Người đăng: Tinhzi
“Nếu đã biết trước tại sao ngươi không tránh đi hả? Chúng ta sẽ bị nó đâm
chết”
Yukie ngồi trên lưng Ichiro hét lên,mặt cô hiện tại đã tái nhợt không giọt
máu,thỉnh thoảng cô lại ngoái đầu nhìn lại đằng sau hai bóng đèn không ngừng
tiến gần.Ichiro thì không chút lo lắng cười nói.
“Nếu thật như thế thì xem ra tương lai của cô là chính xác rồi.”
“Ngươi,đến lúc này còn có thể bày trò sao?”
“Haha,phải lạc quan thì cuộc sống mới vui vẻ được.Ôm chặt vào,chúng ta tăng
tốc nào.”
“Cái gì?”
Ichiro vừa nói xong liền tăng tốc,Yukie không kịp phản ứng liền bị thổi ngửa
ra sau,may mắn tay cô kịp thời túm lấy vai áo của hắn.Yukie gồng người lên sau
đó áp chặt người sau lưng hắn,hay tay cô từ từ đưa ra ôm lấy cổ hắn,lúc này
thì cô không sợ bị thổi bay nữa rồi.
“ Đến rồi.”
Chỉ thấy trước mặt hai người có ánh sáng chiếu tới,đó chính là nối ra của
đường ngầm này.Ngay khi chay ra khỏi đường hầm Ichiro liền bật người nhảy ra
khỏi đường ray,khi hắn vừa tiếp đất con tàu cũng liền chạy ra khỏi đường
hầm,có thể nói là xít xao.
“Xem ra lần này tôi chưa chết được.”
Ichiro quay đầu lại nói với Yukie,cô lúc này vẫn còn nhắm chặt hai mắt,hai tay
ghì chặt lấy cổ của Ichiro.Nghe được lời nói của Ichiro cô mới mở mắt ra
nhìn,phát hiện hai người vậy mà thật không chết,cô đưa tay bóp má Ichiro.
“ Cô làm gì vậy,đau a”
“Đau,như vậy có nghĩa không phải mơ rồi.”
“ Kẹt” một tiếng vang lên,mặt đất hơi rung động một chút khiến cho hai người
Ichiro phải chú ý.Hai người quay đầu lại nhìn đoàn tàu hoả,đúng lúc ở cuối
đoàn tàu xuất hiện một đám người,một người đàn ông trung niên có vẻ như là cầm
đầu đứng trước nhất cũng đang nhìn về hướng bọn họ,trên tay hắn cầm một vật gì
đó.
“Xin chào Koyuki,sau mười năm xa cách cuối cùng ta lại có thể gặp lại cháu.Đến
đây cùng ta trò truyện nào,ta rất là nhớ cháu.”
Yukie nghe được cơ thể không khỏi cứng lại,sắc mặt nhanh chóng tái đi,từ kẽ
răng phát ra âm thânh.
“Dotou...”
Ichiro cảm giác tâm tình của cô không được tốt,cũng đúng a gặp được kẻ thù
giết cha cướp nước thì có ai tâm tình tốt được,có thể nói là kẻ thù không đội
trời chung,mà hình như bọn họ vẫn luôn đội chung một trời.Mà điều này không
quan trọng,quan trọng là hắn sắp được chứng kiến trong truyền thuyết “ quân tử
trả thù mười năm chưa muộn”,không đứng hẳn là “nữ tử trả thù”.
“ Ầm...ầm...ầm” một toa tàu bỗng bị một đống gỗ từ phía hẻm núi lao xuống đập
vào,tuy nhiên có vẻ như nó không hư hao chút nào.
“Dotou,ngày hôm nay chính là ngày dỗ của ngươi,hãy mau khoanh tay chịu chết
đi.”
Cùng lúc đó trên hẻm núi xuất hiện một đám người khoảng trăm tên,trên người
trang bị giáp cùng vũ khí quân đội.Đặc biệt bọn họ lại chỉ là những người
trung liên trở lên,dẫn đầu là Sandayu,nói vậy bọn họ có lẽ là những cận vệ cũ
của cha Yukie.
“Mọi người,công chúa Koyuki đang dõi mắt trông theo chúng ta.Lúc này công lý
đang đứng ở phía chúng ta,mọi người hãy cùng tiến lên đánh bại Dotou giành lại
đất nước.Xông lên...”
“ Xông lên...”
