Cầu Hôn (hạ)


Người đăng: master.viethiepho@

Tiên giới trong mắt nhân gian là một mảnh tường hòa, một miền đất hứa. Nhưng
nơi đây sắp sửa dậy sóng, mà đợt sóng đầu tiên lại đang đánh về Tiên Đạo Tông.

Tiên Hoàng điện.

Lâm Vân Phong, Tử Vân, còn có cả Nhị sư huynh Tiên Đạo Tông - Viên Tề Hạo đang
đứng đối diện với Tiên Hoàng Bạch Hy. Tiên Hoàng bất ngờ triệu tập Vân Phong
và Tử Vân, báo cho hai người một tin tức chấn động.

Vân phong một bộ dạng bức xúc nói: “Sư bá, người không thể chấp nhận điều kiện
này được. Điều này hoàn toàn vô lí. Không những Tử Vân không thể đồng ý, mà ta
cũng phản đối.”

Bạch Hy cũng không để ý thái độ của Vân Phong, đạm nhiên nói: “Đây là điều
kiện của Tiên Kiếm Tông đổi lấy sự toàn lực ủng hộ cho Tiên Đạo chúng ta. Tình
hình trong tông thế nào con cũng đã rõ ràng rồi. Nếu có sự ủng hộ của bọn họ
thì chúng ta không chỉ thoát khỏi tình trạng suy yếu hiện nay mà còn có thể
huy hoàng hơn khi sư phụ con còn tại vị nữa. Ngược lại, trước chúng ta đã kiềm
chế Tiên Kiếm tông, giờ mà cự tuyệt yêu cầu này, tất sẽ khiến họ bất mãn, sinh
ra sự tình bất lợi.”

Vân Phong vẫn không chấp nhận lời giải thích này: “Người không thể đem Tử Vân
làm điều kiện trao đổi cho lợi ích tông môn được. Tư Không gia một bộ mưu mô,
việc này có phải là cạm bẫy của bọn chúng không, sư bá sao có thể tin được.”

Bạch Hy mắt rồng tỏa thần quang, nghiêm giọng nói: “Vân Phong con đừng có hồ
đồ, Tiên Nhân có phẩm cách của Tiên nhân, lời nói ra sao có thể lật lọng được.
Tiên Kiếm môn đã bày ra thành ý nhượng cho chúng ta nhiều lợi ích như vậy, lại
nguyện ủng hộ mọi quyết định của Tiên Đạo. Có được sự ủng hộ này thì tam tông
kia sao có thể sinh lòng phản kháng chúng ta.”

Uy Hoàng giả Chí Tiên ép xuống, dù tu vi cực cao như Vân Phong cũng có phần
thụ không nổi, chật vật đứng không vững, tựa như có trăm ngàn tấn mỗi đầu vai
đè xuống. (Không lâu trước huynh còn dùng cách này khiến nha đầu Thanh Uyên
phát khóc cơ mà, giờ là báo ứng đấy.)

Bạch Hy thấy giáo huấn như vậy đủ rồi liền thu lại uy áp này, giọng vẫn nghiêm
khắc nói: “Tiên Tông chúng ta cao thủ Chí Tiên lúc này không còn đủ áp chế các
Tiên Tông khác, có được sự ủng hộ của các Tiên Tôn đại tộc Tư Không, liền có
thể nắm trong tay đại cục Tiên giới. Mặt khác, biến kẻ địch thành đồng minh,
bớt đi một mối lo. Ngươi không muốn trong tông ổn định để đi cứu sư phụ ngươi
sao.”

Sở dĩ có cơ sự này, bởi cách đây không lâu Tư Không gia chủ đến diện kiến Tiên
Hoàng, cầu hôn Tử Vân cho đệ tử của hắn là Tư Không Bác. Sính lễ cũng thật
mạnh tay, trừ bỏ nhiều lợi ích từ Tiên Kiếm Tông, thì còn có sự toàn lực ủng
hộ từ tam Tiên Tôn của bọn họ. Hấp dẫn bực này Tiên Hoàng không thể từ chối.
Bạch Hy cho gọi Từ Vân và Vân Phong bàn về việc này.

