Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_
Thu Phong mở cửa phía sau, nhận ra đó là kẻ lần trước đã lừa gạt mình, sắc mặt
chợt mất đi vẻ hòa nhã: “Lý huynh có chuyện gì?"
Nhìn vẻ mặt băng sương của Thu Phong, Lý đại lão bản trong bụng cười thầm,
phỏng chừng tên gia hỏa này vẫn còn tức vụ mình lần trước mang tử ngọc ra để
trêu trọc hắn, nhưng mà chuyện này cũng không trách mình được, ai bảo hắn
không nói rõ muốn lấy tử ngọc của ai để tạo hình?
" Thu huynh dường như rất có thái độ thù địch với ta thì phải” Lý đại lão bản
vuốt cằm, vẻ mặt bỡn cợt.
Thu phong hít sâu mấy hơi, cuối cùng đem phẫn nộ trong lòng nén xuống, hơi
nghiêng người, mở miệng nói: “ Không có.”
Không đợi được mời, Lý Thành Trụ tiêu sái bước vào trong phòng, sau đó kéo một
cái ghế lại rồi thẩn nhiên ngồi xuống, nhìn quanh bốn phía, ngạc nhiên hỏi: “
Thu huynh, Tử Ngọc thành tượng lần trước ta đưa cho ngươi đâu rồi?”
Thu Phong thản nhiên trả lời: ” Không cẩn thận nên làm vỡ mất rồi.”
Hai mắt Lý Thành Trụ trợn tròn: “ Vỡ vụn sao? Ài, điều này đúng là do tử ngọc
không tốt, nó rất dòn, tùy tiện đấm một cái, sẽ khiến nó nát vụn. Nhưng mà
cũng không sao, Thu huynh nếu như ngươi còn muốn nữa, cứ bảo ta, cuộn phim kia
ta vẫn còn nhiều, một vài thành tượng nữa cũng không thành vấn đề.” Lý Thành
Trụ làm ra bộ dáng rất trượng nghĩa.
" Nói thẳng ra đi, lần này tới tìm ta lại có chuyện gì?" thu phong cũng không
muốn cùng hắn làm bộ ngớ ngẩn nữa, mỗi lần dính dáng đến hắn chưa từng có
chuyện gì tốt cả, lần này phỏng chừng hắn lại có chủ ý quái quỉ gì đây.
" Hắc hắc." Lý Thành Trụ cười khan một tiếng, hai chân bắt chéo, nghiêng người
về phía Thu Phong: “ Thu huynh có phải đang phiền muộn chuyện tỷ thí đại tái
không?”
“ Phiền muộn thì sao?” thu phong lạnh nhạt nhìn Lý Thành Trụ, “ Pháp bảo của
ta không phải đã bị ngươi lừa gạt đi mất rồi sao?”
“ Không thể nói như vậy được.” Lý Thành Trụ mặt dày không chút xấu hổ: “
Nguyện ý đánh cuộc chịu thua, ta nghĩ Thu huynh ngươi không phải loại người
chỉ thua có một lần mà đã không gượng dậy nổi chứ?”
“ Chuyện trước kia cũng không cần nhắc lại nữa.” Thu phong hơi có chút đỏ mặt,
“ Với lại ta vẫn còn rất tốt, ngươi tại sao lại hỏi việc này.”
Lý đại lão bản tròng mắt đảo quanh: “ Lần trước ta nhớ ngươi từng đề cập qua
với ta, kỳ đại hội của một trăm năm trước ngươi từng dành được vị trí thứ ba
có phải không?”
" Ân." Nét mặt Thu Phong chợt sáng lên không khỏi có chút tự hào.
" Nếu như ta không đoán lầm, hẳn là ngươi còn có một kiện tiên khí nữa.” Lý
Thành Trụ khẳng định.
Thu phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Thành Trụ : " Tại sao ngươi lại khẳng
định như vậy ?"
" Hắc hắc." Lý Thành Trụ cười quỉ dị: “Đoán.”
