3:sự Dễ Thương Của Chết Chóc.


Người đăng: Nguyenbathien2002@

Người đàn ông vừa rồi là một anh hùng huyện chuyên thu thập thông tin về các
hoạt động của những anh hùng nằm vùng, quan chức ở huyện và tình hình kinh tế,
xã hội vùng,... Đôi khi họ còn gửi các ý kiến về phát triển chiến lược đánh,
đề cử anh hùng, nhưng đa phần không có gì đủ đặc biệt để tạo sự chú ý. Cứ mỗi
quý là các anh hùng huyện phải nộp báo cáo một lần và mỗi tháng đối với anh
hùng tỉnh, anh hùng thủ đô thì làm việc suốt, phải ngày đây, mai đó. Có những
anh hùng trực thuộc thủ đô còn phải thám thính tình hình ở nơi nguy hiểm nhất
của quốc gia.
Tính cả ông ta thì Lievena và Sonita đã đi được 2 trên 5 huyện của tỉnh này.
Giờ đã đến giữa trưa mà đi chưa được phân nửa số huyện thì chắc trưa mai mới
họ về được trụ sở.
Thường thì những anh hùng thủ đô một chữ số không phải đi đâu nhiều nhất là đệ
nhất anh hùng như cô, nhưng do gây nhiều "mâu thuẫn" với hội đồng, Lievena đi
nhiều đến nổi gần như mòn cả dép, chuyện cô thấy người đàn ông lúc nãy quen
thuộc cũng không có gì là lạ. May thay, lần này là đứa em gái đi cùng chứ
không phải các anh hùng khác, cô có thể chuyện trò tự nhiên mà không sợ mất
hình tượng của mình.
"Mấy người bên hội đồng bất công quá chị nhỉ?"- Sonita nói với vẻ chán chường.
"Công việc anh hùng đòi hỏi nhiều công sức và tâm huyết, nhất là đối với những
anh hùng bậc cao. Làm vậy là đúng chứ có gì đáng ý kiến"- Lievena bào chữa,
tuy cô khá đồng ý với em.
"Nhưng nó vẫn không công bằng..."- Sonita tự nhủ.
Cô bé chợt nãy ra một ý.
"Hay mình đi chơi một bữa đi, dẫu sao về trụ sở cũng cỡ 3 tuần, đi chút không
hại gì đâu."
"Không. Xong việc về ngay"- Từ chối thẳng thừng.
Trong lúc đang tan vỡ, một ý nghĩ thoáng qua đầu Sonita.
"Hay để em nói với anh Wind giúp chị?"
"Nói vớ vẩn gì thế."
Cô bé liên tục đưa ra những yêu cầu lố bịch trên đường đi, Lievena cũng dần
chán nản với việc từ chối. Có một phố chợ đang ở gần đó khiến Sonita càng thêm
háo hức, nhịp độ thương lượng của cô tăng lên đến chóng mặt.
"Hay là con chong chóng bốn màu của em?"
"Thôi cảm ơn."
"Hay là cái ấm gỗ sồi trong nhà?"
"Cái đó của chung mà."
"Em cho chị cọng tóc bạc em mới bức được hồi sáng nhé."
"Lại tào lao nữa rồi."
Sonita cá cược tất cả vào vụ thương lượng này.
"Thế còn... phiếu giảm giá ở tiệm mỳ Chuchuco thì sao."- Mắt Sonita long lanh
van nài.
Đây là thỏa thuận đầu tiên thực sự có ích và cô cũng đã chán ngấy phải nghe em
mình càu nhàu rồi.
"Hmm... Một chút thôi..."
"Đừng lo em sẽ nói với anh Wind giúp chị."- Sonita vụt đi như con gió.
"Lại xàm ngôn nữa rồi."
Sonita bỏ lại Lievena xung quanh toàn người với người mà cô không quen biết
với đủ thứ tiếng động hỗn loạn đè lên nhau: tiếng rao mua, tiếng cười đùa,
tiếng trẻ em khóc. Cô không thể chịu nổi nữa, phải tìm thứ gì có ích để làm.
Bất chợt cô nhớ ra trạm của huyện này ở gần đây.
