Trận Chiên Trên Bàn Ăn


Người đăng: Tinhzi

Ichiro nhìn chằm chằm mọi người một lúc thấy bọn họ cũng không có hành động gì
khả nghi,hắn bỏ tay lên cầm lấy bát đũa nhưng ánh mắt vẫn nhìn chăm chú mọi cử
động của từng người,chỉ cần có ai hơi nhúc nhích ghế là hắn lập tức chuẩn bị
sẵn sàng chiến đấu.

Nhưng mà dường như mọi người chán chơi với hắn rồi cũng không để ý nữa bắt đầu
ăn cơm.Ichiro ngờ vực một hồi lâu cảm thấy hẳn là sẽ không có việc gì mới
nhanh chóng gắp thức ăn.

Shizu cũng nhận ra kịch hay không có rồi nên cũng bắt đầu ăn.Thỉnh thoảng còn
đỏ mặt gắp thức ăn cho Ichiro,nhưng mà do ngồi quá xa lên mỗi một lầ gắp lại
xích lại gần Ichiro một chút.

Ichiro thấy vậy thì lại dịch sang bên kia một ít,cứ như vậy bọn họ lại vô tình
thu hẹp khu vực vào.Đợi tới khi Ichiro kịp nhận ra bất thường thì hắn đã bị
mọi người kẹp ở giữa rồi.Bên phải là ngượng ngùng đỏ mặt cúi đầu ăn cơm
Shizu,bên trái là mặt lạnh nhưng nham hiểm Sasuke.

Hiện tại hắn đã bị bao vây,địch quân đã chặn mọi đường lui.Lúc này tất cả mọi
người đều nhìn hắn nhếch miệng cười,tự đắc mưu kế đã được thực hiện.Thế là một
mà đấu mắt diễn ra vô cùng kịch tính.Tuy nhiên không ai để ý trên bàn ăn còn
một đôi đũa vẫn đang nhanh chóng gắp thức ăn.

Đợi khi thức ăn nhanh hết chiếc đũa kia mới dừng lại,theo chiếc đũa thu lại
nhìn về phía chủ nhân của nó,ân chính là Ichiro,lúc này hắn mới đứng dậy nói.

“A,cơm hôm nay thật ngon thế mà không ai ăn,tiếc a tiếc a”

Mọi người nghe được Ichiro lên tiếng nhưng không thấy hắn mở miệng,kỹ năng mới
a.Không đúng,giọng nói hình như là ở đằng sau bọn họ a,thế là tất cả mọi người
quay đầu qua nhìn thấy Ichiro ngồi chễm trệ ở đó xỉa răng,lại nhìn trên bàn ăn
đồ ăn đã không cánh mà bay.

Một ý nghĩ liền hiện lên trong đầu mọi người “ trộm gà không được còn mất nắm
thóc”

Ichiro lúc này mới cười đắc ý,sau đó chỉ nghe bụp một tiếng,trong vòng vây
Ichiro lập tức biến mất,ân còn cả cái ghế nữa chứ,tên này lúc đi vẫn không
quên mang ghế theo a,quả nhiên luôn sẵng sàng tác chiến.

“ Hừ các ngươi tưởng ta dễ dàng mắc bẫy như vậy sao.Còn kém lắm,về luyện thêm
chục năm đi hãy quay lại hãm hại ta.Aha aha ahaha”

Ichiro ngẩng đầu lên trần nhà cười to,to đến lỗi rung động cả mạng nhện.Bỗng
một viên thuốc dính trên mạng nhện do bị rung mạnh quá rơi xuống,chuẩn xác vào
miệng Ichiro.Đang cười to hắn bỗng dừng lại ôm cổ mình nhìn mọi người.

Lúc này đến lượt Kakashi ra sân,hắn đứng dậy hai tay chắp sau lưng,ánh mắt
nghiêm khác nhìn Ichiro nói.

“Ichiro,đó là một viên thuốc thôi,không có gì cả.Thầy chỉ muốn dạy em
rằng,đừng vội đắc ý a,cười người lúc trước lúc sau người cười lại.Aha aha
ahaha.”

Kakashi nói xong cũng cười lên,sau đó là từng trận cười nham hiểm của mọi
người thi nhau vang lên.Ichiro cảm thấy cả người lạnh run,mồ hôi tuôn ra không
ngừng.Mẹ kiếp hắn vậy mà bị dính bẫy,may mắn không phải cái gì không tốt ăn
a.Nghĩ tới đây hắn bỗng thấy bụng đau,lập tức biết được sự âm hiểm của
Kakashi,đưa tay chỉ chỉ hắn không kịp nói gì lập tức ôm bụng chạy đi phòng vệ
sinh.

Shizu nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Ichiro không khỏi lo lắng hỏi.

