Mỏ Đá Tử Ngọc, Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn (3).


Người đăng: 웃...ßåØ♎ßäþッ_

Bà cô rắm thúi này cứ như cái đuôi bám sát theo sau mọi người. Lý Thành Trụ
tức giận đánh giá- nữ nhân này chắc chắn có toan tính gì đó với Tiểu Ảnh. Suy
ngẫm lại một chút mà toát mồ hôi lạnh.

Nguyên Mộc nhẹ nhàng đỡ lấy Vũ Xuân.

Ai, đúng là quan hệ tam giác mịt mờ. Thêm cả ta nữa, thì phải là quan hệ tứ
giác mới đúng, ta ngất mất.

"Sao lại trách ta chứ?" Tiểu Ảnh bĩu môi lẩm bẩm.

"Hai nữ nhân, như vậy nghĩa là gì?" Lý Thành Trụ khua khua tay, nước bọt bay
toán loạn: "Nghĩa là cực kì xấu xa!" hắn giậm chân bang bang dưới đất hét lên.

"Ta không có như vậy." Tiểu Ảnh cãi lại, nỗ lực biện hộ rằng mình trong sạch.

"Ta mặc kệ." Lý Thành Trụ ăn phải dấm chua, "Sau này nếu ta còn thấy nàng kề
cận ngươi, ta sẽ đánh bẹp ngực nàng."

"Hì hì." Tiểu Ảnh thấy Lý đại lão bản ghen tuông, nhất thời vui mừng cười
tươi.

Nhưng Nguyên Mộc ở bên lại phát hoảng, tuy tu vi hiện tại của Vũ Xuân đã tới
Hợp Thể kì, nhưng nếu phải động thủ đánh nhau với tên thô nhân kia, chỉ sợ
không cần tới mấy chiêu là có thể đem nàng đánh ngã, hắn nhìn Lý Thành Trụ lắp
bắp nói: "Không cần phải tàn nhẫn như thế chứ? Sự việc cũng không có gì to lớn
cả."

"Sao?" Lý đại lão bản quay đầu nhìn Nguyên Mộc, trộm cười: "Hay là ngươi bây
giờ đem nàng “xử lý” luôn đi, gạo đã thành nấu cơm, đến lúc đó huynh đệ ta sẽ
hảo hảo nói chuyện."

"Trụ tử." Cổ Linh Lung nhăn mặt ngăn Lý Thành Trụ càn quấy, "Nàng ta là một nữ
nhân, ngươi ghen làm gì a?"

"Nữ nhân thì làm sao?" Lý Thành Trụ nhíu mày nói, "Một cánh rừng lớn, loại
chim gì chả có, ta đã nhìn ra, nữ nhân này đã yêu Tiểu Ảnh rồi."

"Làm gì có?" Tiểu Ảnh vẻ mặt đỏ bừng, giậm chân phản đối, "Chúng ta chỉ là tỷ
muội tình thâm mà thôi."

"Không thể nào?" Cổ Linh Lung che cái miệng nhỏ nhắn, con mắt mở lớn.

"Sao lại không thể?" Lý Thành Trụ oán hận gầm nhẹ, "Bởi vì ngươi còn chưa thấy
qua, nam nhân cùng nam nhân cũng có thể có ái tình." Hắn nhớ tới trước đây
từng xem qua một bộ phim nhựa kinh điển tên là “Bối Bối Sơn”.

"Ôi, Tiên đế a." Lúc này đến phiên Tiểu Ảnh giật mình.

"Nam nhân cùng nam nhân . . . " Cổ Linh Lung cúi đầu thấp giọng nói, nam nhân
cùng nam nhân sao có thể yêu nhau? Vậy lúc yêu nhau rồi sẽ làm gì? Chẳng lẽ. .
.

"Khụ Khụ." Nguyên Mộc vội ho một tiếng, loại đồng tính luyến ái này thật ra
hắn đã nghe qua không ít, nhưng không thể để cho mọi người thảo luận vấn đề
này, liền vội vã cắt đứt: "Chuyện này, sau này các ngươi về khuê phòng rồi hãy
thảo luận đi."