Kiến trúc xung quanh đối với cô không có gì xa lạ. Nhà được dựng bằng gỗ, có
các khung vuông ở tường với lớp giấy Narius che phủ. Loại giấy này không thấm
nước, cứng hơn thép lại còn bền lâu nên chẳng sợ bị đâm thủng, sập đổ. Xung
quanh, người ta bày bán những thứ khá giống những gì chúng ta biết ở chợ trung
cổ: đồ gốm, sứ; nữ trang, trái cây, rau củ; đồ ăn vặt, đồ chơi trẻ em và đôi
khi là mắt rồng giả, ngón tay golbin, được bày trong các sạp có mái che chống
nắng, một số sạp còn có thể quay các tầng hàng. Kinh doanh trong nhà thì có
quán ăn, nhà trọ, quán bar. Nếu cô không trên đường làm nhiệm vụ thì đã nốc
một hơi mấy chục ly rồi.
Cái gì đây?
Một biển báo "Cà phê võng" gắn trên nóc một ngôi nhà kỳ lạ. Bỗng nhiên một
thanh niên trẻ trung và vô cùng soái nhảy ra từ bụi lùm (Thớt ( ▀ ͜͞ʖ▀)).
"Đây là một loại hình kinh doanh nước uống mới nơi mà du khách có thể nghỉ
dưỡng đàng hoàng. Tiền võng free."- Kinh doanh nhà thớt.
Cô nhìn vào trong, một hàng dài các mảnh vải được buộc với 2 cây cột cách nhau
2m. Người thanh niên tuấn tú đem ra một chiếc cốc với thứ chất lỏng màu đen kỳ
lạ.
"Và đây là cà phê, thức uống thơm ngon giúp quý khách tỉnh táo cả ngày"- Giọng
nói vô cùng ngọt ngào, trầm ấm.
Lievena nhìn chăm chăm vào chiếc cốc.
"Thứ ma thuật gì thế này..."- Chạy mất dép.
Đếm số sạp cô đến thì đây đã là sạp thứ 7 rồi, Sonita gọi những 10 cái bánh
ngọt nướng có dạng giống Takoyaki (bánh bạch tuộc), người ta các rắc dừa sợi
và vanilla ở bên trên. Cô ăn với một tốc độ không tưởng khiến những vị khách
bên cạnh không khỏi ngạc nhiên.
"Phải mua đồ cho anh Wind mới nói giúp được chứ."
Cô ghé một sạp bán dây chuyền cẩm thạch, để ý được một sợi dây chuyền lam
thạch hình chữ nhật có khắc hoa văn hình gió ở trên, bèn hỏi giá với chủ sạp.
Trong lúc lo thương lượng với chủ sạp thì nghe thấy khu phố trở nên trầm trồ
kỳ lạ, cô lướt nhìn thấy có một gã thanh niên ăn mặc xa xỉ rõ cách biệt với
thường dân, và hai bên hắn ta là hai tên cận vệ lực lưỡng. Hắn bước lại chung
sạp nhưng cô không để ý mấy. Bỗng, cô gái kế bên tạo ra những biểu cảm kỳ lạ,
một kiểu khó chịu nào đó. Quay xuống dưới thì thấy hắn đang sờ mông cô!
"Anh đang làm cái trò vậy."- Sonita kéo cô gái ấy ra một bên.
"Mắc gì một cô gái xinh đẹp như em phải quan tâm. Bộ em hứng lắm rồi à"- Hắn
giở một bộ mặt đểu cán.
"Thế anh có quyền gì mà xâm phạm cơ thể người khác."
"Nó chỉ là một con điếm thôi. Nhà nó mỗi ngày cỡ chục thằng đến thăm, anh đụng
đến nó thì có chết chóc gì."
Sonita để ý thấy mặt cô gái đỏ bừng, cô che mặt lại để không phải chịu ánh mắt
khinh miệt của những người xung quanh. Cô an ủi cô gái bị hại.
"Đã một khi con người ta từ chối bị chỉ trích, thì họ không còn là thứ đó
nữa."
Vẻ mặt hắn khinh bỉ.
