Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Đến Tiên giới đã vài ngày, Lý Thành Trụ biết mình đã rơi vào tình cảnh tùy
nghi theo hoàn cảnh mà tự thích an vui. Lúc đầu hắn còn cảm thấy hoảng sợ, bất
đắc dĩ. Bây giờ hắn đã thích ứng được hoàn cảnh nơi này. Hơn nữa còn cảm thấy
ngạc nhiên cho kỳ ngộ của chính mình.
Theo lời lão nhân đó nói thì bản thân hắn đã đoạt được một nửa lượng Tiếp Dẫn
Tiên Quang của Cổ tiên tử, không những thân thể trở nên rắn chắc, mà khả năng
khôi phục cũng thật mạnh mẽ. Chỉ sau vài ngày mà thân thể vốn sưng vù của hắn
đã khôi phục hoàn toàn. Hơn nữa tu vi không hề có chút căn cơ của hắn đã nhảy
vọt lên Toàn Chiếu hậu kỳ. Lý Thành Trụ nhờ có Tiếp Dẫn Tiên Quang cải tạo cơ
thể, sau này tu chân nhất định sẽ có hiệu quả gấp đôi bình thường.
Nếu như vậy thì quả đúng như lời lão nhân đó nói:
Nhàn rỗi ở đây vài ngày, Lý Thành Trụ cũng đã biết được một ít kiến thức tu
chân cơ bản. Tu chân tại phàm nhân giới chia ra làm: Trúc Cơ, Toàn Chiếu, Ích
Cốc, Khai Quang, Dung Hợp, Tâm Động, Linh Tịch, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân
Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa. Tổng cộng mười ba giai đoạn. Mỗi giai đoạn
lại chia ra tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.
Lão nhân có hình dáng như một lão nông thời viễn cổ ở Thiểm Bắc đó nói lão
đứng hàng thứ bốn mươi bảy tại Tiên giới, hiện là Tiếp Dẫn Tiên Sứ, tu vi cũng
đã đạt đến Đại Thừa hậu kỳ. Chỉ cần thêm mười năm nữa thì sẽ có đủ tư cách
đứng vào hàng ngũ Tiên Ban.
Không phải ai tại Tiên giới cũng là Tiên nhân. Nên biết rằng Tiên giới cũng
chỉ là một thế giới trong muôn ngàn thế giới của vũ trụ vô cùng mà thôi. Tại
đây không phải ai cũng là vô địch, bất quá người ở Tiên giới tu tiên so với
phàm nhân thì nhanh hơn nhiều. Một hài đồng tại Tiên giới mới sinh ra đều đã
là cao thủ Nguyên Anh kỳ, những hài đồng thiên tư thông tuệ thậm chí khi sinh
ra đã trực tiếp đạt đến Xuất Khiếu kỳ hoặc Phân Thần kỳ.
Ngay cả một hài đồng bây giờ cũng mạnh hơn Lý Thành Trụ. Hắn chỉ mới đạt đến
Toàn Chiếu hậu kỳ, chưa đạt đến Ích Cốc kỳ.
Công tử quả thực là ngoại lệ đầu tiên tính từ thuở khai thiên tích địa của
Tiên giới đến nay! – Lão nhân lắc lắc đầu, thảm não nói tiếp:
Ngươi đích thị là đệ nhất phế vật của Tiên giới từ trước đến nay!
Lý Thành Trụ lúc này đang đói, hắn tựa vào gốc cây rồi bất ngờ lao đến định
bắt một con chim nhỏ tựa như chim sẻ ở phàm nhân giới. Ai ngờ lại bị đối
phương phun ra một mũi tên băng, biến hắn thành người tuyết. Lão nhân thấy vậy
bèn nói:
Lý Thành Trụ ôm cái bụng đói đang sôi lên “òng ọc” của mình, run run nói:
Vừa rồi nếu không có lão nhân giải nguy kịp thời, không chừng bây giờ hắn đã
bị con chim nhỏ đó làm cho đóng băng mà chết.
