Ma Nữ Háo Sắc [ngoại Truyện]


Người đăng: matemcuoinhuconduoiuoi99@

Tinh Châu, một nơi cực kì rộng lớn ở Vạn Võ đại lục, nơi này sở dĩ có cái tên
như thế là do khi đêm xuống, trên bầu trời tựa như một mảnh tinh hải lung
linh, cũng kì lạ nơi này khi màn đêm buông xuống thì thiên địa linh khí nơi
này sẽ nhiều hơn gấp ba lần bình thường, rất lâu trước đây có một vị tiền bối
thiên tư tuyệt đỉnh đã khám phá ra rằng những vì tinh tú kia nhìn trông rất
bình thường nhưng kì thật chúng nằm theo một quy luật nào đó rất thần bí, vị
tiền bối này phán đoán rằng có lẽ có một vị đại năng nào đó từ thời cổ xưa đã
cố định những ngôi sao kia lập nên một siêu cấp đại trận để tụ tập linh khí
trong trời đất nên mỗi khi đêm buông xuống thì linh khí nơi này lại nhiều gấp
ba lần. Nhưng đây cũng chỉ là phán đoán của vị tiền bối kia, bởi vì trong cổ
thư không có miêu tả gì về những vị đại năng cường đại đến nỗi có thể bắt lấy
những vì tinh tú trên bầu trời kia chứ đừng nói đến dùng chúng để tạo nên trận
pháp.
Tinh Châu nổi tiếng không chỉ vì tới đêm thiên địa linh khí gấp ba lần mà bình
thường nơi này thiên địa linh khí cũng nồng đậm hơn những nơi khác rất nhiều,
Tinh Châu chính là một châu đỉnh cấp ở Vạn Võ đại lục này, chính là một nơi
mang những linh mạch khổng lồ trải dài khắp nơi, nên ở tại địa phương này, tu
tiên giới cực kì phồn thịnh.
Ở trong thiết trúc lâm, một nhóm tu sĩ bốn nam một nữ đang phi hành, bọn họ là
tu sĩ của Trúc Lâm Thư Viện . Môn sinh của Trúc Lâm Thư Viện này ai cũng là mỹ
nam mỹ nữ hiêm có, đây cũng xem như là một điều đặc biệt của học viện này. Dẫn
đầu nhóm người chính là một bạch y thư sinh, hắn tuyệt đối là một mỹ nam hiếm
thấy, trên người toát ra một khí chất cao quý khó nói nên lời, nhưng hiện tại
trên mặt hắn có phần lo lắng, thậm chí còn ẩn ẩn vài tia hoảng sợ, cứ bay được
một lúc thì hắn lại ngoái đầu nhìn lại đằng sau.
“Thật là xui xẻo, như thế nào lần đầu xuất ngoại lịch lãm lại gặp phải cái yêu
phụ chết tiệt kia, chẳng hiểu lí do gì lại đuổi theo chúng ta suốt mấy ngày
liền, đánh thì chúng ta đánh không lại, ả ta thâm sâu khó lường, lại chẳng
biết mục đích của ả ta là gì, cũng may là giữa đường tông chủ của Cửu Kiếm
tông xuất hiện, chẳng hiểu bọn họ có thù oán gì mà Cửu Kiếm tông chủ chẳng nói
một lời lập tức xuất ra đại thần thông đánh một trận với nàng, nhân cơ hội đó
chúng ta mới chạy thoát”
Người lên tiếng chính là nữ nhân duy nhất trong đám người, sắc mặt nàng ta cực
kì âm trầm, khó chịu lên tiếng. Ra là nhóm người này vừa rời khỏi phường thị ở
Thiên Tinh thành thì phát hiện ra có người đuổi theo, đó là một nữ nhân vóc
dáng mê người, từ nàng phát ra những tia mị hoặc kinh người trời sinh, nàng
đeo một cái mặt nạ bằng ngọc nên không thể xác định được khuôn mặt như thế
nào. Bọn họ dùng thần thức đảo qua thì thấy người kia chính là một tu sĩ kim
đan kỳ. Vì là tu sĩ cùng cảnh giới nên đám người cũng không muốn vô duyên cớ
đắc tội đối phương nên lựa chọn xem như không thấy tiếp tục lên đường. Vì đối
phương cũng không che dấu hành tung nên đám người cũng không để ý lắm, chỉ
nghĩ là cùng đường. Nhưng được một lúc thì sắc mặt bọn họ lại dần trở nên khó
coi, bởi vì dù đã cố tình thay đổi tuyến đường mấy lần rồi nhưng nữ nhân kia
vẫn một mực bám theo sau. Bọn họ đã từng có ý định dùng vũ lực để đuổi người
này đi nhưng lại bị đối phương vừa đánh vừa ngoạn làm cho ăn không ít khổ, xem
ra đối phương vẫn luôn một mực ẩn tàng, nàng chân thật tu vi chỉ e sâu không
lường được. Cả đường đi nàng không ngừng cùng bọn họ giao thủ, đem bọn họ đánh