Nói ngươi không có tiên khí thì có quỉ mới tin, có thể đoạt được vị trí thứ
ba, cho dù tu vi bản thân có cao, nhưng vẫn phải có pháp bảo tiên khí cường
đại làm hậu thuẫn a.
“ Đúng như thế thì sao?” Thu Phong ngữ khí không thân thiện, chẳng lẽ tên gia
hỏa này lại muốn đến lừa mình?
" Không nên kích động như vậy ." Lý Thành Trụ đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Thu
Phong, nói: “ Nếu ta đem Cửu Thiên Đại La đỉnh cùng Lưu Tinh kiếm cho ngươi sử
dụng, ngươi cảm thấy có thể nắm chắc bao nhiêu phần thắng? ”
“ Cái gì?”Thu Phong kích động đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Lý Thành Trụ,
muốn từ trong ánh mắt đó phát hiện ra điều gì không ổn.
" Ta cung cấp tiên khí cho ngươi ." Lý Thành Trụ hai mắt híp lại, đắc ý cười.
Thu phong không nhịn được đôi môi cũng run run. Nhìn Lý Thành Trụ một lúc lâu,
mới chậm rãi ngồi xuống, mở miệng hỏi: “ Tại sao?”
Nhìn thu phong ánh mắt mang theo nghi vấn cùng sự đề phòng, Lý Thành Trụ chép
chép miệng ngồi xuống: “ Rất đơn giản, ngươi tại tiên giới không có người hỗ
trợ phải không?”
Thu phong không thể không thừa nhận điều này, gật đầu. Nếu có người của mình
trợ giúp, thì còn phải phiền não như vậy sao?
" Ta tới trợ giúp cho ngươi, thế nào?" Lý Thành Trụ nói ra ý nghĩ của mình.
" Điều kiện là gì?” Thu Phong tuyệt đối không tin tưởng tên tiểu nhân hèn hạ
trước mặt này lại chịu hào phóng giúp đỡ mình mà không có đòi hỏi gì?
" Trước tiên không vội nói tới điều kiện.” Lý Thành Trụ phẩy tay, cùng người
thông minh nói chuyện chính là tiết kiệm được hơi sức, “ Nghe ta hỏi, nếu như
ngươi có Cửu Thiên Đại La đỉnh, hơn nữa còn thêm cả Lưu Tinh kiếm, ngươi sẽ
nắm chắc bao nhiêu phần thắng?”
“ Bất tất phải dùng Lưu Tinh kiếm, ta đã có tiên kiếm rồi.” Thu Phong thản
nhiên nói, “ chỉ cần đem Cửu Thiên Đại La đỉnh hoàn lại cho ta là được.”
" Sai." Lý Thành Trụ đưa ngón trỏ chậm rãi phe phẩy, “ Chỉ cho mượn thôi,
không phải là hoàn lại.”
“ Mặc kệ thế nào, chỉ cần có Cửu Thiên Đại La đỉnh, ta tuyệt đối có thể đứng
trên vị trí thứ ba.” Thu Phong không nhịn được hăng hái.
" oh?" Ánh mắt Lý Thành Trụ nhìn chằm chằm Thu Phong, cũng là người nầy lần
trước dù không có Cửu Thiên Đại La đỉnh vẫn có thể đạt được vị trí thứ ba, lần
này lại có thêm hai kiện tiên khí, đứng trên vị trí thứ ba quả thực dễ như trở
bàn tay.
" Vậy tại sao lúc trước ngươi nói trận đấu lần này ngươi chắc chắn sẽ thất
bại?" Lý Thành Trụ không nhịn được nói ra nghi vấn ở trong lòng.
“ Lần này cùng lần trước không giống nhau.” Thu Phong giải thích, “ Lần trước
bởi vì có sư phó của ngươi tham gia thi đấu, cho nên rất nhiều người không có
báo danh tham gia vì cảm giác được chính mình không có khả năng cướp lấy ngôi
vị đệ nhất, đành phải chờ cho tới kỳ đại hội của một trăm năm sau.”