Vân Phong không phục nói: “Sư bá người là đang cường thế ép chúng ta sao?”

Bạch Hy quát: “Nếu ta cường thế đã sớm ra quyết định rồi, đâu cần phải gọi các
ngươi tới đây. Chuyện này ta cho các ngươi biết trước khi đem ra trưởng lão
hội định đoạt, để các ngươi không nói ta độc đoán.”

Viên Tề Hạo lúc này cũng đỡ lời: “Viêm Dương sư thúc không có mặt, sư phụ thay
người quyết định hôn sự cho Tử Vân sưu muội cũng là hợp lẽ. Tử Vân muội là con
gái Tiên Hoàng, trong tông gặp khó khăn cũng nên sẻ chia một phần. Huống hồ Tư
Không Bá tướng mạo hay tư chất đều là đỉnh cấp tiên giới, rất xứng đôi với sư
muội.”

Vân Phong nghe không lọt tai cái gì mà xứng với không xứng. Bản mặt kiêu căng
của Tư Không Bá hắn thấy là ghét. Với Bạch Hy hắn không thể làm gì quá phận
được, nhưng Viên Tề Hạo thân là sư đệ lại lên tiếng dạy bảo mình, hắn khó chịu
nói:

“Viên sư đệ, ngươi là người của Tiên Đạo hay Tiên Kiếm Tông vậy? Tư Không gia
cho ngươi chỗ tốt gì mà nói đỡ cho hắn. Chuyện của sư huynh ngươi cũng muốn
xen vào sao.”

Viên Tề Hạo nghe mắng một chập không nói, đôi kì nhãn tinh quang chớp sáng.

Bạch Hy không hài lòng tỏ rõ ra trên mặt: “Đủ rồi. Ngươi có lí do gì có thể
khiến cho ta từ chối lời đề nghị này.”

Vân Phong cũng không muốn khiêu khích vị sư bá này quá, khom người, chắp tay
nói: “Vân Phong xin sư bá ban hôn cho đệ tử và Tử Vân.”

Bạch Hy giận quá hóa cười: “Ngươi muốn ta chọn giữa ngươi và Tư Không gia sao?
Điều gì khiến ngươi nghĩ là mình sẽ thắng?”

Vân Phong người đứng thẳng dậy, hiên ngang tỏa ra chính khí: “Bằng vào tư chất
chưa tới một ngàn năm tu đến Tiên Tam đại thành. Tiên Đạo tông sẽ sớm có một
Chí Tiên Cao Thủ nữa. Tam Tôn không cùng biết bụng dạ với một Tôn giả nhất mực
vì mình. Lựa chọn là ở người.”

- Hay lắm, hảo tự tin, hảo phách lược. Ngươi có thể thành Chí Tiên liền đem
cục diện về như trước kia, chúng ta có số Tiên tôn chiếm ưu thế so với các
tông. Nhưng bao giờ ngươi trở thành Tiên Tôn mới có tư cách nói điều này. Bây
giờ, quá sớm.

Vân Phong tự tin dõng dạc nói: “Chỉ cần ba trăm năm. Ba trăm năm nữa ta nhất
định sẽ trở thành Chí Tiên.”

Không kể Tề Hạo chấn động, Bạch Hy cũng phải âm thầm hít lấy một hơi, kẻ này
tự tin đến vậy, Tiên Tam trảm đạo, bao nhiêu Tiên giả cường đại dừng chân bước
này, mà Vân Phong dám chắc mình có thể vượt qua. Ba trăm năm, ở Tiên giới này
chỉ là một cái búng tay.