Hai vị phu nhân nhất thời mặt đỏ lên, vấn đề này đúng là không thích hợp thảo
luận ở nơi này.

"Hứ." Lý Thành Trụ khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm Nguyên Mộc, nói: "Dù
sao nữ nhân này cũng giao cho ngươi, mặc kệ ngươi dùng dâm tiên tán, hay là
trực tiếp “xử lý” luôn cũng tốt, hãy mau chóng đối phó nàng ta, đừng để cho
nàng ta cứ quấn quít lấy Tiểu Ảnh nhà ta không rời như vậy. Nếu ngươi không
giải quyết được, cứ tới tìm ta, ta sẽ chỉ cho ngươi vài chiêu."

"Ta tự mình đối phó cũng tốt rồi." Nguyên Mộc đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, mấy
chiêu của hắn sao? Chắc chắn lại là thủ đoạn dùng dược mà thôi.

"Hay là xem Tiểu Vật rốt cuộc phát hiện cái gì trước đã." Cổ Linh Lung giảng
hòa.

"Ân." Lý Thành Trụ đi tới cuối thông đạo, lấy tay sờ sờ, tìm kiếm lớp quặng
hai bên trái phải, cũng không phát hiện điều gì khác lạ, liền xuất ra Lưu Tinh
kiếm, tay bắt pháp quyết, đem kiếm cắm sâu vào tầng khoáng thạch phía dưới,
sau đó mới huy động công kích trận.

Chỉ nghe những tiếng nổ "Ầm ầm ầm" liên tiếp, khoáng thạch trong mỏ quặng nhất
thời bị nổ tung bắn ra tứ phía.

Mọi người cảm thấy dưới chân có một trận rung động, Cổ Linh Lung cùng Nguyên
Mộc đồng thời xuất ra vòng bảo hộ cho mọi người.

"Coi chừng mỏ quặng sắp sụp." Tiểu Ảnh khẩn trương hô.

"Không sao." Lý đại lão bản phất tay, mỏ quặng nói sụp là sụp được sao, ngươi
nghĩ nó là mỏ than ở địa cầu chắc.

Bụi đất bay đi hết, trước kia đáy mỏ quặng chỉ cách Lý Thành Trụ có hai thước
sau khi vụ nổ xảy ra giờ đã sâu thêm một thước, tử ngọc thạch bị nghiền nát
rơi xuống, nằm toán loạn trên mặt đất.

Lý Thành Trụ vận hết nhãn lực, cẩn thận tìm những mảnh vụn của khoáng thạch.
Muốn từ trong đó phát hiện phát hiện một chút manh mối.

Những mẩu quặng tử ngọc rất giòn, chỉ cần dùng một lực nhỏ cũng bị vỡ vụn
thành từng mảnh nhỏ. Nếu như thực sự có bảo vật bên trong mỏ quặng này, Lý
Thành Trụ công kích lực như vậy hẳn sẽ không ảnh hưởng tới chúng.

Tìm kiếm nửa ngày cũng không thu hoạch được gì, Lý đại lão bản nhịn không được
có chút bực tức. Quay đầu lại trừng mắt nhìn Tiểu Vật đang cuộn tròn trong
lòng Cổ Linh Lung, oán hận mắng: "Sau này đừng cho nó ăn thứ tốt gì nữa, làm
cho khiếu giác của nó bây giờ cũng không linh rồi."

"Chi chi." Tiểu Vật bật người kháng nghị, từ trong lòng Cổ Linh Lung nhảy ra,
bay đến đáy động, hai móng bới bới một khối đất, sau đó quay lại nhìn Lý Thành
Trụ.

Lý đại lão cười xấu xa nói: "Không nhắc nhở ngươi một chút, ngươi sẽ không làm
việc." Sau đó xách lên Tiểu Vật đưa cho Cổ Linh Lung. Xoa xoa bàn tay, lấy Lưu
Tinh kiếm ra chuẩn bị lần ra tay lần nữa.

"Thôi đi Trụ tử." Cổ Linh Lung đưa tay ra nắm lấy bàn tay của Lý Thành Trụ,
"Hay là để ta lên đi, nếu cứ để ngươi làm như vậy, nói không chừng lại tất cả
chúng ta chôn sống trong mỏ quặng." Nói xong đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn Lý
đại lão bản.