"Mà em chắc cũng hứng thú mới ghen tỵ ấy nhỉ. Đi theo anh, rồi được sắm sửa
trang sức, quần áo đẹp chứ nhìn em giống mấy thằng lang thang, ăn mày quá."-
Nói xong, hắn bước lại gần cô.
Cô tát hắn một cái thật mạnh, hắn ngã quỵ xuống đất.
"Con điên này mày đang làm cái trò gì vậy. Tụi bây đâu, xử nó."- Hai gã cận vệ
vương hai tay ra, tiến tới như muốn bắt sống cô.
"Bộp! Bộp!"- Cô cốc đầu hai tên nhanh như gió khiến chúng chưa kịp phản ứng đã
nằm lì xuống đất.
"Tụi bây làm cái trò gì vậy, đứng dậy đi."- Hắn bắt đầu nhìn Sonita tiến tới
với vẻ sợ sệt. "Cha tôi làm quan huyện, cô mà hại tôi là đi tù đấy."
"Ý kiến hay đó đi tới chỗ quan huyện đi."- Vừa nói cô bế hắn lên một bên, hắn
giẫy giụa, la hét như một đứa bé.
Lievena đã đến nhà của người anh hùng huyện. Ông ta mời cô vào nhà dùng trà và
nhờ gia nhân đi lấy tập tài liệu. Cô đọc sơ qua tất cả số tài liệu, cảm ơn ông
và chuẩn bị rời đi.
"Khoan... đã!"- Người đàn ông ngập ngừng gián đoạn bước đi của cô.
"Có chuyện gì sao thưa ông?"
"Liệu... tôi... có thể... đề cử cho một người không?"- Gương mặt thần thái vô
sắc của Lievena làm chậm lời nói của ông.
Cô mỉm cười nói.
"Vâng hãy viết tên người đó ra, chức vụ đề cử và lý do người đó xứng đáng nhận
được chức vụ. Tôi sẽ liên hệ với người của hội đồng, họ sẽ cùng với anh hùng
của tỉnh này thực hiện đánh giá. Trong 3 tháng sẽ có kết quả."
"Nhưng... tôi muốn nó nhanh hơn, cô là đệ nhất anh hùng mà, cô không thể quyết
định thay họ một lần được sao?"
"Anh hùng thủ đô hay đệ nhất anh hùng cũng vậy, chúng tôi hoàn toàn không có
một thẩm quyền nào để quyết định nhân sự của hiệp hội cả. Hội đồng quyết định
hầu hết mọi thứ trong hiệp hội thậm chí là cuộc sống của chúng tôi, nếu hội
đồng cảm thấy một người thực sự xứng đáng thì nhanh chóng họ sẽ được trở thành
anh hùng. Xin ông thông cảm cho."
"Nhưng tôi sắp hết thời gian rồi... Con tôi nó đã chừng này tuổi mà vẫn còn
khờ khạo, thích rong chơi, vô trách nhiệm như một đứa con nít... Tôi không
biết sao này nó sẽ ra sao, tôi không muốn con mình trở thành một thằng hồ đồ,
không biết làm gì ngoài ăn vạ... Tôi nghĩ khi gia nhập hiệp hội nó sẽ trưởng
thành hơn, cho nó thấy nỗi sợ để nó đứng lên và biết mạnh mẽ thật sự là gì."-
Người đàn ông nghẹn ngào. Lievena nhìn ông một cách trầm ngâm, để ý rõ mới
thấy ông ta rất yếu, khuôn mặt xanh xao, cao giọng hỗn loạn, mắt đỏ.
Chợt, một người lính canh đi vào bẩm báo.
"Thưa ngài, tiểu công tử bị một cô gái áp tải về phủ đang la lối um sùm trước
cửa."- Lievena đoán là có chuyện bất ngờ sắp xảy ra.
"Chị hai???"- Sonita vừa mới được đưa vào.
"Sona???"- Lievena cũng bất ngờ không kém.
Người anh hùng huyện bối rối nhìn hai chị em họ.
"Chị nói sao hắn được anh hùng huyện đó đề cử à. Thật là tức cười quá"- Sonita
cười với giọng điệu đắc thắng.