Tử Vân một mực không đưa ra chủ kiến gì cả. Nàng hết mực đặt niềm tin vào Vân
Phong. Dù là niềm tin hắn sẽ bảo vệ nàng, hay là tin vào ba trăm năm nữa hắn
sẽ thành đạo đều như vậy.

Bạch Hy lắc đầu: “Lâu quá, Tiên Đạo Tông ta không đợi được. Tư Không gia đã có
những nghi ngờ, ắt hẳn sẽ không để thời gian cho chúng ta. Chưa kể điều ngươi
nói không có gì bảo chứng được, ta không thể vì thế mà mạo hiểm.”

Vân Phong kinh ngạc, lâu ư? Hắn nói ra ba trăm năm đã cảm thấy kiêu ngạo bực
nào. Xưa nay có vị Tiên giả nào chưa tới hai ngàn tuổi đã tiến vào cảnh giới
vô thượng đấy chứ. Hắn tự tin, nhưng không ai có thể tin tưởng được. Nếu không
phải bằng tư chất kinh người của hắn mà nói ra câu ấy, chắc chắn sẽ bị cười
nhạo cho là kẻ điên rồ.

Nhiều vị thiên tài tuyệt đỉnh, thành tựu ban đầu rất sớm nhưng đều bị chặn lại
ở Tiên Tam này. Kể cảnh những vị thành đạo giả, cũng đã bị vây khốn mấy ngàn
năm.

Viên Tề Hạo cũng nói: “Cho dù là như lời sư huynh nói, ba trăm năm nữa huynh
có thể trở thành Chí Tiên, nhưng cũng không thể so được với lúc Hoàng nhiên sư
thúc còn tại vị được. Tình hình Tiên Đạo đã khó khăn, cần phải có trợ lực lớn
mới có thể khởi sắc được. Nếu như vậy thì không tránh khỏi sẽ đi xuống, mất
dần vị trí lãnh đạo Tiên giới.”

Lâm Vân Phong không thể phủ nhận lời của Tề Hạo, nhưng hắn không còn cách nào
khác để xoay chuyển quyết định của Tiên Hoàng cả, chỉ có thể đánh cược vào
điều này mà thôi:

“Một khi ta trở thành Chí Tiên dù không sánh được với Cổ tôn, thì cũng hơn xa
đám Chí Tiên thông thường của các môn.”

Y nói như vậy lại một lần nữa khiến người nghe phải kinh hãi, ánh mắt của Bạch
Hy chớp sáng một cái, còn Viên Tề Hạo thì nhích môi cười: “Tư chất của Đại Sư
huynh vượt xa lẽ thường của Tiên giới. Quả thật ta tin rằng chỉ cần huynh trở
thành chí Tiên thì sẽ hơn hẳn những vị khác. Lại thêm Tử Vân muội có sẵn tình
cảm với Đại sư huynh, tác thành cho hai người là hợp lý nhất. Nếu Đại sư huynh
có thể làm chứng minh những gì mình nói là thực, thì ta nghĩ sư phụ có thể sẽ
cân nhắc lại.”

Diệp Vân lạnh lùng nhìn Tề Hạo: “Ba trăm năm sau nếu ta không thành Chí Tiên
thì ta sẽ rút khỏi chức vị Đại sư huynh này, không tham gia vào chính sự trong
Tông nữa.”

Tề Hạo vẫn nụ cười nhạt: “Đại sư huynh, chúng ta không thể đợi ba trăm năm
được. Huynh biết điều đó mà. Cũng không nhất thiết là phải đợi đến khi huynh
trở thành Chí Tiên mới được, chỉ cần huynh thể hiện ra được khả năng của mình
thì mọi người có thể đánh giá rằng huynh có khoa trương hay không.”

Lâm Vân Phong biết Tề Hạo có ý trong lòng mới đưa đẩy như vậy, nói: “Ngươi
muốn ta phải chứng minh thế nào?”

