Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Rời khỏi tiểu trấn, Lý Thành Trụ mới vui vẻ đem giới chỉ vừa có được ra xem
xét.
Nhìn lướt qua, Lý Thành Trụ bất giác vui mừng như điên.
Chủ nhân của giới chỉ này dám chắc phải là hạng người đại phú đại quý.
Không gian trong giới chỉ này rộng gấp năm lần giới chỉ của hắn. Trong đó có
gần một ngàn khối hạ phẩm Thiên Cơ thạch, hơn một trăm khối trung phẩm Thiên
Cơ thạch, ba mươi lăm khối thượng phẩm Thiên Cơ thạch.
Phát tài, lão tử phát tài!
Lý Thành Trụ mỉm cười, khóe miệng ngoác đến tận mang tai.
Trong giới chỉ còn có một phi kiếm thuộc tính Hỏa, hơn nữa lại là thượng phẩm
phi kiếm. Ngoài ra còn có một số vật liệu cao cấp và cấp thấp dùng để luyện
khí và luyện đan. Đặc biệt còn có một chiếc vòng tay tựa như pháp bảo, song Lý
Thành Trụ không phát hiện được chiếc vòng tay này có gì diệu dụng.
Chiếc vòng đeo tay màu xanh này không giống pháp bảo công kích, cũng không
giống pháp bảo phòng ngự, Lý Thành Trụ chỉ có thể nhận ra nguyên liệu dùng để
chế tạo ra nó là một khối tử tinh!
Lý Thành Trụ trước kia chỉ lấy đi của sư phụ hai khối tử tinh, đã bị sư phụ
đòi thanh lý môn hộ. Từ chuyện này có thể thấy được tử tinh tại Tiên giới hết
sức quý giá. Mà chiếc vòng tay này lại do một khối tử tinh thuần khiết chế tạo
nên, hoàn toàn không trộn lẫn với bất kỳ vật nguyên liệu nào khác.
Lý Thành Trụ còn biết rằng tử tinh mặc dù có hiệu quả ngăn cách phép thuật,
song nếu trong quá trình luyện khí dùng tử tinh làm nguyên liệu thì sản phẩm
tạo thành sẽ có chất lượng cực tốt.
Nhìn chiếc vòng tử tinh nặng chừng hai cân trên tay, khóe miệng Lý Thành Trụ
bất giác chảy nước bọt ròng ròng. Tuy nhiên hắn vẫn không biết cuối cùng vòng
tử tinh này có tác dụng gì.
Làm giảm phép thuật của người khác chăng? Không phải, chiếc vòng này quá nhỏ
không thể có khả năng này được!
Hay là nó ngăn cản chính phép thuật bản thân? – Lý Thành Trụ tự giễu cợt bản
thân như vậy.
Lật qua lật lại chiếc vòng trên tay, Lý Thành Trụ suy tư:
Đeo thử chiếc vòng vào tay, Lý Thành Trụ cảm thấy rất hài lòng. Mặc dù cái tử
tinh thủ trạc này không có tác dụng gì, song đeo lên tay cũng làm tăng lên vẻ
quý phái cho chủ nhân. Nếu đem bán lấy tiền, mua lấy thượng phẩm Thiên Cơ
thạch, dám chắc giới chỉ của mình sẽ trở nên nặng trĩu.
Ngược lại, nếu dùng để đổi lấy hạ phẩm Thiên Cơ thạch? Lý Thành Trụ khẽ liếc
mắt nhìn Tiểu Vật trên vai, nở một nụ cười gian giảo:
“Chi chi!” – Tiểu Vật hưng phấn, nhảy lên chồm chồm.
Tuy nhiên khi Lý Thành Trụ thi triển Tật Phong quyết, đi nhanh hơn một chút
thì hắn mới phát hiện ra tác dụng của chiếc vòng tử tinh.
Tử tinh thủ trạc có thể che giấu hoàn toàn sự dao động của linh áp bản thân!
Lý Thành Trụ hưng phấn vô cùng, hắn có cảm giác cho dù trời sập xuống cũng có
thể nằm vừa vặn trên lưng mình.
Mặc dù vẫn có loại trận pháp có thể làm giảm bớt dao động của linh áp. Tuy
nhiên muốn che giấu hoàn toàn thì tuyệt không có khả năng.
