánh cuộc của hắn quả thật đáng sợ.
Nhìn nét mặt dương dương đắc ý của Thu Phong, Tiểu Ảnh trong lòng cũng có chút
hả hê, mỉm cười. Tên Thu Phong ngu ngốc kia còn nghĩ rằng mình sẽ nắm chắc
phần thắng, đâu biết rằng Lý đại lão bản làm người như thế nào?
Lý Thành Trụ giờ phút này cũng mừng rỡ như điên ở trong lòng. Bản thân hắn
cũng không ngờ kế sách của mình lại thu hoạch được lợi ích lớn như vậy. Tuy
nhiên khi ánh mắt liếc về phía sau lưng Thu Phong thì Lý đại lão bản mới sáng
tỏ vấn đề.
Hồng nhan họa thủy!
Thì ra người ta cũng chỉ vì muốn lấy lòng, muốn lên mặt trước nữ nhân mà thôi.
Thở dài một tiếng, không đợi Thu Phong thúc giục, Lý đại lão bản vứt xuống mặt
đất một viên Kết Tinh Chi Thần, khiến cho Tiểu Ảnh cũng há miệng nhìn chằm
chằm vào.
Lượng Kết Tinh Chi Thần trên mặt đất càng nhiều thì vẻ mặt Thu Phong cũng theo
đó sa sầm xuống.
Tiểu Vật là Tầm Bảo Thử là một bí mật chỉ có một mình Tiểu Ảnh biết, ngay cả
Cổ Linh Lung cũng không biết về chuyện này. Lần đầu tiên tiến hành đánh lén
địch nhân, Lý đại lão bản đã cố ý đi sau cùng chính là để thừa dịp mọi người
không chú ý mà thu thập Kết Tinh Chi Thần, sau lần đó trong tay hắn đã có hơn
hai mươi khối Kết Tinh Chi Thần . Lần này lại đại khai sát giới, hắn lại có
thêm ít nhất tám mươi khối nữa. Thu Phong mặc dù lợi hại nhưng chắc chắn sẽ
thất bại dưới tay Lý đại lão bản.
Mấy vị tu tiên giả khác thì nét mặt gìa nua đã biến thành đỏ ửng như đít khỉ.
Tại sao? Tại sao Thu Phong với tu vi vượt trội và Tiên khí trong tay nhưng lại
không thể hơn được một gã Xuất Khiếu kỳ yếu ớt? Nhưng cũng không chỉ một mình
Thu Phong mà so với tất cả các cao thủ Đại Thừa kỳ khác thì một mình Lý Thành
Trụ vẫn vượt trội.
Lý đại lão bản nhìn thấy thần sắc của Thu Phong ngày càng trắng bệch, vội nói:
Thu Phong sắc mặt lúc trắng lúc xanh, nghe thanh âm của Lý Thành Trụ lập tức
sực tỉnh.
Ta thua! – Thu Phong phất tay:
Cho dù ngươi chỉ có năm mươi ba khối thì ta cũng thua. Tu vi của ngươi so
với ta thấp hơn rất nhiều nhưng có thể giết địch với số lượng tương đương ta.
Ta nhận thua.
Lý đại lão bản cười lạnh trong lòng:
Số lượng tương đương? Không phải là tương đương mà hơn ngươi rất nhiều. Còn
bày ra dáng vẻ cao thượng như vậy ư? – Khóe mắt khẽ liếc qua Cổ Linh Lung đang
ngồi phía sau như thể không quan tâm đến chuyện đang diễn ra, Lý đại lão bản
trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn.
Vật này thuộc về ngươi. – Thu Phong ném Cửu Thiên Đại La Đỉnh về phía Lý
Thành Trụ.
Tiểu Vật từ trên vai Lý đại lão bản lộn một vòng đã bắt được dược đỉnh kia,
sau đó quay lại đứng trên vai Lý Thành Trụ, làm ra dáng vẻ Bá Vương Cử Đỉnh
trên vai Lý Thành Trụ.
Ngoan! – Lý Thành Trụ đưa tay vuốt đầu Tiểu Vật, sau đó lấy ra từ trong
giới chỉ một khối thượng phẩm thạch thưởng cho nó.
Cho ta xem. – Tiểu Ảnh không thèm để ý đến chúng nhân xung quanh, sắc mặt
hưng phấn vọt đến đoạt lấy Cửu Thiên Đại La Đỉnh trong tay Lý Thành Trụ, tò mò
ngắm nghía.
Đại lão bản thắng cũng xem như bản thân mình thắng! – Tiểu Ảnh hưng phấn nghĩ
bụng.
Thu Phong giờ phút này chỉ biết hối hận trong lòng. Nếu sớm biết tên Lý Thành
Trụ kia là kẻ gian trá thì đánh cuộc làm chi? Tuy nhiên bây giờ có hối hận
cũng vô dụng mà thôi. Cũng giống như đánh rắm đã phát ra thì làm sao có thể
thu lại được? Chỉ đành đi ra ngoài hít thở phát tiết nỗi hận trong lòng.
Đợi khi Thu Phong đi ra ngoài, Lý đại lão bản mới cười cười thu tất cả Kết
Tinh Chi Thần vào Bích Huyết Giới. Sau đó đoạt lấy Cửu Thiên Đại La Đỉnh trong
tay Tiểu Ảnh:
Tiểu Ảnh vươn ngọc thủ nhéo vào hông Lý đại lão bản một cái:
Cầm tiểu đỉnh màu xanh nhạt trong tay, Lý đại lão bản càng thích thú.
Thu Phong nói dược đỉnh này có thể phát ra tám trăm phi kiếm. Trời ạ! Trong
phạm vi ba mươi thước đều dày đặc phi kiếm thì làm sao có thể tránh né đây?
Cái này gọi là Vương đạo ư?
Không phải! Vương đạo phải là trước tiên đâm cho địch nhân một Lưu Ly Châm,
sau đó mới phóng ra tám trăm phi kiếm chém chết.
Lý đại lão bản dâm đãng nở một nụ cười.
Một vị Đại Thừa kỳ trong đám tu tiên giả lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Lý
Thành Trụ:
Lý đại lão bản lo lắng cho Cửu Thiên Đại La Đỉnh vào trong Bích Huyết Giới, vẻ
mặt lộ ra sự cao thâm khó lường:
Chuyện này khiến cho đám tu tiên giả ngu ngốc đó đau đầu không thôi. Lý đại
lão bản thì trong lòng khoái trá cười to