Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Có Tiểu Vật làm Sát Thủ giản trên tay, Lý Thành Trụ không cần gắng sức với Nhị
Dực Thiên Sứ nữa, đơn giản chỉ cần Tiểu Vật đâm lên người Thiên Sứ một châm
thì Lý đại lão bản chỉ còn mỗi một việc là thu chiến quả mà thôi.
Hơn nữa Lý Thành Trụ còn phát hiện ra khẩu vị của Tiểu Vật rất khôn ngoan. Đối
với Nhị Dực Thiên Sứ thì nó tuyệt không hút lấy năng lượng linh hồn, nhưng nếu
Tứ Dực Thiên Sứ bị chém chết thì nó sẽ nhanh như thiểm điện hút lấy linh hồn
của kẻ xấu số. Lý đại lão bản cũng nhờ có Sát Thủ giản trong tay mà không hề
úy kỵ Tứ Dực Thiên Sứ nữa.
Chỉ cần gã Tứ Dực Thiên Sứ không so kịp tốc độ với Tiểu Vật thì gã sẽ phải
chết chắc.
Hơn nữa cho dù có gặp phải Tứ Dực Thiên Sứ có thực lực cường đại, Tiểu Vật
không thể một mình thủ thắng thì nó cũng có thể bay lượn lòng vòng gây nhiễu
loạn. Khi đó Lý Thành Trụ có thể thoải mái xuất ra Tiên kiếm, chém một nhát hạ
gục tên Thiên Sứ đó.
Lưu Tinh kiếm mặc dù chưa dung hòa hoàn toàn với Lý Thành Trụ nhưng tốt xấu gì
thì nó vẫn là Tiên kiếm. Hơn nữa Lý Thành Trụ có thể dùng tiên linh khí của
Nguyên Anh để điều khiển Lưu Tinh, uy lực tuyệt đối không thể xem nhẹ.
Lý Thành Trụ lúc này hệt như một chiến thần khoác trường bào, thoắt tiến thoắt
lui, giết địch nhanh như chớp. Phía sau hắn là một đám tu tiên giả đang chiến
đấu, tuy nhiên ai nấy đều để tâm khổ chiến, làm gì có ai rảnh rỗi để chú ý đến
Lý Thành Trụ cầm trong tay Tiên kiếm, hơn nữa còn có một bóng nhỏ di chuyển
nhanh như điện xạ theo sau!
Đã thế Lý đại lão bản còn cẩn thận dặn dò Tiểu Vật không được cắn nuốt linh
hồn của Thiên Sứ trước mặt người khác, có muốn hút hồn Thiên Sứ thì cũng phải
lựa lúc không có ai nhìn thấy mới ra tay.
Có Lý Thành Trụ làm đầu lĩnh, tu tiên giả phía sau càng lúc càng tụ tập nhiều.
Đám người này đi đến đâu thì trận cước Thiên Sứ rối loạn đến đó.
Một tu tiên giả miệng lẩm nhẩm, trên tay cầm một lá bùa, niệm xong lập tức vẽ
lên không trung vài đạo ấn ký. Đạo phù rít lên một tiếng đoạn dung nhập vào cơ
thể Lý Thành Trụ.
Đang mải mê chém giết, Lý Thành Trụ đột nhiên cảm nhận linh khí trong cơ thể
mãnh liệt bùng phát, hội tụ trong kinh mạch. Ngay cả tiên linh khí đã hao tổn
quá độ cũng trở nên bừng bừng sinh cơ.
Chém ra một kiếm giết chết gã Thiên Sứ cách đó không xa, Lý Thành Trụ quay đầu
lại nhìn tu tiên giả kia, mỉm cười nói:
Tu tiên giả đó cũng đáp lại:
Tuy nhiên chúng nhân xung quanh đều kinh ngạc, một người vội hỏi:
Người nọ mỉm cười:
Chúng nhân nghe câu trả lời đều cả kinh hô lên, không ngờ đó chính là Đại Lực
Phù trong truyền thuyết.
Đại Lực Phù có tác dụng trong vòng một canh giờ kích phát tiềm năng trong cơ
thể tu tiên giả lên cực đại. Đại Lực Phù vốn chỉ duy nhất Long Môn Đạo Tông
mới có, mọi người chưa từng thấy bao giờ.
Luyện phù nói thì rất đơn giản, người tu tiên căn bản cũng đều đã luyện chế
một hai lá đạo phù thông thường dùng cho những việc như dẫn khí vận chuyển
trong cơ thể. Nhưng chính thức luyện đến mức “lấy phù nhập đạo” thì sợ rằng cả
Tiên giới cũng chỉ có Long Môn Đạo Tông mà thôi.
Mắt thấy ở đây có sự hiện diện của đệ tử Long Môn Đạo Tông, mọi người đều kêu
lên:
Cho ta một lá!
Ta cũng muốn một lá, giết sạch lũ người không ra người, chim không ra chim
kia.
