Người đăng: ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
Băng Thần nhìn cục kim loại ánh bạc kia trong lòng hiếu kỳ cô ta lấy ra một
cục kim loại làm gì. Thế nhưng hắn ta chắc chắn đây không phải phàm vật nếu
không nàng cũng không dám mang ra để làm vật trao đổi.
Sau đó nàng ta lại suất ra lưỡi hái của Băng Thần khiến hắn mừng rỡ bởi vì làm
được cái lưỡi hái đã khiến hắn mất bao nhiêu công sức. Nguyên liệu chính là
phôi thép tốt nhất của hoàng gia lại được thợ rèn nổi tiếng nhất Thanh Vân rèn
luyện.
Phải nói rằng để có được nó Băng Thần đã phải tốn sức còn hại não khi cố gắng
nhớ lại hình mẫu hoàn hảo nhất. Đây là hình mẫu được thiết kế dựa trên cơ sở
khoa học của tổ chức.
Thế nhưng khuyết điểm điểm duy nhất của nó chính là sức nặng quá lớn. Đó là
khi đã dùng loại nguyên liệu tốt nhất của Trái Đất bây giờ đã khiến sức nặng
giảm nhiều.
Tuy nhiên vẫn khó khiến nhân loại có thể sử dụng thoải mái được lên nó vẫn chỉ
là hình mẫu mà thôi .Để Băng Thần vui vẻ là thế giới này hắn ta có sức mạnh và
độ linh hoạt lớn hơn rất nhiều.
Nguyên liệu chế tạo cũng tốt hơn lên vũ khí của hắn còn nhẹ nhàng hơn. Vốn
tưởng đã vứt mất ai ngờ nàng vẫn giữ lại cho mình thật là quá chu đáo.
Nhưng Thủy Linh lại rút ra châm cài tóc của mình đâm vào phần cán dày của lưỡi
hái. Sau đó đâm xuyên qua phần cán tạo ra một lỗ thủng nhẵn nhụi.Băng Thần ánh
mắt ngưng trọng cái cây trâm cài tóc này hẳn là làm từ thứ kim loại kia.
Băng Thần cười nói :" Cô tính đổi thứ này lấy cơ hội vào Thiên Nguyên học viện
sao ? "
Thủy Linh nói :" Nếu công tử đồng ý ."
Băng Thần cười gian :" Ngươi không sợ ta giết chết ngươi rối lấy luôn thứ này
sao ."
Thủy Linh nói :" Ta cũng hết cách rồi đây chính là đánh cược vào nhân cách của
công tử ."
Băng Thần nhìn nàng nghiêm túc suy nghĩ một chút rời mới nói chuyện với nàng
Băng Thần nói : " Chúc mừng cô nương ngươi đã thắng cuộc ."
Sau đó hắn ta tự nhiên lấy khối kim loại và cả chiếc châm cài tóc thu vào giới
chỉ nguyên liệu quý hiếm thì dù chỉ một chút cũng phải biết tiết kiệm . Thủy
Linh muốn nói gì nhưng lại thở dài bỏ qua không ngờ tên kia lại nhanh tay như
thế nàng cũng đành chịu.
Băng Lúc này mới nhớ tới chuyện xem xét cô nàng này xem nàng tổng thể có gì
nổi bật không.
Tính danh: Thủy Linh
Thực lực : Vũ Vương Tứ Trọng Thiên
Huyết mạch:Thủy thánh
Đẳng cấp:13
Lực lượng :34000
Tốc độ:26000
Trí lực :19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố : Thủy
Tuổi thọ:300
Danh hào:Nhân Vương (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân
Luyện thể cảnh 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh
giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú .Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch
cao cấp.)
Cũng là thiên tài không thua gì Trình Tài nếu mang nàng theo làm bảo tiêu cho
mấy người trong đội ngũ thì mình cũng bớt việc . Một công đôi việc Băng Thần
vui vẻ dẫn nàng đi tìm người trong đội ngũ của mình nhưng khoảng rừng quá rộng
khiến hắn chỉ ngửi được thoang thoảng.
Nhưng hắn cũng chỉ cần có thế là đã đoán được phương hướng của bọn họ hai
người lướt nhanh trong cánh rừng .Và Băng Thần đụng ai là xử lý luôn người đó
cướp hết ngọc bài nhưng hắn ta cũng chẳng giết ai cả vì bọn họ hầu như chẳng
phản kháng nữa.
Bởi thông qua liên lạc với trưởng bối thì họ biết được thực lực của hắn ta ở
mức độ nào chống cự chẳng khác nào tìm chết .Đây với họ cũng chưa phải lúc để
liều mạng sống trong sung sướng bọn họ còn cả cuộc đời dài để hưởng thụ.
Thậm chí dù có đánh thì cũng phải có khả năng chiến thắng thì mới lên liều
mạng còn không thì tốt nhất lên nhịn thì hơn.