Phi thăng lên tiên giới, cái ba lô du lịch đeo trên lưng cũng theo hắn lên đến
Tiên giới. Tuy nhiên thức ăn trong đó chỉ có thể giúp hắn chống đỡ được vài
ngày. Hôm nay hắn đã đói không thể chịu được nữa, cho nên mới nảy ra ý định
vào rừng săn những con thú nhỏ.
Lão có gì ăn được không? – Lý Thành Trụ vẻ mặt đầy thương cảm, chớp chớp
mắt nhìn “lão nông vùng Thiểm Bắc” nói:
Nếu không thì lão giúp ta bắt linh thú về cũng được?
Tiếp Dẫn Tiên Sứ lập tức biến thành mắt chữ “0”, miệng chữ “A” nhìn hắn. Lão ở
chỗ này đã một trăm năm, bất cứ Tiên nhân nào phi thăng lên Tiên giới cũng
phải khách khách khí khí với lão, không hề dám tức giận. Không ngờ hôm nay lại
có người muốn trèo lên đầu lên cổ lão.
Tuy nhiên không thể để hắn chết đói được. Cổ tiên tử trước khi đi đã dặn lão
phải chiếu cố hắn cho tốt. Nhớ đến nữ nhân hung dữ đó, lão không nhịn được khẽ
rùng mình một cái.
Mắt Lý Thành Trụ lập tức phát ra lục quang, hú lên một tiếng như sói tru, lao
đến đoạt lấy trái cây trong tay lão nhân tức tốc đưa vào miệng nuốt xuống
bụng.
Ăn xong, hắn cảm thấy đã no, cười hì hì nói:
Lão nhân nghịch nghịch chòm râu của mình:
Lý Thành Trụ thất vọng hỏi:
Vậy lão lấy từ đâu ra vậy?
Đều là đồ vật của người phàm giới phi thăng lên, biếu cho lão già ta đây.
Lý Thành Trụ nghĩ cũng thấy đúng, bất kể làm ngành nghề gì thì làm người soát
cổng vẫn luôn có rất nhiều lợi ích. Ngay như nghề ký giả của hắn cũng vậy.
Muốn phỏng vấn danh nhân thì phải đút lót cho người quản lý của những danh
nhân này một chút mới có cơ hội. Huống chi đây lại là Tiếp Dẫn Tiên Sứ! Hơn
nữa dám chắc những người có thể phi thăng lên Tiên giới thì tại phàm giới cũng
có địa vị rất lớn, đương nhiên khi lên đến đây phải biếu xén, quà cáp không
ngừng cho lão!
Nhãn châu đảo chuyển, Lý Thành Trụ xoa xoa hai tay, cười hì hì nói:
Vậy lão nhân gia có cái loại…cái loại…tiên quả, ăn vào có thể thọ cùng
thiên địa, sánh ngang nhật nguyệt hay không?
Không có!
Vậy lão có loại…tiên đan, uống một viên có thể trực tiếp phi thăng, nhảy
vào hàng ngũ Tiên Ban không?
Không có!
Vậy người có loại…linh dược nào, uống một viên có thể sánh với mấy trăm năm
khổ tu không?
Không có!
Vậy người có….
Không có! Chắc chắn là không có!
Ngươi như vậy là không đúng! – Tiếp Dẫn Tiên Sứ bị Lý Thành Trụ làm phiền
đến nỗi đứng ngồi không yên, không thể làm gì khác, đành đồng ý yêu cầu “thấp
nhất” của hắn: Dạy hắn tu Tiên!
Từ việc bắt Văn Tu Tước hôm nay, Lý Thành Trụ biết bản thân mình tại Tiên giới
chẳng bằng một cái rắm. Cho nên hắn chỉ có một con đường duy nhất mà thôi – tu
Tiên. Bởi vậy hắn quấy nhiễu một phen, bức “Thiểm Bắc lão nông” làm sư phụ,
dạy hắn tu tiên.