Cả trăm người cùng đồng thanh hét lên sau đó xông thẳng hướng đoàn tàu,có vẻ
như bọn họ muốn lấy thịt đè sắt,lấy người đè tàu.
“Không được,mau lùi lại...”
Ichiro chứng kiến bọn họ manh động như vậy không khỏi lo lắng thét lên sau đó
mang theo Yukie xông lại ngăn cản,nếu như hắn không nhớ nhầm thì đoàn tàu hoả
này không tầm thường,bọn họ chỉ có nước chịu chết.Quả nhiên,hai toa tàu đột
nhiên chuyển động,bên hông lộ ra hàng trăm hàng ngàn cái lỗ như tổ ong.
“ Ngu ngốc.Thầy Kakashi,tường nước,Haku đóng băng nó.”
“Được”
Ichiro thả Yukie xuống sau đó nhanh chóng kết ấn,một bức tường nước 5 mét cao
liền xuất hiện trước mặt bọn họ,cùng lúc đó tường nước từ từ kết thành
băng,một bức tường băng nhanh chóng được tạo ra.Ichiro thở một hơi,tạo ra bức
tường dài mấy chục mét khiến cho hắn cũng cảm thấy hơi mệt.Ngay khi bức tường
được tạo thành,phía đối phương cũng kịp lúc phối hợp tấn công.
Nhìn qua bức tường băng trong suốt kia mọi người chỉ thấy một màn đen lao
tới,ngay sau đó là liên tiếp những tiếng va chạm.
“ Phập,phập,phập,phập...” liên hồi vang lên khiến cho da đầu bọn họ tê dại,nếu
quả là vừa rồi đứng trước không phải tường băng mà là cơ thể họ,như vậy những
vật kia có phải hay không đều cắm trên người bọn họ.Nghĩ tới đây cũng đủ khiến
bọn họ rùng mình,khiếp sợ nhìn về phía trước.
“Mau lùi lại,tường băng sắp đổ”
Ichiro nhìn thấy tường băng trước mắt dần dần xuất hiện vết nứt không khỏi hét
lên.Mọi người nghe vậy giật mình tỉnh táo quay đầu chạy về còn nhanh hơn cả
khi tiến lên.Ichiro quay đầu lại thì đã không bóng người không khỏi mộng,cái
này phản xạ cũng quá nhanh đi.
“ Chúng ta cũng lùi lại đi.”
Hắn quay sang Kakashi và Haku thông báo một tiếng sau đó bế lấy Yukie xông lên
sau hẻm núi.Vừa lúc bọn họ rời đi tường băng liền vang lên tiếng răng rắc sau
đó liền sụp đổ khiến cho mặt đất rung lên thật mạnh,tuyết bay đầy trời.Có thể
do chấn động quá lớn,tuyết từ trên đỉnh núi tập thể di cư xông xuống núi tràn
qua đoàn tàu.Không còn các nào khác Dotou chỉ có thể rời đi.
“ Thần xin lỗi đã làm công chúa lo lắng,suýt chút nữa đã khiến cho mọi người
phải chết.Xin công chúa trách tội.”
Sandayu đột nhiên xuất hiện quỳ xuống trước mặt Yukie thú tội,đằng sau hắn cả
trăm người cũng cùng lúc quỳ xuống cúi đầu.
“Xin công chúa trách tội”
Yukie giật mình lùi lại một bước,sau đó cô quay lưng lại không nhìn bọn họ
lạnh giọng nói.
“Ta không phải là công chúa của các người,trước kia không phải hiện tại càng
không phải.Cho nên hãy mau dừng lại truyện ngu xuẩn mà các ngươi đang làm
đi,đừng có tiếp tục đem tính mạng ra làm trò.Hãy mau rời khỏi nơi này.”
Nói xong Yukie liền chạy xuống đường ray.
“ Cô đi đâu vậy.”
“ Ta muốn về nhà.”
“Nơi này còn không phải nhà cô sao?Cả đất nước này đều là nhà của cô a,còn
phải đi đâu nữa.”
Yukie quay người lại nhìn chằm chằm Ichiro.
“ Các ngươi đừng có ngu ngốc như vậy nữa.Ngươi cũng đã nhìn thấy các ngươi căn
bản không thể đánh bại Dotou,ở lại nơi này chỉ có con đường chết.”
“Vừa rồi do bảo hộ bọn họ,hơn nữa bọn chúng chạy cũng quá nhanh đi, cho nên
còn chưa kịp làm gì.”
Ichiro ngượng ngùng gãi gãi đầu lên tiếng.