Tu tiên giả kia mỉm cười, nhất nhất cấp cho mỗi người một lá Đại Lực Phù. Mọi
người nhận được Đại Lực Phù đều cảm thấy tu vi đại phát. Đại Lực Phù quả nhiên
cường hãn vô song. Thực lực nhanh chóng vụt tăng, chúng nhân vội thi nhau tiến
vào trận giết địch.
Tu tiên giả đệ tử của Long Môn Đạo Tông vội vàng hô:
Các vị đạo hữu, nhớ kỹ thời hạn một canh giờ sau nhất định tu vi sẽ giảm
xuống.
Cái gì? – Lý đại lão bản thiếu chút nữa đã từ không trung rớt xuống đất.
Vị đệ tử Long Môn Đạo Tông khẽ nhún vai nói:
Mọi chuyện có lợi như vậy tất cũng phải có giới hạn chứ.
Ta khinh!- Lý Thành Trụ tức giận phun ra một ngụm nước bọt, thuận theo gió
cuốn bụi nước đến mặt vị Long Môn đạo nhân.
Quay đầu nhìn lại đã thấy mọi người được Đại Lực Phù hỗ trợ, đã đua nhau vọt
lên phía trước, dám chắc ai ai cũng đã biết được tác dụng của loại đạo phù
này. Duy nhất chỉ có mình Lý Thành Trụ là e sợ, tuy nhiên hắn cũng chẳng hơi
đâu mà suy nghĩ nhiều, thôi đành ra tay giết mấy gã Thiên Sứ, sau đó canh vừa
hết thời gian của Đại Lực Phù thì tẩu là khỏe nhất.
Trừng mắt nhìn Long Môn đạo nhân một cái, Lý Thành Trụ mang theo Tiểu Vật đi
theo sau mọi người.
Một đám tu tiên giả thực lực tăng lên, hung hăng tiến vào chiến trường như
những gã đồ phu giết heo. Trong chốc lát Thiên Sứ bị đồ phu thảm sát quả nhiên
tăng lên đáng kể.
Thời chậm rãi trôi qua, Lý đại lão bản cũng thể hiện được hết thực lực đề
thăng của mình. Không nghĩ ra chỉ một lá bùa nho nhỏ mà có thể làm cho hắn từ
Xuất Khiếu trung kỳ tăng lên đến Phân Thần tiền kỳ, đề thăng như vậy tuyệt đối
không phải là ít. Nhờ vậy mà Lý Thành Trụ điều khiển tiên kiếm càng thêm dễ
dàng.
Nhóm người được Đại Lực Phù hỗ trợ nhân số chừng hơn trăm người, tung hoành
trong chiến trận như chỗ không người. Thiên Sứ quân cuối cùng cũng phát hiện
ra nhóm người đặc biệt này, phát ra Đại Thánh Mâu Thứ công kích đám tu tiên
giả bất trị.
Chiến tuyến đầu tiên vốn là khu vực trùng sát, không hề được bố trí Thiên Võng
Khôi Khôi. Nhất thời Đại Thánh Mâu Thứ giáng xuống đả thương ngay lập tức hơn
mười tu tiên giả, thân thể ai nấy đều bị biến thành một con nhím. Quân Thiên
Sứ cũng không ngoại lệ, bị công kích của chính quân mình tiêu diệt không ít.
Lý đại lão bản nhờ có vòng bảo hộ của Bích Huyết Giới, đành ha ha cười to, đám
người này ngu như bò, phỏng chừng bọn chúng tình nguyện hy sinh 1000 người để
tiêu diệt 800 địch thủ mới cam lòng.
Đang nhếch miệng cười khoái trá, đột nhiên vòng phòng hộ của Bích Huyết Giới
chớp nháy vài lần rồi biến mất.
Lý Thành Trụ lúc này mới luống cuống. Trời ạ! – Thời khắc sinh tử quan đầu này
mà giỡn chơi ư?
Tiểu Vật chợt kêu lên cảnh báo, Lý đại lão bản ngẩng đầu lên nhìn, thiếu chút
nữa đã rụng rời tay chân. Một đạo Đại Thánh Mâu Thứ màu trắng năng lượng sung
mãn đang bắn về phía hắn.
Chạy! – Lý đại lão bản dũng cảm đã quyết định quay đầu bỏ chạy. Tuy nhiên công
kích lần này của Thiên sứ dường như mang theo ý muốn giết sạch đám tu tiên giả
kia, Đại Thánh Mâu Thứ mang theo kình lực như phá thiên diệt không.
Với tốc độ của Lý đại lão bản bây giờ căn bản không thể thoát khỏi phạm vi
công kích của Đại Thánh Mâu Thứ, dám chắc thân thể sẽ xuất hiện vài lỗ tròn,
giống như bị đinh sắt xuyên qua vậy.
Lý Thành Trụ lúc này chỉ cầu khẩn trong lòng, mong kỳ tích xuất hiện, hy vọng
mình không trúng phải “cái rắm” đánh xuống này.