Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Sư phụ, sao người lại hẹp hòi như vậy. Cho từng viên từng từng viên như vậy
là sao? – Vẻ mặt Lý Thành Trụ đầy vẻ thương cảm, hắn níu chặt lấy vạt áo của
Tiếp Dẫn Tiên Sứ mà nhõng nhẽo.
Ai da, đồ đệ ơi là đồ đệ, không phải là ta hẹp hòi. Dưỡng Nguyên đan này là
linh đan dùng để bổ trợ cho Nguyên Anh. Ngươi bây giờ mới chỉ là Ích Cốc trung
kỳ, uống một viên đã là cực hạn của cơ thể. Nếu uống thêm một viên nữa, dám
chắc sẽ tự nổ tung. – Tiếp Dẫn Tiên Sứ nheo nheo con mắt, nhìn hắn lom lom
hỏi:
Ngươi đã hiểu chưa?
Vài ngày trước, sau khi bái sư thành công. Lý Thành Trụ dưới sự trợ giúp của
sư phụ, đã uống vào một viên Dưỡng Nguyên Đan, lần đầu tiên tu luyện đã nhảy
vọt lên Ích Cốc trung kỳ. Hắn nhập định cho đến hôm nay mới tỉnh lại, lập tức
cảm thấy thân thể nhẹ nhõm, khí lực sung mãn. Lúc này hắn mới quấn quýt lấy sư
phụ vòi vĩnh thêm linh đan.
Nhìn ánh mắt trêu ngươi của Tiếp Dẫn Tiên Sứ, Lý Thành Trụ bất đắc dĩ, đành
nói:
Tiếp Dẫn Tiên Sứ mân mê râu mép nói:
Lý Thành Trụ vội nhảy dựng lên, kêu to:
Tiếp Dẫn Tiên Sứ lập tức dựng ngược râu mép, thể hiện dáng vẻ hiên ngang:
Sao lại gọi là xem lén? Đều là người trong nhà, ta chỉ tiện tay xem qua một
chút mà thôi!
Như vậy mà không gọi là xem lén? – Lý Thành Trụ không nhịn được nữa:
Bỏ đi….năm viên Dưỡng Nguyên Đan.
Tiếp Dẫn Tiên Sứ bĩu môi đáp:
Một viên!
Bốn viên!
Hai viên!
Ba viên!
Hai viên!
Nhường sư phụ vậy! – Lý Thành Trụ nghiến răng nghiến lợi, nhận từ tay Tiếp
Dẫn Tiên Sứ hai viên Dưỡng Nguyên Đan, miệng lầm bầm:
Sư phụ thật là biết cách bóc lột!
Song vị sư phụ của hắn không thèm để ý đến hắn nữa, hưng phấn cầm lấy máy ảnh
kỹ thuật số, tung tăng chạy đi xa.
Lý Thành Trụ cầm Dưỡng Nguyên Đan trong tay đi đến Tụ Linh trận mà sư phụ đã
bày ra cho hắn. Có Tụ Linh trận hỗ trợ cho Tụ Linh Điển Tàng, tốc độ thu hút
linh khí đương nhiên sẽ rất nhanh.
Ngồi xếp bằng trong trận, hắn ngoảnh đầu nhìn ra cách đó không xa đã thấy
“Thiểm Bắc lão nông” đang há miệng, nước bọt chảy ròng ròng, mày mò sử dụng
máy ảnh kỹ thuật số. Lý Thành Trụ nuốt một viên Dưỡng Nguyên Đan, dựa theo
cách hành công trong Tụ Linh Điển Tàng bắt đầu tu luyện.
Đối với vấn đề an toàn trong khi tu luyện thì Lý Thành Trụ không hề lo lắng.
Có vị sư phụ đầy tiện nghi Tiếp Dẫn Tiên Sứ làm thủ hộ, hẳn sẽ không có chuyện
gì xảy ra. Nên biết rằng Tiếp Dẫn Tiên Sứ đã là cao thủ Đại Thừa hậu kỳ. Mặc
dù còn có Tiên nhân, nhưng vị Tiên nhân nào cũng quản lý địa phương của mình,
thân phận cao quý, làm gì có Tiên nhân rảnh rỗi đến đây quấy phá!
Trải qua mọi thời kỳ, Tiếp Dẫn Tiên Sứ đều do cao thủ Đại Thừa kỳ đảm nhận.
Bởi vì nhiệm vụ của họ rất gần với Dựng Tiên hồ, mật độ linh khí trong không
khí rất dày đặc. Cho nên đối với những người chưa đạt đến cảnh giới Tiên nhân
thì đây là một chỗ rất tốt. Ngược lại nhưng người đã đạt đến cảnh giới Tiên
nhân sẽ chẳng quan tâm đến linh khí dư thừa nơi này nữa. Vì vậy chức vị Tiếp
Dẫn Tiên Sứ đều là thứ tranh giành của các cao thủ Đại Thừa kỳ. Cứ một trăm
năm tại Tiên giới sẽ cử hành một cuộc luận võ tranh tài, người tham gia đều là
cao thủ Đại Thừa kỳ của các môn phái. Người vô địch sẽ được trao cho chức
trách Tiếp Dẫn Tiên Sứ.
Cho nên Tiếp Dẫn Tiên Sứ còn được mặc nhiên xem là đệ nhất cao thủ trong đám
Đại Thừa kỳ của Tiên giới, cũng là mục tiêu lôi kéo không ngừng của các thế
lực lớn tại Tiên giới.