Mặc dù lão nhân đã đáp ứng hắn, song các phương pháp tu tiên tại Tiên giới
được lưu truyền lại đều dành cho thể chất của người ở Tiên giới. Lý Thành Trụ
mặc dù đã được Tiếp Dẫn Tiên Quang cải tạo lại thân thể trở thành thân thể bán
tiên, so với thể chất người ở đây còn tốt hơn rất nhiều. Tuy nhiên nếu dùng
phương pháp tu tiên của Tiên giới tu luyện, kết quả dám chắc sẽ dẫn đến thân
thể nổ tung mà chết. Vì thế Tiếp Dẫn Tiên Sứ đành phải lục tung các vật “hối
lộ” đã cất dấu trong giới chỉ hơn một trăm năm qua, cuối cùng đã tìm được một
loại pháp môn tu luyện thích hợp cho Lý Thành Trụ.
Pháp quyết này có tên gọi Tụ Linh Điển Tàng, là pháp môn tu luyện của một
người gọi là Hồng Tinh thượng tiên. Người này khi phi thăng đến Tiên giới đã
tặng pháp quyết này cho Tiếp Dẫn Tiên Sứ. Khi Hồng Tinh thượng tiên phi thăng
lên Tiên giới cũng chỉ là một Tiên nhân bình thường. Tuy nhiên ngắn ngủi một
trăm năm đã có thể tu luyện đến cấp bậc thượng tiên là hoàn toàn nhờ vào công
hiệu của loại pháp môn tu luyện này.
Tụ Linh Điển Tàng là loại công pháp tu luyện chỉ dẫn người tu luyện làm thế
nào gia tăng trình độ hấp thu linh khí xung quanh, chuyển hóa thành của mình.
Công pháp này hoàn toàn bất đồng với các pháp môn tu luyện bình thường khác.
Các loại pháp môn tu luyện thông thường chủ yếu yêu cầu người tu tiên đồng
thời tiến hành tu tâm và tu thân. Nếu tu vi cao nhưng tâm tính không đủ thì
cuối cùng cũng chỉ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì tu vi bị phế bỏ, rơi vào
Ma giới. Nặng thì hồn phi phách tán, trọn đời không thể siêu thoát.
Yếu quyết của Tụ Linh Điển Tàng chính là đi ngược lại với phương pháp trên.
Điểm được coi trọng nhất chính là tu luyện thân thể mình, khi đó tâm tính tất
sẽ tùy ngộ mà tiến bộ. Phải trải qua hành hạ cơ thể, lập quyết tâm mới có thể
tu luyện thành công.
Vì vậyTụ Linh Điển Tàng tại tinh cầu của Hồng Tinh thượng tiên, bị người tu
tiên gọi bằng cái tên “Tu Ma Bảo Điển”. Tuy nhiên người này kỳ tài trời sinh,
bất chấp tất cả. Cuối cùng tu luyện thành công “Tụ Linh Điển Tàng”. Hồng Tinh
thượng tiên cũng biết pháp môn tu luyện này rất nguy hiểm. Vì vậy khi đến Tiên
giới, lập tức đưa cho Tiếp Dẫn Tiên Sứ.
Tuy nhiên Hồng Tinh thượng tiên vạn vạn lần cũng không ngờ Tiếp Dẫn Tiên Sứ
lại truyền cho Lý Thành Trụ loại pháp môn này. Nếu lúc đầu Hồng Tinh thượng
nhân dặn dò kỹ thì Tiếp Dẫn Tiên Sứ sẽ không để cho Lý Thành Trụ tu luyện một
loại công pháp nguy hiểm như vậy.
Tiếp Dẫn Tiên Sứ làm nhiệm vụ tiếp dẫn tiên nhân cũng chỉ mới một trăm năm. Lễ
vật thu được đa phần là đơn dược, hoặc thổ đặc sản. Công pháp tu luyện chỉ thu
được hai quyển mà thôi. Lão lại hiểu được Tụ Linh Điển Tàng tại Tiên giới cũng
có thể xem là loại pháp môn cao cấp. Vì vậy mới đem ra truyền thụ cho Lý Thành
Trụ.
Tuy nhiên không ai ngờ sau này Lý Thành Trụ vì quyển công pháp này mà nhức hết
đầu óc, Tiếp Dẫn Tiên Sứ cũng vì thế mà ảo não không thôi với hắn.