Băng Thần cũng không giết ai cuộc chiến này theo hắn đã sắp đến hồi kết rồi
bởi vì lượng ngọc bài hắn thu thập trên mỗi cá nhân là rất nhiều . Chứng tỏ sự
loại trừ cực kì khốc liệt khi hắn ta mất đi tri giác.
Mà Băng Thần không biết rằng sự xáo trộn chính do mình mà ra . Không chỉ hắn
mà đám yêu thú kia cũng gây không ít thương vong cho các thí sinh tham dự.
Nhưng cũng nhờ thế mà một ít yếu kém tiểu đội nhờ ẩn núp kỹ càng lên vẫn sống
khỏe. Ngọc bài đôi khi cũng thu thập từ xác của đám người đã chết đi.
Hắn ra đã đáp ứng nàng và nhận thù lao thì phải làm cho song nếu không mai này
ai dám hợp tác với hắn. Nhưng trước tiên phải tìm được đám người Trình Vân rồi
mới tính tiếp.
"Nếu như ngươi và ta đã giao kèo xong thì chúng ta sớm ngày thực hiện thì hơn.
Nhưng trước tiên phải tìm ra tổ đội của ta trước đã.
Thuy Linh không nói gì mà chỉ gật đầu biểu thị mình đồng ý với hắn ta.
Băng Thần hít sâu một hơi sau đó đứng dậy hướng tới tổ đội của mình đi tới.
Thủy Linh theo ngay ở đằng sau hắn ta, hai người di chuyển với tốc độ chóng
mặt về một nơi nào đó.
Trên đường đi hắn ta cũng gặp phải một chút Vũ Vương đều không may mắn thoát
khỏi tay Băng Thần. Lượng ngọc bài dồi dào khiến thỏa thuận giữa Băng Thần và
Thủy Linh nhanh chóng được thanh lý.
Nhưng nàng vẫn theo mình thì Băng Thần cũng cảm thấy không đúng lên hỏi.
" Ta đã hoàn thành giao dịch với ngươi sao ngươi còn theo ta ?"
Băng Thần hơi hứng thú nhìn nàng ,xem thử xem nàng trả lời như thế nào. Nhưng
nàng ta có vẻ không để ý bởi ý định của nàng rất đơn giản mà thôi.
Nàng đã biết rằng Băng Thần là người mạnh nhất trong tất cả các thí sinh thì
chỉ cần ở gần hắn ta thì chắc chắn sẽ bớt đi khá nhiều phiền phức . Còn những
kẻ không có mắt hẳn là Băng Thần cũng sẽ sửa chữa bọn họ không cần nàng phải
ra tay làm gì cả.
" Ta chỉ là cùng đường mà thôi chứ không phải đi theo ngươi ."
Tuy nàng thật sự theo sau nhưng lòng tự trọng không cho phép nàng thừa nhận
điều đó thế nên đành phải cắn răng chém gió . Tuy rằng nói xong lời này chính
nàng cũng không tin không được nhưng sứt sẹo lý do còn không có gì để biện hộ
cho hành vi xấu hổ này.
Đoạn đường tiếp theo ít hẳn những kẻ đui mù muốn làm thịt Băng Thần nếu có
cũng chỉ là những tán nhân mà không phải con em thế gia . Bởi con em thế gia
không thể nào không biết Băng Thần là ai, đâm đầu đi trêu chọc thì họ sẽ
thành trò cười.
Tuy nhiên số lượng ngọc bài thật sự không hề ít chút nào có một số người Băng
Thần chỉ lấy đi ngọc bài chứ không hề tổn thương bọn họ . Thậm chí hắn ta vẫn
chừa lại lượng ngọc bài tiêu chuẩn cho họ nếu đối phương là người của Thanh
Vân quốc.
Còn những người khác cũng có thể thông qua đổi tiền tài đồ đạc lấy cơ hội
trúng tuyển ,Băng Thần thể hiện ra mặt hòa ái của mình khiến không ít người
ngạc nhiên . Thực ra họ không biết tính của Băng Thần có thù tất báo nhưng co
những chuyện nhỏ thì không cần phải trả đũa.
Bởi vì như thế chính là hắn có dùng cả đời cũng không trả hết được thế nên
nhắm mắt coi như không sẽ khiến cuộc sống dễ chịu hơn rất nhiều .Băng Thần
sống ở thế giới này có Nhạc gia người và các bằng hữu mới, người yêu mới
khiến hắn thả ra rất nhiều.
Băng Thần cùng Thủy Linh cũng không mất quá nhiều thời gian để tới được nơi mà
nhóm người trong tổ đội của hắn đang trốn .Không biết họ làm gì mà đã tạo
thành một thông đạo nhỏ dưới lòng đất trốn dưới đó nhưng khí tức của họ vẫn
thoang thoảng.
Chính vì thế lên khi Băng Thần tới nơi có hai cái Vũ Vương cao thủ đang đứng
gần đó ,không nói gì hắn ta lướt tới phía sau bọn họ hai đuôi quấn quanh cổ .