"Hắc hắc." Lý Thành Trụ xấu hổ đích gãi gãi đầu, đứng lùi sang một bên.

Linh Lung nhẹ nhàng bắt pháp quyết tế xuất Hồ Điệp kiếm, lam sắc lượn lờ xung
quanh bạch y của Cổ Linh Lung, làm cho nàng thoạt nhìn lại càng thêm đoan
chính.

Theo sự điều khiển của bàn tay, Hồ Điệp kiếm giống như cung rời dây bay đi rất
nhanh, cắm vào trong mạch khoáng, chỉ nghe thấy tiếng kêu xé gió, khoáng thạch
đã bị nứt thành một đường dài.

Lý Thành Trụ đứng ở bên sắc mặt có chút mất tự nhiên, xem ra tu vi kém hơn nữ
nhân của mình quả thật không dễ chịu, tuy rằng hắn cũng có khả năng cắt khoáng
thạch được như vậy, nhưng không có khả năng làm được dễ dàng như Cổ Linh Lung,
cứ ầm ầm như vừa nãy mà là dễ dàng sao? Tiểu Ảnh hiểu tâm lý của Lý đại lão
bản liền tiến tới kéo tay, đem bộ ngực to lớn của mình gắt gao áp sát vào
người hắn, ghé sát vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nói: "Phu quân, không cần để ý đến
mấy thứ này, chẳng lẽ ta và tỷ tỷ yêu ngươi như vậy không đủ sao?"

Lý Thành Trụ quay đầu lại vỗ vỗ khuôn mặt của Tiểu Ảnh, rồi ôm nàng vào lòng
mỉm cười nói: "Ta không có suy nghĩ nhiều như vậy đâu."

Tuy hắn nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác là lạ.

Mọi người ở bên đợi chừng một nén nhang, khoáng thạch bị cắt ra ngoài đã được
vài chục khối, nhưng không có phát hiện một một điều khác thường.

Lý đại lão bản vốn tâm tình đã khó chịu lại càng thêm phiền não. Liền hét lớn
một tiếng: "Thôi đi, để ta lên. Mọi người lui lại phía sau, bảo vệ bản thân
cho tốt."

Lưu Tinh kiếm lại lần nữa tế xuất, cùng với đó là Cửu Thiên Đại La đỉnh đem
bốn trăm phi kiếm cũng đồng thời xuất hiện, chỉ trong chốc lát, thông đạo vốn
đã nhỏ lại càng thêm chật hẹp. Mọi người đành phải liên tục thối lui về phía
sau.

Tu vi được đề tăng nên Lý Thành Trụ có thể điều khiển Cửu Thiên Đại La đỉnh
thả ra bốn trăm phi kiếm cùng lúc, chỉ còn kém đỉnh điểm phân nửa cự ly. Nhưng
như vậy cũng đã đủ cho hắn sử dụng.

Hắn đánh liên tục không ngừng nghỉ hơn mười lần, Lưu Tinh kiếm cùng Cửu Thiên
Đại La đỉnh tạo thành một trận oanh kích trong đáy động.

Lý đại lão bản thực sự đã nổi giận, hắn không ngờ một cái bảo vật lại có thể
trốn sâu như vậy, ngươi nghĩ ngươi là màng trinh của xử nữ sao?

Lưu Tinh kiếm được quán trú linh lực giống như đại mã xung trận, oanh kích
không ngừng ở đáy động, nhất thời làm cho khoáng thạch bay toán loạn. Ngay sau
đó, bốn trăm phi kiếm giống như những viên kim cương được bắn ra từ một chiếc
máy bắn đá, không ngừng đánh về phía lỗ thủng do Lưu Tinh kiếm tạo ra.

Lần này Lý Thành Trụ vận dụng linh lực còn lớn hơn vài lần so với khi nãy, tử
ngọc thạch vốn rất mềm yếu nhanh chóng bị cường đại công kích nghiền thành bột
phấn. Lại bị linh áp thổi mạnh, giống như một thanh đao quét ngang qua thông
đạo bay về phía Lý Thành Trụ. May mà hắn đã sớm phóng xuất linh khí hộ thể,
nên mới ngăn cản được tro bụi bên ngoài cơ thể.