Bạch Hy, Tử Vân cũng nhìn về phía Tề Hạo, y không để mọi người chờ đợi nói:

“Bất Diệt Kim Thân là vô thượng thể của Chí Tiên, nhưng trước kia từng có một
vi tiền bối tại Nguyên Tiên đại thành đã thành tựu Tiên thể này, sau đó người
lại rất nhanh tiến vào cảnh giới Chí Tiên, trở thành Tiên tôn hàng đầu Tiên
giới. Nếu huynh cũng có thể làm thế thì khẳng định việc ba trăm năm tiến vào
cảnh giới Tiên Tôn là thực. Đồng thời cũng thể hiện thực lực của mình khi tiến
vào Chí Tiên bất đồng với các vị khác.”

Bạch Hy gật đầu nói: “Xác thực có Tiên tôn từng tu Chí tiên thể trước mới tiến
giai. Nhưng trước nay chỉ có duy nhất một vị làm được. Việc này so với việc
tiến vào Tiên Tôn còn khó hơn bội phần.”

Bất Diệt Kim thân là thể chất tối thượng của Chí Tiên. Một khi đạt tới cảnh
giới này, thì thân thể bất diệt bất hoại. Việc chưa thành Tiên Tôn đã tu thành
Bất Diệt thể thì quả thật là lạ, thậm chí có phần không tưởng vậy mà có người
làm được. Vân Phong phi thăng một ngàn năm, vẫn còn nhiều điều hắn chưa biết,
nhất là những sự tình cổ xưa ít lưu truyền trong Tiên giới.

Vân Phong hỏi: “Viên sư đệ nói như vậy. Hẳn biết cách luyện thành Bất Diệt thể
ở cảnh giới Nguyên Tiên?”

Tề Hạo cũng không vì vừa nãy sư huynh mắng mà khó chịu, mỉm cười nói: “Đệ xác
thực biết. Thực ra chuyện này cũng không phải bí mật gì, chỉ là do sư huynh
chỉ chú tâm tu luyện mà ít để ý đến các sự tích trong Tiên giới thôi.”

Vị Tiên tôn kia sớm đã thành đạo, nhưng truyền thuyết vẫn còn lưu truyền. Vị
đó cũng là một bất thế kì tài, tu luyện cực cao, từng là một trong những kiệt
xuất đệ tử tại Tiên tông. Nhưng người trưởng thành sớm, về sau tại Tiên Tam
cảnh lại một mực không có tiến triển. Qua ba vạn tuổi vẫn không thể bước thêm
một bước. Tiên giới xưa nay cũng không ít những trường hợp như thế, đều phải
ngậm ngùi ở tại cảnh giới này mãi mãi.

Vị tiền bối này mang ý niệm dùng sinh tử phá quan, tiến vào lòng Tịch Tẫn Hỏa
sơn ở Hỗn Thiên Vực tu luyện. Tại trong Vô Tướng Pháp hỏa thiêu đốt, quyết tâm
nếu không thể tiến thêm một bước thì thân đạo thành hư vô. Kì tích xảy ra, vị
tiền bối đó tu thành Bất Diệt thể, lại sau đó một thời gian tiến giai Tiên tôn
vô thượng.

Đây là một truyền kì khiến nhiều người cảm thán, cũng khiến không ít vị đại
Tiên muốn làm theo nhưng đều ngậm ngùi thất bại, nhiều vị thân vẫn đạo tiêu.
Khiến cho Tiên Hoàng lúc ấy phải liệt Tịch Tẫn Hỏa sơn vào hàng đại cấm địa.

Phong, Vân hai người nhìn nhau. Tử Vân nhìn ra quyết định của Vân Phong, nàng
muốn lên tiếng ngăn cản thì Vân Phong đã mở lời: “Sư bá, nếu đệ tử có thể
thành tựu được Chí Tôn thể. Người sẽ chấp nhận hôn ước của ta và Tử Vân chứ?”