Vì muốn chứng minh sự phán đoán của mình, Lý Thành Trụ cẩn thận nhìn trước
nhìn sau. Đoạn lấy Diệt Thần cung ra, truyền dẫn linh lực rót vào thân cung.
Kết quả hoàn toàn giống như hắn tưởng tượng. Bất kể Lý Thành Trụ điều động bao
nhiêu linh lực, khởi động năng lượng Mộc Chi Tinh Hoa như thế nào thì sự dao
động của linh áp đều hoàn toàn bị che giấu đi mất.
Cho đến khi Diệt Thần tiễn rời cung, bắn ra ngoài thì Lý Thành Trụ mới cảm
giác được một cỗ năng lượng hủy thiên diệt địa xuất hiện.
Thu hồi vòng tay tử tinh và Diệt Thần cung, Lý Thành Trụ lấy ra giới chỉ,
không biết là của Hác Mỹ Lệ hay Thôi Tiêu Sái, lại cho vào đó một trăm khối hạ
phẩm Thiên Cơ thạch, nghiêm mặt tỏ ra là chính nhân quân tử, đoạn ho một
tiếng, nhìn Tiểu Vật nói:
“Chi chi!” – Tiểu Vật giơ song trảo bé xíu của mình lên kháng nghị.
“Chi, chi, chi!” – Tiểu Vật đối với mệnh lệnh của Lý Thành Trụ thì tỏ ra vô
cùng bất mãn, song trảo không ngừng khua loạn.
Bất quá Lý Thành Trụ không thèm nhìn đến sự kháng nghị của nó nữa. Hắn tiếp
tục lên đường.
Trên đường đi, Lý Thành Trụ mới phát hiện ra Tiểu Vật có khả năng nuốt giới
chỉ vào bụng, sau đó lại có thể ói ra ngoài mà những thứ chứa trong giới chỉ
không hề bị hư hao nửa phần. Đối với thứ năng lực đặc thù này của Tiểu Vật, Lý
Thành Trụ chỉ đành quy kết, cho rằng đó là bản năng của nó. Xem ra đại danh
của Tầm Bảo Thử quả nhiên không phải chỉ là hư danh.
Đi ròng rã suốt hai ngày trời, Lý Thành Trụ đến được một tiểu trấn khác. Mặc
dù trên đường đi, hắn gặp không ít tu tiên giả, tuy nhiên mọi người đều thân
thiện, không hề có ác ý. Lý Thành Trụ không khỏi cảm thán, công nhận vấn đề an
ninh ở Tiên giới quả nhiên thật hoàn hảo.
Đến tiểu trấn, việc đầu tiên của Lý Thành Trụ là tìm đến binh khí điếm ở nơi
đây. Trong tay hắn có hai thanh phi kiếm, nhưng đều là vật lấy cắp được. Vạn
nhất sau này khi đánh nhau, bị người ta nhận ra tất sẽ bất lợi vô cùng. Vì vậy
Lý Thành Trụ muốn tìm một thanh phi kiếm cho riêng mình.
Vừa tiến vào binh khí điếm, Lý Thành Trụ đã được ông chủ nhiệt tình lôi kéo,
mời mọc:
Lý Thành Trụ thoáng giật mình, không ngờ Tiên giới cũng có loại lão bản có
hình dạng béo tròn, khuôn mặt nung núc như ở địa cầu:
Lão bản không chậm trễ, kéo hắn đến xem một loạt phi kiếm:
Lý Thành Trụ bị bàn tay to béo của lão bản lôi kéo đi giới thiệu. Bất quá chỉ
là phi kiếm trung phẩm. Nhìn lão bản luyên thuyên không dứt, e rằng vẫn còn đủ
nước bọt để nói tiếp, Lý Thành Trụ vội cắt lời lão:
Lão bản nghe vậy, khẽ quay sang đánh giá hắn. Nhìn bộ dạng ngơ ngáo, tu vi chỉ
là Nguyên Anh kỳ của Lý Thành Trụ, hơn nữa trang phục cũng không hề có vẻ gì
giống người có tiền, pháp bảo hộ thân không có một cái, bèn mỉm cười nói:
Lý Thành Trụ lập tức móc ra ba mươi khối thượng phẩm Thiên Cơ thạch, đặt đến
“cộp” một phát lên bàn, dương dương đắc ý nhìn vẻ mặt đang biến đổi của lão
bản.
P/s: Nếu bạn thấy truyện hay.Cầu 1 phiếu!!!!!