Người đăng: ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
Phi Thành nói thêm :
" Ngoài ra ta còn nghe được thông tin các quốc gia khác đã cho thêm rất nhiều
Vũ Vương vào khảo hạch lần này tuy nhiên tuổi tác cũng đã đạt tối đa lên không
tính là thiên tài .Tuy nhiên thực lực đều đạt Vũ Vương lại tập trung với nhau
lên đây tất nhiên là một hồi ác chiến ."
Chính hắn lúc đầu còn muốn theo năm huynh đệ Lăng gia cùng với Băng Thần tham
gia nhưng lúc này hắn đi chẳng khác nào chịu chết.
Phi Thành tay trong vô thức nắm lấy cầm chính mình xoa xoa rồi nói :
" Nguyên nhân khiến Thiên Nguyên học viện và thập quốc nổi điên lên là gì thì
chúng ta không điều tra ra bởi vì rất nhiều người đều tham gia nhưng cũng
không biết ."
Băng Thần phất tay :
"Chuyện này nguyên do ta đã biết còn gì cần báo cáo không nếu không ta cần
phải chuẩn bị tham gia khảo hạch mà năm tên kia đã tập trung chưa ."
Chuyện này quá lớn hắn ta không tiện tiết lộ quá nhiều trước khi cuộc khảo
hạch diễn ra.
Phi Thành cũng biết điều không thắc mắc chỉ về hướng cửa rồi nói :
" Năm người đã tập trung trước cửa Nhạc gia chỉ cần tập trung lại thôi ."
Băng Thần vui vẻ cười nói :
" Ngươi làm tốt lắm ."
Tên này làm việc rất gọn gàng hầu hết mọi việc đều trải qua tính toán với làm
.
Lúc này trong phòng Trình Lan và Nhạc Thanh Thanh đã ngồi bên giường bên cạnh
nhìn Trình Vân ánh mắt nhiều hiếu kỳ như nhìn một sinh vật lạ .Các nàng nhìn
ra Trình Vân khí chất thay đổi rất nhiều trong ánh mắt phần hồn nhiên kia ít
đi một tý tinh minh.
Nhưng quan trọng nhất là thực lực của nàng lại tiến bộ một cách thần kỳ ít
nhất thì cả hai nàng trước kia đều nhìn thấu thực lực của Trình Vân. Chỉ trong
một đêm nàng đã tăng lên cả một đại cảnh giới vượt quá xa hai người lên không
nhìn ra tu vi của nàng điều này khiến hai nàng cực bất ngờ.
Trình Lan véo lấy tay áo của Trình Vân nhẹ giọng hỏi nói :" Muội muội ngươi
làm sao làm được ?"
Trình Vân nghĩ đến cái gì sau đó xấu hổ đáp :
" Ta cũng không biết nữa nhưng khi ta với hắn làm chuyện đó thì thấy sức mạnh
của mình tăng thật nhanh cuối cùng thành thế này ."
Nàng quả thật cảm nhận được nhưng cũng không dám chắc chắn hoàn toàn thế lên
chỉ dám nói chung chung.
Nhạc Thanh Thanh đỏ mặt nhìn Trình Vân xác nhận lại :
" Ý ngươi nói là làm chuyện đó với hắn ta thì sẽ có thể tăng lên thực lực bản
thân ."
Trình Vân nhìn xấu hổ Nhạc Thanh Thanh nhỏ giọng nói :
" Ta cũng không rõ nhưng hình như là vậy ." Khi chưa có sự khẳng định từ Băng
Thần nàng ta không dám nói đùa.
Băng Thần lúc này cũng đi tới, Nhạc Thanh Thanh không ngại ngùng mà trực tiếp
hỏi. Trình Lan cũng vô cùng quan tâm bởi vì nàng cũng có người cần phải trả
thù.
Tuy sống ẩn cư nhưng không một khắc nào nàng quên đi mối thù với hoàng đế Hỏa
Vân quốc. Nếu không vì người kia ham mê sắc đẹp mẹ nàng thì cũng sẽ không có
chuyện họ ngoại nàng bị cha mình tận tay giết.
Rất nhiều nếu như nhưng nàng chỉ muốn một ngày nào đó tự tay giết kẻ đó. Tuy
nhiên đối với nàng bây giờ là điều không thể vì dù có đứng trước mặt hắn nàng
cũng chẳng thể làm gì.
Bởi vì bản thân hoàng đế Hỏa Vân quốc tu vi cũng đã là Vũ Hoàng cao thủ. Mà
Trình Vân là người hiểu Trình Lan nhất lên từ trong ánh mắt biết tỷ tỷ mình
nghĩ gì.
Nhẹ nhàng nắm tay nàng một cái khiến nàng như người trong mộng tỉnh táo lại.