Tiên nhân mạnh hay yếu nói nôm na đều là do Tiếp Dẫn Tiên Quang giúp cải tạo
thân thể, dựa vào đó mà tàng trữ tiên linh khí. Tiên linh khí chất lượng càng
cao, số lượng càng lớn thì Tiên nhân đó sẽ mạnh, ngược lại sẽ yếu. Bởi vậy nếu
người tu tiên trước khi thành tiên mà đã chứa đủ tiên linh khí, chất lượng lại
thuần tịnh thì khi phi thăng có thể trực tiếp trở thành Thượng tiên, Kim tiên,
thậm chí trở thành Đại La Kim Tiên. Bởi vậy tại phàm giới mới có truyền thuyết
từ nhục thể đạt đến Đại La Kim Tiên.
Theo lời lão sư phụ vừa hôi miệng vừa keo kiệt kia nói thì mỗi khi Tiếp Dẫn
Tiên Sứ thành tiên, đứng vào hàng ngũ Tiên Ban thì ít nhất cũng sẽ trở thành
Thượng tiên. Từ trước đến nay chưa từng có Tiếp Dẫn Tiên Sứ nào trở thành Tiên
nhân bình thường. Lợi hại nhất là Tiếp Dẫn Tiên Sứ đời thứ ba, khi thành tiên
đã trở thành Đại La Kim Tiên, giờ đây đã trở thành Tiên Quân.
Tại Tiên giới hiện nay cũng chỉ có mười vị Tiên Quân mà thôi. Cho nên cả Tiên
giới đối với Tiếp Dẫn Tiên Sứ đều rất tôn kính, thậm chí còn có sự phục vụ rất
tốt đối với người này.
Nhìn khuôn mặt già nua, đầy nếp nhăn của sư phụ nhưng lại lộ ra vẻ tham lam,
bỉ ổi. Lý Thành Trụ lại cảm thấy buồn nôn vô cùng
Khoanh chân trong Tụ Linh trận, Lý Thành Trụ cảm giác được linh khí từ bốn
phía đang mãnh liệt tiến vào thân thể, Dưỡng Nguyên Đan chứa đựng linh lực
cũng lập tức bạo phát trong cơ thể, linh khí không ngừng trùng kích, cải tạo
kinh mạch trong cơ thể. Mỗi khi linh lực vận hành một vòng chu thiên, kinh
mạch trong cơ thể lại trở nên rộng lớn hơn một chút, linh khí lưu thông cũng
nhiều lên một chút. Điều này cũng đồng nghĩa với việc cơ thể có thể chứa đựng
tiên linh khí nhiều hơn một chút. Mặc dù thỉnh thoảng lại có cảm giác đau đớn,
nhưng Lý Thành Trụ biết ngay đó là do sự mẫn cảm của thân thể đối với quá
trình cải tạo thân thể.
Ngay khi linh lực trong Dưỡng Nguyên Đan tiêu tan hết, Lý Thành Trụ lại lấy ra
một viên cho vào miệng, tiếp tục điều tức.
Lần luyện công này kéo dài hơn mười ngày, nhờ đồng hồ đeo trên tay mà Lý Thành
Trụ nhận biết được thời gian trôi qua.
Luyện công xong, Lý Thành Trụ mở mắt, hắn cảm thấy bản thân đã khác trước rất
nhiều. Nếu trước kia kinh mạch là một dòng suối nhỏ thì giờ đây đã trở thành
sông lớn.
Da dẻ trên người hắn cũng trở nên hồng nhuận, láng mịn, trắng tinh, thậm chí
có thể nhìn thấy được mạch máu bên trong. Thân thể tùy tiện nhúc nhích một
chút, các khớp xương lập tức hưởng động ngay lập tức.
Lý Thành Trụ cao hứng thốt lên:
Ha ha, lão tử bây giờ đã có thể xem là cao thủ. Đến khi quay về lại được
địa cầu, lão tử có thể diễu võ giương oai. Vương giả, trộm cướp đều phải quỳ
dưới chân lão tử, mỹ nữ tất phải lẽo đẽo theo sau như vịt….
Ngươi đã hơn mười ngày không tắm rửa, thật là ô uế! – Thanh âm của Tiếp Dẫn
Tiên Sứ vang lên thật không đúng lúc, cắt đứt giấc mộng đẹp đẽ của hắn.
Lý Thành Trụ không thèm tức giận, cao hứng cười nói:
Tiếp Dẫn Tiên Sứ nhìn hắn một đoạn, mở miệng nói:
Không tệ lắm, thời gian ngắn như vậy đã đạt đến Khai Quang tiền kỳ. Chúc
mừng ngươi…
Đệ tử đã thành cao thủ? – Lý Thành Trụ tò mò, pha chút hoan hỷ hỏi.
Tiếp Dẫn Tiên Sứ mỉm cười nói:
Lý Thành Trụ trề môi:
Tiếp Dẫn Tiên Sứ vuốt râu đáp:
Lý Thành Trụ cao hứng, xoay người vọt vào rừng, để lại một câu nói văng vẳng:
Tiếp Dẫn Tiên Sứ nhìn theo bóng dáng của hắn, lầm bầm trong miệng:
Cùng lúc đó, tại khu rừng rậm cách đó không xa….