thất linh bát lạc lại dừng tay ngồi một chỗ nhắm mắt dưỡng thần làm cho đám
người trong lòng không ngừng hoang mang lo lắng.
Đang khi đám người sắc mặt khó coi lặng im hồi khí, linh quang trong đầu nam
tử bạch y chợt lóe, hắn lên tiếng:
“Các ngươi có nghe qua chuyện Tinh Châu vài năm gần đây xuất hiện một Ma Nữ
chuyên đi bắt các mỹ nam hay không?”
Mấy nam tử trong đám người Trúc Lâm Thư Viện nghe xong thì tái mặt lại, sở dĩ
như thế là vì bọn họ vẻ ngoài quả thật có điểm xuất chúng. Tu tiên giới Tinh
Châu vài năm gần đây xuất hiện một lời đồn rằng có một nữ nhân chuyên đi bắt
những nam tu sĩ có thể gọi là “mỹ nam” trong giới tu tiên và những người bị
bắt chưa từng ai trở lại. Có người nói nữ nhân kia tu luyện ma công, cần thái
bổ, nhưng ánh mắt quá cao nên chỉ bắt những mĩ nam mà thôi, lại có người nói
đây là một kẻ điên, bắt nam nhân về làm nô cho mình… quả thật là lời đồn nào
cũng có không biết đâu là thực đâu là hư.
“Ta cũng biết về lời đồn đó”.
Mấy nam tử còn lại nghe vậy liền cùng quay lại nhìn về phía học muội của mình.
“Kim Nguyệt, rốt cuộc thực hư ra sao?” – Bạch Y thư sinh lên tiếng
“Các huynh không biết Tông Chủ Cửu Kiếm tông có một ái tử cũng là môn sinh
trong Trúc Lâm Thư Viện chúng ta sao? Ba tháng trước hắn bị mất tích, ta nghe
mọi người bàn tán xôn xao rằng hắn bị Ma Nữ kia bắt đi, đó là lí do tại sao mà
Cửu Kiếm Tông Chủ lại đánh nhau với ả”
Nghe Kim Nguyệt nói xong, đám người trầm ngâm, được một lúc thì bọn họ thật sự
kinh hoảng rồi bởi vì có một đạo độn quang đang bay về phía này với một tốc độ
kinh người, hơn nữa từ khí tức phát ra chính là kẻ mà đã đuổi bọn họ suốt mấy
ngày qua.
"Như thế nào mà chưa tới một chén trà mà lại đuổi tới rồi, không lẽ nàng cường
đại đến mức chỉ dùng một chung trà thời gian để đả bại Cửu Kiếm Tông Chủ?" -
Đám người này thật sự bị dọa cho chết khiếp rồi.
Chỉ chớp mắt, đạo độn quang kia đã tới gần rồi dừng lại, chỉ thấy đối phương
đứng đó, tư thái yêu kiều ánh mắt bình thản mang mấy phần mị hoặc nhìn bọn họ.
“Chơi cũng đủ rồi, cùng ta đi thôi”
Vừa nói vừa khẽ nâng ngọc thủ, môi đỏ khẽ nhếch tựa hồ đang rất vui vẻ. Bạch y
thư sinh biết lần này chỉ e đối phương sẽ ko lại như những lần trước cùng bọn
họ đùa giỡn liền lên tiếng ngăn cản.
“Xin tiền bối bỏ qua cho đám vãn bối chúng ta, Tiểu tử Triệu Vũ Phong, gia phụ
là Triệu Hà Minh, chắc người đã nghe qua đại danh của gia phụ” – nói xong hắn
liền nuốt một ngụm nước bọt
“Oh? Ngươi là con của Minh tiểu tử kia? Thú vị, thú vị a, đường đường là thiếu
chủ Đan Các lại chạy đến Trúc Lâm thư viện làm một môn sinh nho nhỏ”
Nữ nhân đeo mặt nạ kia liền ném cho hắn một ánh mắt đầy thâm ý, còn đám người
đi cùng hắn trừ nữ tử tên Kim Nguyệt ra thì ai cũng nhìn hắn với ánh mắt kính
sợ. Hết thảy biểu lộ của đám người đều rơi vào mắt nữ nhân đeo mặt nạ kia,
nhưng hành động tiếp theo của nàng lại làm đám người thất sắc.
“Ta quản cái gì cha ngươi là ai? Hắn có mặt ở đây cũng phải cung kính gọi ta
một tiếng tiền bối, ngươi vẫn là theo ta đi thôi”
Nàng phất tay một cái, đám người kia đều hôn mê, trừ Triệu Vũ Phong ra thì đám
người kia đều rơi khỏi bầu trời.
“Nha đầu kia thân phận xem ra cũng không tầm thường nha, bổn cung tuy rằng
không sợ nhưng không muốn vướng vào phiền phức a. ”- nàng tự lầm bầm nói trong
miệng tay lại dùng tốc độ kinh khủng kết ấn chẳng mấy chốc đã bày ra một cái
cấm chế. Làm xong tất cả nàng gật đầu hài lòng mở ra độn quang bao bọc cả
Triệu Vũ Phong lại, thoáng một cái đi hơn cả trăm dặm rồi dần biến mất ở chân
trời.


Tiên Đạo Chi Lộ - Chương #6