Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Nguyên Mộc nhìn thấy Nguyên Sâm lấy ra lá bùa thì trở nên vui mừng, vội ngoắc
tay gọi Tiểu Ảnh đang đứng chửi rủa Lý đại lão bản đến, mở miệng nói:
Tiểu Ảnh nghi hoặc hỏi lại:
Hộ pháp?
Đúng vậy, huynh đệ chúng tôi thi triển một môn pháp thuật, không thể để
người khác ngăn cản. Cho nên thỉnh mời Ảnh cô nương hỗ trợ, chỉ cần một lát là
xong.
Tiểu Ảnh nghi hoặc nhìn hai huynh đệ trước mặt, xem vẻ mặt bọn họ thì không hề
giống như người vừa bị mất đi người thân. Không lẽ tình cảm giữa ba huynh đệ
bọn họ không được sâu nặng?
Không thể nào! Thần thái của họ lúc nãy đã hoàn toàn thất thần, thậm chí trở
nên ngây ngốc kia mà.
Tiểu Ảnh suy nghĩ, ánh mắt chậm rãi chuyển xuống, bất ngờ nhìn thấy đạo đại
phù trên tay Nguyên Sâm, vội há to miệng:
Nguyên Mộc thấy Tiểu Ảnh nhận ra, vội lên tiếng giải thích:
Tiểu Ảnh lập tức chấn động, thân thể khẽ run lên.
Thiên Hạc phù vốn được tu tiên giả xưng tụng là Nhất Bộ Đăng Tiên Phù, tiên
nhân thì lại gọi nó là Nghịch Thiên Tiên Phù!
Tác dụng chính của Thiên Hạc Phù giúp cho người tu tiên có khả năng khôi phục
và hấp thu linh khí lên cực nhanh. Trong ba huynh đệ ba thì lão tam Nguyên Sâm
là người có tu vi yếu nhất, vì vậy hai người anh đã quyết định để Nguyên Sâm
nắm giữ Thiên Hạc phù, giúp hắn đề thăng tu vi, gia tăng khả năng độ kiếp
thành công.
Đương nhiên nếu Thiên Hạc phù chỉ có tác dụng như vậy thì tuyệt không thể được
xưng là Nghịch Thiên Tiên Phù.
Hạc là loài chim thông hiểu nhân tính mà Thiên Hạc phù lại được luyện hóa từ
Thiên Thiên Tiên Hạc.
Thiên Thiên Tiên Hạc tại Tiên giới vốn là tiên thú đỉnh đỉnh đại danh, sánh
cùng với Tầm Bảo Thử.
Cả hai loại linh thú đều rất hiếm gặp, trân quý cực kỳ.
Điểm bất đồng giữa hai loại linh thú này chính là Tầm Bảo Thử có thể mang đến
cho ngươi vật ngoại thân với số lượng lớn, trong khi Thiên Thiên Tiên Hạc mang
đến cho ngươi vật nội thân cường hãn. Hai chuyện này đối với người tu tiên mà
nói thì cực kỳ hấp dẫn.
Thiên Thiên Tiên Hạc là tiên thú trung giai cấp bảy, thực lực có thể sánh với
Tiên nhân hậu kỳ.
Thiên Thiên Tiên Hạc trong lúc đang phơi nắng thì bị ba huynh đệ Nguyên Mộc
phát hiện. Ba người nhất thời mừng rỡ, không thèm quan tâm đến nguy hiểm, ra
tay muốn bắt lấy Thiên Thiên Tiên Hạc.
Mặc dù Thiên Thiên Tiên Hạc chỉ sử dụng một thân nhục bác, song cũng đủ đánh
cho ba huynh đệ tan tác hoa rơi nước chảy, pháp bảo phi kiếm đều bị phá hủy.
Nếu ba người không kịp tháo chạy về lãnh địa của mình, sau đó được Cổ Linh
Lung ra tay cứu giúp thì chắc chắn đã mất mạng dưới cánh Thiên Thiên Tiên Hạc.
Cuối cùng bốn người hợp lực vây công mới có thể hạ được Thiên Thiên Tiên Hạc.
Ba huynh đệ vì chuyện này mà hết lòng khâm phục Cổ Linh Lung. Nếu như ba người
gặp phải Tiên nhân khác, cho dù không ra tay cướp đoạt thì dám chắc cũng sẽ
khoanh tay đứng nhìn ba huynh đệ kiệt lực mà chết, khi đó sẽ thừa cơ hội đoạt
lợi.
Từ lúc đó cho đến nay, ba huynh đệ đều một lòng phục tùng Cổ Linh Lung. Lần
này vừa nghe Cổ Linh Lung tham gia đại chiến đều quyết tâm đi theo nàng.
Nhân phẩm của Thành chủ đại nhân tuyệt đối là nhất phẩm!
Tuy nhiên ba huynh đệ Nguyên Mộc lại không nghĩ đến cuộc chiến tàn khốc đến
nhường này. Nguyên Anh của lão nhị đã bị hủy, các đạo hữu khác vẫn đang phải
khổ chiến. Hai huynh đệ Nguyên Mộc tự biết chỉ dựa vào tu vi Độ Kiếp kỳ của
bản thân thì cơ hội đào thoát sẽ rất thấp. Cuối cùng quyết định sử dụng đến
Thiên Hạc phù, hy vọng có thể giúp mọi người chạy thoát, đặc biệt là Thành chủ
đại nhân.