Trong mỏ quặng vang vọng những tiếng gió lốc, liên tiếp những tiếng kêu ầm ầm
truyền vào trong tai mọi người, còn hai chân thì như đang đứng trên một con
thuyền bị gió lớn thổi phập phồng liên tục, Tiểu Ảnh khẩn trương nắm chặt góc
áo của Cổ Linh Lung.

Cùng với lúc phóng xuất công kích, Lý Thành Trụ đem con mắt trừng trừng mở
lớn, chỉ cần có bảo vật xuất hiện hắn sẽ thu ngay vào trong giới chỉ.

Bỗng nhiên, một khối khoáng thạch hoàn chỉnh to bằng nắm tay xuất hiện trong
mắt Lý đại lão bản.

Ngay lập tức, Lý Thành Trụ tay nhanh nhẹn nhảy đến bên cạnh khối khoáng thạch,
đưa tay thu nó vào trong Bích Huyết Giới.

Những khoáng thạch khác đều biến thành bột phấn mà khối khoáng thạch này lại
không bị tổn hao gì, có thể chịu được công kích mạnh như vậy, khẳng định không
phải là “Món hàng” tầm thường.

Lý đại lão bản đắc ý dào dạt, xem ra chỉ có ta là lợi hại.

Thế nhưng ngay sau đó, mặt đất phía trên mỏ quặng ngày càng rung động dữ dội
hơn đem Lý Thành Trụ đang vui sướng tự hào đánh rơi rụng.

"Mỏ quặng sắp sụp, đi mau." Nguyên Mộc hô to một tiếng, ôm lấy Vũ Xuân, sau đó
phóng xuất Hô Lạp Quyển pháp bảo mà lần trước Lý Thành Trụ đã cho hắn bao
quanh mọi người, Cổ Linh Lung cũng sắc mặt trầm trọng, phóng xuất Không Không
bảo kính cùng Hồ Điệp kiếm bảo vệ bản thân cùng Tiểu Ảnh.

"Mụ nội nó." Lý Thành Trụ oán hận chửi một tiếng, sau đó lắc mình lẻn đến bên
mọi người.

Tuy mọi người đều là người tu tiên, không sợ mỏ quặng sụp xuống đầu.

Nhưng theo Lý Thành Trụ đánh giá, hiện giờ mọi người đều đã ở sâu dưới đất mấy
dặm đường, bây giờ mà mỏ khoáng này sụp xuống, sợ là phải tốn không ít công
phu. Hơn nữa Tiểu Ảnh lại đang có thai, không may xảy ra chuyện gì ngoài ý
muốn, chỉ sợ lúc đó Lý Thành Trụ muốn khóc cũng không khóc nổi.

Mọi người đều đặt đối tượng trọng điểm cần bảo vệ là Tiểu Ảnh, ngay cả Nguyên
Mộc cũng nghĩ như vậy.

"Mở đường, lao ra." Lý Thành Trụ quyết định thật nhanh, hét lớn một tiếng.

Ba người chủ lực nhìn nhau, gật đầu, sau đó phóng xuất công kích cực mạnh nhằm
thẳng phía trên đánh tới. Lý Thành Trụ lúc này cũng không dám bảo tồn lực
lượng nữa, tiên linh khí trong nguyên anh nháy mắt được điều động, Cửu Thiên
Đại La đỉnh ong ong một tiếng, bốn trăm phi kiếm tăng trong nháy mắt nhảy vọt
lên 630 kiếm, màu sắc của phi kiếm cũng từ màu trắng biến thành màu xanh lục.

Trong không gian nhỏ hẹp như vậy mà phóng xuất công kích cực mạnh rất dễ bị
phản phệ, nhưng mọi người lúc này cũng bất chấp điều đó, bảo hộ Tiểu Ảnh ra
ngoài chu toàn mới là diều quan trọng nhất.


Tiên Giới Tu Tiên - Chương #109