"Những người anh hùng huyện mà còn làm quan của vương quốc thì thật là hiếm
đấy lẽ ra chúng ta phải trân trọng họ mới phải"- Lievena chả trách cho sự khờ
dại của em mình.
Chỉ còn 2 huyện nữa là xong việc, chắc hai người có thể trở về Kaport trong
sáng mai để về kịp trong lễ đón tân binh mới. Có nhiều câu hỏi được đặt ra,
liệu người con trai của người anh hùng huyện có thể trưởng thành để nối nghiệp
cha mình trước khi ông ra đi, liệu anh chàng tân binh mới có giống như kỳ vọng
của tất cả mọi người hay tại sao ông chủ quán cà phê bí ẩn, tuấn tú, dễ mến
lại xuất hiện trong thế giới này? Thật ra cô cũng không quan tâm mấy, chỉ hi
vọng nhiệm vụ hoàn thành xong trong ngày.
▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄ PHỤ CHÚ ▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄▄
Thiết kế hình mẫu nhân vật
Sonita Crista (Nữ vũ công)
Sức mạnh: 5
Nhanh nhẹn: 8
Trí tuệ: 5
Kỹ năng: 7
Thể lực: 6
Ma pháp: 4
Khả năng hợp tác: 6
Vụ khí: Duel blossom petals (Song dao hai lưỡi)
Kỹ năng đặc biệt: Phép thuật ảo ảnh sơ cấp, huyết múa, thuật ẩn náu.
Đặc điểm nhận dạng (Bạn đọc có thể thay đổi theo ý mình): Pony tail hơi quoăn,
cao 1m59, ăn mặc kiểu nữ kiếm hiệp, đôi khi là ninja, lỗ tai elf, mặt vô cùng
rất kawaii nhưng đáng sơ khi tức giận.
Tích cách: Trẻ con, hay hờn dỗi đôi khi rất phiền phức.
Thích: Đi chơi, đồ ngọt.
Ghét: Im lặng, bị bơ, ngồi im một chỗ, bọn con trai.
Các loại anh hùng:
Anh hùng thủ đô: Những anh hùng có khả năng rất cao trong thực chiến, tính
công lý cao, có thể giáp mặt với những nhiệm vụ nguy hiểm nhất, phức tạp nhất.
Đòi hỏi không định cư một chổ, liên tục phải đi khắp nơi, đối mặt với nhiều
hiểm nguy. Phạm vi phụ trách toàn quốc. Hiện tại có 18 anh hùng thủ đô đang
phục vụ cho hiệp hội.
Anh hùng tỉnh: Những anh hùng có khả năng cao trong thực chiến, tính công lý
cao, có thể giáp mặt với những nhiệm vụ nguy hiểm, phức tạp. Là một người định
cư ở một tỉnh và phục vụ tại nơi định cư. Chuyên phục trách nghĩa vụ và sự
việc liên quan trong tỉnh. Hơn 90 anh hùng tỉnh đang phục vụ cho hiệp hội.
Anh hùng huyện: Những anh hùng có khả năng chiến đấu, có tầm nhìn tốt về công
lý, có thể giáp mặt với những nhiệm vụ tương đối phức tạp. Là một người định
cư ở một huyện và phục vụ tại nơi định cư. Chuyên phục trách nghĩa vụ và sự
việc liên quan trong huyện mình. Hơn 370 anh hùng huyện đang phục vụ cho hiệp
hội.
Anh hùng chính thức: Những anh hùng được hiệp hội công nhận nhưng không trực
thuộc một khu vực nhất định và không đạt tới trình độ của anh hùng thủ đô. Là
những anh hùng ẩn danh, thường nhận nhiệm vụ từ các anh hùng huyện hoặc trạm
của hội đồng để nhận tiền thưởng và cơ hội thăng tiến.
Anh hùng tự do: Những người tự gọi mình là anh hùng và chờ đợi sự công nhận từ
hiệp hội. Họ chuyên tạo bạo động, chống đối, ám sát các quan chức của vương
quốc để thể hiện lòng tin của mình.


Thuyết Anh Hùng - Chương #3