“cho nên trận đấu lần này ngươi khẳng định sẽ không có đối thủ xứng tầm?” Lý
Thành Trụ nói tiếp, té ra lần trước thằng nhãi nhà ngươi dành được vị trí thứ
ba cũng là do may mắn a.
Thu phong nhìn Lý Thành Trụ: “ Trận đấu lần trước thực sự rất hung hiểm, có
điều thực lực của ta cũng không kém nếu không chẳng phải đã bị đánh bại rồi
sao?” Nhớ lại thắng lợi lúc đó, sắc mặt Thu Phong không khỏi có chút tự hào:”
Không có thực lực, cho dù có tiên khí tốt cũng không thể phát huy được.”
“ Hảo.” Lý Thành Trụ vỗ đùi, dối trá nói: “ Thu huynh thật đúng là đại trượng
phu.”
“Bây giờ có thể nói ra điều kiện của ngươi rồi chứ.” Thu Phong sắc mạnh trầm
xuống.
" Hắc hắc, ta nhớ lần trước ngươi nói qua với ta, vị trí đệ nhất sẽ được
thưởng một kiện lục phẩm tiên khí cộng thêm hai mươi khối thượng phẩm Thiên Cơ
Linh thạch, vị trí thứ hai cũng nhận được một kiện tứ phẩm tiên khí cùng mười
khối thượng phẩm Thiên Cơ Linh thạch, vị trí thứ ba nhận được một kiện nhị
phẩm tiên khí cùng năm khối thượng phẩm Thiên Cơ Linh thạch.”
" Ân." Thu Phong gật đầu, hắn không ngờ kẻ này lại có thể nhớ được chuyện đó
rõ ràng như thế.
“Cái này dễ xử lý thôi.” Lý Thành Trụ xoa xoa hai tay, “ điều kiện chính là,
nếu như Thu huynh đạt được vị trí thứ ba, ta muốn có kiện tiên khí kia, nếu
như ngươi đạt được vị trí thứ hai, ta muốn có kiện tiên khí đó, hừ hừ, nếu như
ngươi đứng vị trí thứ nhất, vậy hãy cho ta hai mươi khối Thiên Cơ Linh thạch.”
mắt thấy sắc mặt Thu Phong càng lúc càng khó coi, Lý Thành Trụ vội vàng đem
yêu cầu cuối cùng thay đổi, mẹ kiếp, vốn dĩ hắn muốn có kiện lục phẩm tiên khí
kia.
“ngươi đừng có công phu sư tử ngoạm!”(ý nói: đừng quá tham lam như thế!) Thu
Phong không nhịn được phẫn nộ đứng bật dậy.
" Bớt giận, bớt giận." Lý đại lão bản híp mắt nhìn Thu Phong, “Thu huynh, nếu
như ta đoán không lầm thì đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu như lần này
không lấy được vị trí đệ nhất, qua một trăm năm nữa, khẳng định ngươi cũng phi
thăng thành tiên rồi. Đến lúc đó sẽ hối hận không kịp a.”
Lý Thành Trụ làm cho người ta có cảm giác hắn giống như một tên đại hôi lang
đang cầm cây kẹo dụ dỗ một tiểu cô nương vậy.
“ Vậy thì sao? Ta tình nguyện không làm việc vô bổ này.” Thu Phong tức giận
khuôn mặt cũng trở nên xanh lét. Một kiện nhị phẩm tiên khí mà thôi, không có
nó, mình cũng không nhất định là không thể đoạt được vị trí thứ ba, lần trước
cũng không phải là như vậy sao?
“Nhưng mạnh yếu của tiên nhân phải căn cứ vào chất lượng cùng số lượng linh
khí trữ giấu trong cơ thể hắn, nghĩ lại tại Dựng Tiên Hồ linh khí mênh mông,
nơi đó có ai thành tiên nhân mà cấp bậc thấp hơn một Thượng tiên a.” Lý Thành
Trụ lấy lý lấy tình để giải thích cho hắn. “ Hơn nữa ngươi cũng không phải là
kẻ thiếu thốn gì? Nếu như ngươi thật sự lấy được vị trí đệ nhất, vậy ngươi đã
có trong tay kiện Lục phẩm tiên khí vô giá a, khi đó ngươi lại còn để hai mươi
khối thượng phẩm Thiên Cơ Linh thạch trong mắt sao? ” Lý đại lão bản tiếp tục
chỉ ra cái lợi.