Hai người này không nói lên sợ hãi nhưng Băng Thần không giết bọn họ chứng tỏ
chuyện còn nói được.
" Hai người các ngươi đang tìm cái gì ?"
Hai người cố gắng trấn định nói với Băng Thần :
" Ngươi hẳn là Băng Thần ?"
Băng Thần thấy có người nhận ra mình cũng không có gì đáng ngạc nhiên lên chỉ
nhàn nhạt hỏi lại :
" Đúng là ra các ngươi có chuyện gì sao ?"
Người kia lúc này thấy Băng Thần không có sát ý lên mới thả lỏng đáp lời hắn
ta :
" Chúng ta cũng là người của Thanh Vân quốc, lúc trước thấy tổ đội các người
bị tấn công chúng ta vô pháp can thiệp bởi chúng ta chỉ là tán nhân . Thế
nhưng không biết ngươi đi đâu lên chúng ta muốn chuyển một ít ngọc bài cho
những người khác để họ thông qua khảo hạch ."
Băng Thần lúc này mới thả bọn họ ra cười nói :
" Các ngươi có lòng nhưng ra đã lấy đủ ngọc bài cho người trong tổ đội ,hai
người lòng tốt ta sẽ ghi nhớ ."
Hai người có cảm giác thụ sủng nhược kinh vội khom người chắp tay nói :
" Hộ quốc đại nhân ngươi quá lời ,chỉ là không biết bọn họ đi đâu chúng ta cảm
nhận được khí tức của bọn họ nhưng không tìm ra ."
Băng Thần cười cười nói :
" Không sao ,không sao ta biết họ ở đâu các ngươi chắc đã đủ ngọc bài mang tổ
đội của mình tìm nơi ẩn nấp đi khảo hạch sắp kết thúc rồi ."
Hai người chắp tay lại với Băng Thần sau đó biến mất ngay tại chỗ còn Băng
Thần thì không nhìn bọn họ nữa mà cạy ra lớp nguy trang của cửa hang . Đám
người trong hang rất bất ngờ nhưng khi thấy Băng Thần thì họ thở phào một hơi
cuối cùng cũng an toàn.
Vừa nãy có hai người dạo bên trên làm bọn họ sợ hãi vì khí tức của đối phương
quá là khủng khiếp nếu đối đầu không biết bọn họ sẽ cầm cự được bao lâu . Băng
Thần từ giới chỉ lấy ra rất nhiều ngọc bài ra đưa cho Lăng Phong để hắn ta
phân phát cho mọi người.
Băng Thần đi về phía Trình Vân thấy nàng khí sắc có chút khôi phục, cũng có
vẻ tỉnh táo thì thở phào . Ngồi xuống gần bên nàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của
nàng nhưng hắn chưa nói gì thì nàng đã thều thào hỏi han hắn.
"Ngươi không bị thương ở đâu chứ ? "
Băng Thần câm lặng cảm giác mình làm nhiều điều như thế không phải vô ích
,trong lòng thầm hứa hắn sẽ không làm cho nàng phải chịu thêm thương tổn nào
nữa.
" Ta không sao ngươi có cảm thấy trong người có chỗ nào khó chịu không ?"
Băng Thần hiền lành nhỏ nhẹ hỏi han nàng và Trình Vân mỉm cười nhẹ nhàng đáp
" Ta cảm thấy khỏe hơn rất nhiều rồi ngươi không cần phải lo ."
Trong lúc hai người nói chuyện sinh mệnh năng lượng vẫn chậm rãi bồi dưỡng cơ
thể của Trình Vân khiến thương thế của nàng giảm bớt .Trình Lan lui ra để lại
không gian cho hai người tâm tình nàng nhìn Băng Thần ánh mắt ấm áp quan tâm
thì có chút hâm mộ muội muội.
Tổ đội của Băng Thần tiếp tục nghỉ ngơi nhưng chỗ chú ẩn đã dời lên trên mặt
đất ,hắn không muốn Trình Vân có một chút gì không thoải mái .Đến ngày hôm sau
vào giữa buổi sáng thì âm thanh vang lên khắp mảnh rừng.
" Khảo hạch đã kết thúc lập tức di chuyển về hướng điểm tập kết ,trong lúc này
không được xuất hiên tranh đấu nếu không sẽ hủy bỏ tư cách của thí sinh .Tất
cả yêu thú cũng đã lui lại các ngươi có thể tự nhiên di chuyển không cần lo
lắng quá nhiều ."
Băng Thần đứng lên nói :
" Chúng ta đi thôi ,kết thúc rồi ."
mọi người đồng thanh đáp
"Vâng "
Sau đó tất cả hướng về điểm xuất phát tiến tới vì không được phép tranh đấu
yêu thú cũng lui lại lên bọn họ có thể thả lỏng hơn rất nhiều . Nhưng cũng
chính vì thế cảm giác mệt mỏi lại tràn về không phải mệt mỏi thể xác mà là
tinh thần.