Quay sang gật đầu với Tiểu Ảnh và lão tam Nguyên Sâm, Nguyên Mộc kiên định gật
đầu, bắt đầu thi triển Nghịch Thiên thuật.
Thiên Hạc phù ngoại trừ khả năng giúp người tu tiên đẩy nhanh tốc độ tu luyện
thì khả năng chính yếu nhất chính là có thể truyền linh lực sang cho người
khác.
Chim Hạc vốn đã thông linh, huống chi là Tiên Hạc!
Dùng tinh hoa toàn thân Thiên Thiên Tiên Hạc luyện hóa thành Thiên Hạc phù có
thể giúp người thi triển hấp thu toàn bộ linh lực của người khác.
Tuy nhiên điều kiện tiên quyết là giữa hai người phải có máu huyết đồng tộc
cho nên rất thích hợp cho huynh đệ Nguyên Mộc sử dụng. Bất quá sau khi thi
triển Thiên Hạc phù thì một người sẽ nhận được toàn bộ linh lực của người kia,
ngược lại, người kia sẽ mất đi toàn bộ tu vi, hơn nữa sau này còn có thể không
tu tiên được nữa.
Chính vì khả năng có thể khiến cho một tu tiên giả không có căn cơ, trong nháy
mắt đạt đến thực lực Tiên nhân nên Thiên Hạc phù mới có thể được tu tiên giả
xưng tụng là Nhất Bộ Đăng Tiên phù, bị Tiên nhân gọi là Nghịch Thiên Tiên phù.
Nhưng bên cạnh đó, muốn một bước đăng tiên cũng phải có năng lực chịu được
thiên kiếp của Độ Kiếp kỳ và Tiên kiếp khi thành tiên thì mới hoàn toàn thành
công.
Tiểu Ảnh đứng một bên quan sát thần sắc, cử chỉ của hai huynh đệ Nguyên Mộc,
trong lòng cũng đã đoán được hai người muốn làm gì, không khỏi cảm thấy thương
tâm, song nghĩ đến Cổ Linh Lung đã có cơ hội được giải thoát lại cảm thấy cao
hứng.
Lục Dực Thiên Sứ lúc này cũng cảm ứng được dao động mãnh liệt từ linh áp của
Nguyên Sâm, hơn nữa cỗ linh áp càng lúc càng gia tăng nhanh chóng, khiến gã
kinh ngạc không thôi.
Đám tu tiên nhân này mặc dù thực lực không cao nhưng đều hung hãn điên cuồng,
có cơ hội đều tự bạo Nguyên Anh. Bởi vậy Lục Dực Thiên Sứ mặc dù có tu vi cao
hơn rất nhiều nhưng lúc này cũng cảm thấy lo ngại.
Trong chốc lát, linh lực của Nguyên Sâm đã tiến vào Thiên Hạc phù được một
nửa.
Lục Dực Thiên Sứ lúc này sợ hãi, chỉ muốn lao đến ngăn cản cỗ linh áp đang gia
tăng mạnh mẽ, nhưng ả đàn bà xinh đẹp trước mắt lại hoàn toàn không cho gã một
chút rảnh tay.
Lục Dực Thiên Sứ tức giận, gầm lên, tung ra công kích, bức lui Cổ Linh Lung,
không đợi cho nàng hồi phục đã cao giọng hét:
Mấy tên Thiên Sứ tuân lệnh, nhanh chóng thoát ly chiến trường, phóng về phía
Nguyên Sâm. Tiểu Ảnh nhìn thấy, tâm trạng lập tức trở thành khẩn trương, lo
lắng vô cùng. Tu vi của nàng chỉ là Phân Thần kỳ, nhiều Thiên Sứ tiến đến như
vậy, sợ rằng nàng không thể chống chọi lại. Tuy nhiên không thể để cho huynh
đệ Nguyên Mộc bị quấy rầy, đành cắn răng nghênh tiếp.
Mắt nhìn thấy đám Thiên Sứ đang tiến gần đến Tiểu Ảnh, một tu tiên giả trọng
thương lập tức phóng đến tự bạo Nguyên Anh, đả thương Thiên Sứ.
Còn lại hơn mười tu tiên giả, mặc dù đại bộ phận đều không rõ huynh đệ Nguyên
Mộc đang làm gì, nhưng trong bọn họ có mấy người đều giao hảo với Nguyên Mộc,
lập tức hiểu rõ bọn họ đang muốn làm gì, chỉ biết thở dài, phóng mình thoát ly
chiến trường, ngăn cản Thiên Sứ tấn công huynh đệ Nguyên Mộc.
Lục Dực Thiên Sứ rất tin tưởng vào cảm giác của mình, đây là thứ cảm giác nhận
biết được khí thế hủy diệt, loại cảm giác này cũng khiến cho hắn nhất thời sợ
hãi đến run rẩy thân hình.
P/s: các bạn đọc nếu thấy hay thì vui lòng cho mình một phiếu nhá. Rất vui khi
nhận được sự ủng hộ của các bạn...!!!..