Người đăng: vodich101998
Trên con đường vắng vẻ, một nam một nữ đang đi cùng nhau .Cô bé chỉ cao đến
ngang vai cậu thanh niên ,mái tóc đen dài mượt thả trước gió trong rất yêu mị
nhưng lại khiến người khác nhìn vào luyến tiếc không muốn buông ,mặc một chiếc
váy màu đỏ tung bay trước gió ..Hóa ra 2 người này là cậu thanh niên và cô bé
vừa lúc nãy ở đường đi đã đâm phải nhau. Lúc kéo cô bé đi người thanh niên kia
đã đưa cho câu bé chiếc váy màu đỏ đó để mặc, cô gái không suy nghĩ gì nhiều
,thấy quần áo mình rách rưới nên lấy mặc ngay.
"Tại sao huynh lại giúp ta" Bây giờ cậu thanh niên với quay sang cô bé nói
"Tư sắc thiên nhiên" cô bé không hiểu gì, nhưng thầm nghĩ đằng nào hắn cũng
giúp mình nên cảm ơn một tiếng rồi đi luôn
" Cảm ơn huynh, ta tên Tịch Hy, còn huynh"
" Thiếc Đằng" Một giọng nói lạnh nhạt nhưng hòa vào đó là một chút ấm áp.
Nói xong Thiếc Đằng quay người bước đi và thầm rủ trong đầu Tịch Hy, em thuộc
về ta.Có ai biết rằng người thanh niên tên Thiếc Đằng ôn hòa phong lưu lại là
thái tử cơ chứ. Phụng mệnh phụ vương đi lên Hoa Sơn bái sư có một chút võ nghệ
sau này nếu gặp biến cố gì còn có thể tự bảo vệ chính bản thân mình.Cuộc trò
chuyện ngắn ngủi trong giây lát giữa hai người đã cho Tịch Hy có thiện cảm rất
lớn về người đàn ông này" Kỳ hoa dĩ thảo"
Rồi cô gái và chàng thanh niên kia mỗi người đi về một phía.
"