“Thầy Kakashi,thầy cho cậu ấy uống thuốc gì vậy,có hay không nguy hiểm a”

“Haiz,đừng lo,chỉ là một chút trừng phạt nhỏ cho hắn khi bỏ rơi con gái người
ta thôi.Hừ như vậy là quá nhẹ tay với hắn rồi.”

Shizu nghe thấy vậy không khỏi cảm động,nhưng mà vẫn là lo lắng cho Ichiro hỏi
lại.

“ Thế nhưng đó là thuốc gì”

“Hả,là giúp cho một người bình thường bỗng yêu quý nhà cầu một cách đặc
biệt,họ sẽ lưu luyến không muốn dời nó nửa bước.Chỉ cần rời đi là sẽ đau lòng
buộc phải quay lại.”

Shizu nghe được công dụng của nó lập tức cảm thấy quá thần kỳ,trên đời này còn
có loại thuốc kỳ dị như vậy sao.Đúng lúc này Ichiro mở cửa phòng về sinh đi
ra,sắc mặt trắng bệch chỉ vào Kakashi,nhưng chưa kịp nói gì lại ôm bụng vọt
trở lại.

Shizu nhìn thấy vậy lập tức than một tiếng “ninja a,quả nhiên có những đồ vật
thần kỳ,quả nhiên là không thể rời xa nơi đó a,nếu không sẽ rất đau lòng khổ
sở.” Lần này Shizu quả nhiên bội phục bọn họ sát đất rồi không khỏi lên tiếng
hỏi thăm.

“Thầy Kakashi,thuốc này tên là gì a,quả nhiên thần kỳ a”

Kakashi cười lên nham hiểm,đúng lúc này trong phòng vệ sinh vang lên tiếng
rống kinh thiên địa liệt làm cho ngàn mét xung quanh cầm thú,không đúng là
chim chóc kinh hãi bay loạn.

“Kakashi,ngươi dám cho ta ăn thuốc sổ,ngươi thật là nham hiểm độc ác.Đã ngươi
muốn như vậy ta sẽ dùng quyển sách “ Thiên đường tung tăng” bản đặc biệt này
để đi cầu.”

“Ách” Kakashi nghe được Ichiro đầu tiên hô lên thì chỉ cười nhưng ngay sau đó
lại im bạch,hắn cả người run rẩy ánh mắt thất thần,trong đầu chỉ còn mỗi câu
nói kia của Ichiro không ngừng tua đi tua lại “ dùng bản đặc biệt để đi cầu,để
đi cầu...”

“Ách” một người nữa cũng bị mộng bức rồi,đó chính là Shizu.Cô đã tưởng tượng
ra loại thuốc thần kì kia hẳn là tên rất vang dội nhưng ai ngờ nó chỉ là thuốc
sổ a.Chỉ là thuốc sổ thôi có cần nói đến thần kỳ như vậy hay không a,ân mà có
vẻ như nó đúng là có công hiệu như vậy a.

...........

Trong phòng của Ichiro,Shizu ngồi xuống đó bên cạnh Ichiro,còn hắn thì đang
nằm úp sấp trên đệm.Hắn đây là bị Kakashi gián tiếp bạo hoa cúc a,hắn hiện tại
hận không thể ăn tươi nuốt sống uống máu quân thù,à không được.Hiện tại hắn mà
ăn nữa là lại phải đi tìm hiểu hệ tuần hoàn a,không nên.

Shizu lúc này cúi đầu không nói gì.Các ngươi thử nói xem mấy người kia đang
nghĩ gì a,vậy mà nhét bọn họ vào một căn phòng,ân cái này cũng không sao.Thế
nhưng là tại sao lại trang trí căn phòng này như phòng tân hôn a,đây là có ý
gì a,người ta còn nhỏ nha,còn chưa sẵn sàng đó,ây da ngại chết đi được.

Shizu nghĩ tới đây lại cười tít mắt nhìn đang nhăn nhó Ichiro,hừ tên bại hoại
ngươi cũng có ngày hôm nay,đáng đời.

“Hừ,nhìn cái gì,cái này không phải là tại cô sao.Mau chóng ra khỏi phòng của
tôi”

“ Cậu nói cái gì vậy,tại sao lại do tôi,không phải bởi vì có kẻ làm truyện
không bằng cầm thú nên phải chịu sự trừng phạt sao.Hơn nữa phòng này không
phải của cậu a,là nhà ông Tazana đó,có giỏi cậu tự đi đi.”

“ Cô... cô... được lắm”

Ichiro nghe thấy vậy tức hộc máu trắng,ân chỉ là nước thôi.Chỉ vào Shizu sau
đó chống tay định đứng dậy nhưng mà lập tức hắn không đứng dậy nổi bởi vì hắn
đau... Shizu nhìn Ichiro chật vật như vậy thì cười lên.

“Đáng đời tên phụ tình nhà ngươi,xem cậu còn dám bỏ rơi tôi nữa hay không”


Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn - Chương #32