Ichiro Thâu Hương


Người đăng: Tinhzi

Kakashi đi ra ngoài tìm được Ichiro,hắn đang ngồi bên cạnh dòng sông nhìn
những đợt sóng chảy quả,hắn có vẻ như đang rất tâm sự.

“Ichiro,thầy có chuyện muốn...”

“Thầy Kakashi à,em không sao thầy không cần an ủi đâu.”

“Ách,thầy chỉ muốn nói một chút về kế hoạch sắp tới thôi mà”

Kakashi đã không còn gì để nói nữa,tên nhóc này cũng tự luyến quá rồi đó.

Ichiro quay đầu lại,tất cả trên mặt chỉ có một từ để diễn tả đó là đau khổ.

“Thầy Kakashi à,em đã như vậy rồi thầy không an ủi còn muốn bàn gì nữa chứ,em
bây giờ đang rất đau khổ a.”

“ Có đúng không vậy.Đừng hòng lừa thầy cho qua chuyện này,bây giờ em tính sạo
đây.Zabuza chắc chắn sẽ không bỏ đi dễ dàng như vậy,em muốn thả họ lần nữa
sao?”

Ichiro cũng không tiếp tục trang nữa,hắn nghiêm túc trả lời.

“ Không thể,lần sau gặp lại chắc chắn sẽ để bọn họ nhớ lâu.Hơn nữa đội ninja
sát thủ chắc chắn sẽ đánh hơi được tung tích của bọn họ lên họ sẽ không thể
tiếp tục quấy rối chúng ta,chỉ cần cây cầu được xây xong thì đã không còn
chuyện của chúng ta nữa.”

Kakashi nghe vậy gật gật đầu.

“Như vậy lần sau em vẫn muốn thả họ đi sao,có thể Zabuza rất mạnh,hắn sẽ không
dễ dàng thua như lần này được.Hơn nữa hắn cũng là một tên tội phạm cấp S,nếu
thả hắn đi lần nữa chúng ta có thể sẽ rất nguy hiểm.Em cần suy nghĩ kỹ càng
hơn.”

“ Truyện này em sẽ suy tính thêm,hiện tại cần phải huấn luyện thêm cho bọn
nhóc kia,nếu xảy ra tình huống xấu bọn chúng sẽ có chuẩn bị.Cái này thầy nên
suy nghĩ mới phải.”

Kakashi gật gật đầu đứng dậy rời đi,Ichiro tiếp tục ngồi đó,hắn suy nghĩ cách
giải quyết truyện này như thế nào.Sau đó hắn đột nhiên nghĩ ra điều gì đó cười
lạnh đứng dậy.

“ Đã là các ngươi được thuê vậy ta giúp các ngươi một tay.”

.........

Quốc nội của sóng quốc,cảnh người la liệt khắp các con đường,nơi đây đói nghèo
không thể hình dung được nữa.Một đất nước mà toàn bộ cửa hàng chỉ có chút ít
hoa cỏ cùng gạo,không hiểu họ sống như thế nào.

Trên đường phố,một kẻ mặc áo choàng che kín thân mình,ngay cả trên mặt của hắn
cũng được che kín bằng mặt nạ.Không ai nhìn ra được bất kì thông tin gì từ
hắn,kẻ này chính là Ichiro,hắn đang trên đường tiến tới lâu đài xa hoa nhất
của sóng quốc.

Nơi đó được tất cả người dân nơi đây biết đến,nó nổi tiếng hơn cả nơi lãnh
chúa ở,nó là lâu đài của Gatou,hắn được biết tới với cái tên ông trùm hàng
hải,một trong những kẻ giàu nhất thế giới.

Bây giờ nhiệm vụ của Ichiro chính là giết kẻ này đồng thời giá hoạ cho Haku và
Zabuza.

Tại sao ư,các ngươi không thấy như vậy thì họ sẽ không cần tiếp tục nhiệm vụ
ám sát Tazana đồng thời còn mệt mỏi chạy trốn ninja sát thủ.Ngươi cảm thấy họ
sẽ có thời gian tìm nhóm Kakashi tiếp tục chơi sao.

Ichiro rất nhanh tìm được lâu đài của Gatou,nó quá dễ tìm.Ichiro nhanh chóng
chạy tới một góc tối sau đó chớp mắt một cái hắn đã biến mất ở nơi này,hắn đột
nhập thành công.

“ Hừ,nơi này có vẻ như không giống như một nơi ở của tên trùm xã hội đen
chứ,quá dễ dàng tiến vào mà.”