Thu phong còn đang suy tư, khẽ nhìu mày.
“Đành vậy, không chịu thì thôi, đến lúc đó lão tử đi tới trận đấu tùy tiện tìm
một người thực lực mạnh mẽ vừa lại không có bối cảnh, cung cấp cho hắn hai
kiện tiên khí này, ta không tin hắn cũng không đồng ý.” Thấy Thu Phong không
trả lời, Lý đại lão bản trực tiếp uy hiếp hắn.
“ Coi như thỏa thuận xong!” Thu Phong khẽ cắn môi.
" Sảng khoái." Lý đại lão bản bật người dậy sắc mặt thay đổi, vỗ vỗ bả vai Thu
Phong, “Yên tâm, có ta áp trận, việc đoạt lấy vị trí đệ nhất chẳng phải dễ như
lấy đồ trong túi sao?”
Thu phong nhìn chằm chằm vào khuôn mặt chán ghét của hắn, thằng nhãi này cũng
không thèm để thiên hạ anh hùng vào trong mắt sao? Đem tay của Lý Thành Trụ
đang để trên vai hắn đẩy ra, sau đó nói:” Lưu Tinh kiếm kia ngươi hãy giữ lấy,
ta đã có tiên kiếm rồi, cũng không có thua kém đâu.”.
" Hắc hắc." Lý Thành Trụ mỉm cười, " Đến lúc đó rồi hẵng nói, không chừng có
hiệu quả ngoài ý muốn.”
Chỉ cần ngươi không gây cản trở ngoài ý muốn cho ta là được. Thu phong trong
lòng cười lạnh.
“Nghỉ ngơi cho tốt, qua hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát.” Lý Thành Trụ làm
bộ dáng của một ông chủ lớn, nhìn thấy tiềm năng từ vụ đầu tư trước mắt này.
“Ngươi cũng đi?” Thu Phong nhất thời kinh ngạc.
“Đương nhiên.” Lý Thành Trụ mỉm cười, “ Chuyện trọng đại như vậy khẳng định sẽ
phát sinh một số điều thú vị ? ” Nhớ tới đám người đứng phía sau màn mai phục
mình, lần này chắc chắn cũng sẽ lộ diện tại nơi này. Vẻ mặt Lý đại lão bản đột
nhiên trở nên vô cùng dữ tợn.
“Tùy ngươi.” Thu Phong lạnh lùng nói, người này khẳng định lo lắng cho tiên
khí của hắn, nên muốn đi theo, quả thực lấy bụng dạ của kẻ tiểu nhân để đo
lòng quân tử.
Trở lại trong phòng, hai vị phu nhân đoán chừng còn đang luyện khí, Lý Thành
Trụ nhất thời buồn chán.
Đã có một đoạn thời gian dài không có tĩnh tâm tu luyện, tu vi mặc dù tăng lên
rất nhanh chóng, nhưng căn cơ không giam chặt không được. May mắn mỗi ngày
cùng hai vị phu nhân hợp tu, dần dần ổn định được tu vi, nếu không khẳng định
sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Mà một việc làm cho Lý đại lão bản bực mình nhất chính là, nguyên âm của Tiểu
Ảnh trong lúc vô ý đã bị chính mình hấp thu, căn bản không phát huy được nó có
hiệu quả, có một nửa đã bị lãng phí. Nếu không, lấy Tiểu Ảnh làm dụng cụ để
dung nạp nguyên âm do mình hấp thu, phỏng chừng thực lực lại tăng thêm một bậc
a.
Lý đại lão bản có thói quen không làm mà hưởng, nếu như muốn chính hắn tĩnh
tâm tu luyện, dù có lấy đao kề vào cổ hắn có lẽ cũng không thành.
Nguyên âm mấy trăm năm a, Lý Thành Trụ buồn bực.