Bạch Hy ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Nếu ngươi có thể làm được như vậy
ta sẽ xem xét lại vấn đề này. Nhưng ngươi nên nhớ, cách này hung hiểm vạn
phần. Trước nay cũng chỉ có một người làm được. Nếu ngươi xảy ra mệnh hệ gì
thì đó là tổn thất lớn cho Tiên Đạo Tông chúng ta, tốt nhất nên biết khó mà
dừng.”

Tử Vân lo lắng nói: “Vân Phong huynh không nên mạo hiểm. Việc này quá khó để
thành công. Huynh không nên vì muội mà …”

Vân Phong ngắt lời: “Ta không phải vì muội, Ta vì cả hai chúng ta. Tiền nhân
làm được ta cũng làm được, dù không có người làm được thì ta là người đầu tiên
làm. Muội yên tâm, ta nhất định sẽ cưới muội, không kẻ nào có thể cướp muội
được.”

- Ba năm. Ngươi có thời gian nhiều nhất là ba năm. Sau thời gian đó ngươi
không thành tựu Bất Diệt thể, thì chuyện này xem như cùng ngươi không liên
quan. – Tiên Hoàng đưa ra quyết định cuối cùng.

Vân Phong trong lòng suy nghĩ, ba năm là đủ rồi. Vô Tướng Hỏa trong ba năm
không có thành tựu thì sớm hôi phi yên diệt rồi. Đây là một thách thức cũng là
một cơ hội. Nếu không có vô tận quyết tâm, nghị lực thì chuyện này không có
một phần khả năng nào. Sinh tử bế quan đột có đột phá chính là nhờ uy hiếp tử
vong này.

Vân Phong, Tử Vân hai người rời đi. Trong điện lúc này chỉ còn Bạch Hy và Tề
Hạo. Bạch Hy bộ dạng trầm ngâm, vầng trán rộng cũng thêm vài nếp nhăn. Thở ra
một ngụm khí tức dài, giọng nói có chút buồn bã:

“Tiên Đạo Tông dưới tay ta ngày một suy yếu, cơ nghiệp Tổ Sư để lại đang lung
lay. Người làm Tiên Hoàng như ta phải làm sao.

Vân Phong tiểu tử, tư chất rất được, tâm tính cũng tốt. Chỉ là tuổi trẻ hiếu
thắng sao đấu lại mấy lão quái vật sống hàng vạn năm. Chim non chưa đủ lông
cánh làm sao không bị hùng ưng bóp chết. Hy vọng lần này hắn biết khó mà lui.”

Vân Phong muốn tước lợi ích của Tiên Kiếm tông, khác nào bảo hổ lột da. Bây
giờ bọn chúng đang muốn nhằm hắn đối phó. Việc Lâm Vân Phong và Tử Vân là đôi
tình lữ đẹp nhất Tiên giới này, Tiên Kiếm cầu hôn Tử Vân chính là đả kích lớn
đối với Vân Phong, sâu xa hơn còn là một âm mưu vô cùng thâm độc chia rẽ nội
bộ của Tiên Đạo tông. Tiên Đạo phụ Tử Vân và Lâm Vân Phong, hay hai người vì
tình mà phụ Tiên Đạo, đều là kết cục mà Tiên Kiếm Tông muốn thấy.

Tề Hạo đứng phía sau lưng nói: “Sư phụ từ bi bác ái. Đại sư huynh không hiểu
được nỗi lòng của người. Nhưng người vẫn quan tâm đến sư huynh đến vậy.

Sư phụ người cũng không nên quá phiền lòng. Con không nhìn thấy dấu hiệu tử
vong trên người huynh ấy. Xem ra lần này tuy hung hiểm nhưng có thể sư huynh
sẽ làm được điều bất ngờ.”

Bạch Hy quay lại nhìn Tề Hạo, thấy ánh mắt hắn nghiêm túc, y cũng tin tưởng
vào lời nói của đồ đệ: “Mong rằng là mọi chuyện sẽ được như con nói.”

---


Tiên Giới Luân Hồi - Chương #8