Ichiro khinh bỉ một câu sau đó nhanh chóng tiến tới chui vào lâu đài,tuy rằng
nói dễ dàng đi vào nhưng mà nơi này canh phòng cũng nghiêm ngặt lắm chứ,đi một
lúc hắn đã gặp ba tốp tuần tra rồi.Nếu là người thường chắc chắn đã chết lâu
rồi.

Ichiro đi một vòng lâu đài sau đó hắn phát hiện mình không biết Gatou ở nơi
nào.Đúng lúc này hắn nghe được tiếng bước chân đang tới gần,hắn nhanh chân mở
một căn phòng gần đó chui vào.

Lúc này hắn mới phát hiện mình vậy mà chui vào phòng ngủ của người ta,nghe mùi
hương cùng cách trang trí thì hắn biết chắc nơi này là phòng ngủ của phụ
nữ.Đang xem xét căn phòng,Ichiro nghe được tiếng bước chân càng ngày càng
gần,có vẻ như đang hướng căn phòng này.

“Mẹ kiếp,không lẽ hôm nay rời giường sai chân rồi.”

Ichiro nhanh chóng nhìn khắp căn phòng sau đó hắn nhìn thấy tủ quần áo,đúng
rồi theo như những tên thâu hương đạo tặc thì nấp vào đó là chính xác.Ân không
đúng,ta tuy rằng đạo tặc nhưng không thâu hương a,mà thôi trốn cái đã,thâu hay
không nhìn tình hình trước đã.

Nghĩ là làm,Ichiro chạy tới trước tủ quần áo chui vào,chui xong hắn vỗ đầu một
cái.

“ Ngu a,ta là đi giết người a,tại sao phải sợ bọn nó chứ,cùng lắm là giết thêm
một đứa a.Cái này là mua một tặng một.”

Ichiro mở của tủ định chui ra thì tiếng mở cửa vang lên,hắn hoảng hồn lại đóng
cửa lại chui vào sau đó quệt trán một cái.

Lúc này Ichiro mới chú ý tới trên đầu hắn hình như có cái gì đó.Đưa tay cầm
lấy,cảm giác khá mịn hắn đưa ra trước mắt nhìn,còn chưa nhìn ra một mùi hương
phả vào mặt “thật thơm,hẳn là khăn tay” đây là ý nghĩ lúc này của Ichiro.

Hắn theo ánh sáng từ ngoài nhìn thấy được trên tay là cái gì.Vậy mà là một cái
quần lót,Ichiro mặt xanh rồi lại tím,hắn nhanh tay ấn cái quần vào trong túi
như muốn phi tang vật chứng vậy.Bây giờ hắn mới ý thức được mình đang chui vào
tủ đựng đồ lót,xung quang nào là yếm nào là... các ngươi hiểu.

Lúc này bên ngoài tiếng bước chân lại vang lên,Ichiro nhìn ra ngoài.Thì ra đó
là một đứa con gái,nhìn có vẻ như là chỉ hơn hắn một hai tuổi,nó mặt một bộ bộ
váy màu hồng quay lưng về phía tủ lên hắn không nhìn thấy mặt mũi ra sao.Tuy
nhiên nhìn cái dáng này hẳn không xấu.

Đúng lúc này cô bé kia đưa tay ra sau lưng kéo khoá chiếc váy xuống,sau đó một
tấm lưng bóng loáng mịn màng xuất hiện trước mặt Ichiro.Cô bé tiếp tục cởi
chiếc váy xuống,Ichiro cũng từ từ nhìn xuống,mông nhỏ,chân nhỏ,con mẹ nó may
là chưa lớn nếu không hắn biến thành cầm thú mất.

Ichiro hai tay chập lại bắt đầu niệm chú,ánh mắt chăm chú không dời.

“ Sắc tức thì không,không tức thì sắc,xuống chút nữa... chút nữa.A mét đậu
hũ,tội lỗi tội lỗi,sắt tức thì không,quay lại... mau quay người lại... Ai,đạo
hữu thật không hiểu lòng người.”

Lúc này cô bé kia đã cởi xong cái quần lót cuối cùng,nó vứt bừa lên giường sau
đó thả rông chạy vào phòng tắm.Ichiro thở dài một hơi.

“ Cuối cùng cũng không phải nhìn nữa,thật mẹ nó cay mắt a.Bần đạo không thể
chịu được mông không có, ngực không xong như vậy được.A mét đậu hũ,tội lỗi tội
lỗi.”


Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn - Chương #25