Nhưng ánh mắt ấy Băng Thần quá nhiều lần nhìn thấy bởi vì chỉ cần soi gương là
thấy được chính mình cũng như nàng lúc này.
Nhạc Thanh Thanh níu áo Băng Thần sau đó hỏi :
"Nàng ta ngủ với ngươi một giấc lên trở nên mạnh như thế, trước kia sao ta
ngủ với ngươi lâu như thế chẳng lên một tý nào ."
Trình Vân trợn mắt hóa ra nàng ta đâu có hiểu, thế thì vừa nãy nàng ta rốt
cuộc xấu hổ vì cái gì .Băng Thần bỏ qua đang hiếu kỳ Nhạc Thanh Thanh nhìn lấy
đang thất thần Trình Lan.
Băng Thần nắm nhẹ vai nàng ngồi xuống kế bên nói nhỏ với nàng :
" Ngày ấy sẽ tới nhanh thôi chỉ cần chúng ta đủ cố gắng thì ngươi sẽ có cơ hội
tự tay giết hắn. "
Trình Lan ngước mặt nhìn hắn nói :" Ngươi sẽ giúp chúng ta chứ? "
Băng Thần vỗ vai nàng nói :" Từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã xem đây là
việc tất yếu mình phải làm. "
Trình Lan sững sờ đây không phải là gián tiếp tỏ tình với mình sao, nhưng
muội muội mình mới thành nữ nhân của hắn. Đối với ánh mắt ngạc nhiên của nàng
hắn lại cười nói rất thẳng thắn.
Băng Thần cười nói :
" Nữ nhân ta nhìn trúng ta sẽ không bỏ qua mà hai người các ngươi cũng nằm
trong số đó. "
Băng Thần không đợi nàng nói gì liền nói tiếp :" Hai người các ngươi chuẩn bị
đi chúng ta cần kịp giờ tham gia khảo hạch. "
Trình Lan ngạc nhiên hơi hốt hoảng hỏi hắn : "Chúng ta thân phận không rõ ràng
làm sao dự thi sao mà được ."
Băng Thần vẻ mặt tự tin nắm chặt tay nói nói :" Ta đã câu thông với quan sai
các ngươi thân phận là thê thiếp của ta. Chỉ cần như thế còn những cái khác
thì không cần lo lắng đã có sắp xếp."
Băng Thần lo lắng các nàng nói lung tung thế lên chăm chú dặn dò :
" Để tránh người khác nghi ngờ các ngươi tốt nhất lên tránh người khác hỏi
thăm. Nếu có người hỏi cứ bảo sống từ bé trong mỏ than làm việc ta vừa gặp đã
yêu lên cưới các ngươi làm thiếp. "
Trình Lan cắn môi hỏi : " Nếu có người cắn mãi không buông thì sao ? "
Nàng quả thật vẫn còn hơi sợ biết đâu thân phận của mình sẽ liên lụy đến người
khác.
Băng Thần biết nàng vẫn còn lo lắng cười nói :" Thế bảo họ trực tiếp tìm ta mà
xác minh đảm bảo chỉ cần các ngươi không rời khỏi Thanh Vân quốc thì ta xem ai
muốn khó dễ các người . "
Với danh vọng cùng quyền lực hắn nắm giữ thì việc này hắn co tự tin mười phần
.Dù cho chính Trình Quốc đến nơi tìm người hắn cũng đuổi thẳng cổ, không có
gì phải lo lắng cả.
Chính hắn cũng phải thể hiện sự tự tin để hai người bọn họ thôi lo lắng, càng
lo lắng thì càng dễ bại lộ sau đó vướng vào rắc rối .Băng Thần không ngại rắc
rối đến nhưng nếu có thể trong thời kì nhạy cảm này nếu có bất hòa thì vẫn lên
âm thầm âm chết đối phương thì tốt hơn trực tiếp đối mặt.
Trình Lan không biết có phải bị sự tự tin của Băng Thần lấy nhiễm hay không ,
nàng thở ra một hơi nói :
" Thế là ta yên tâm cảm ơn ngươi rất nhiều. "
Băng Thần nhân lúc nàng không để ý tay đã vòng qua chiếc eo thon kia. Sau đó
hắn cầm bàn tay thô ráp của nàng thở một hơi năng lượng sinh mệnh tràn ra như
một dòng nước mát chảy qua.
Trình Vân biết tỷ tỷ vì mình mà hi sinh thế nào nhiều năm liền mỗi ngày làm
việc tại mỏ than đến tối .Chỉ vì nàng sợ không chịu được khổ nhiều lần xin làm
chung tỷ tỷ lại từ chối.
Trình Lan cảm giác tay mình mát mẻ khi Băng Thần bỏ tay ra thì hắn dùng nguyên
khí quét đi lớp da đã tróc ra. Hắn rất nhẹ nhàng ôn nhu làm xong việc, sau đó
hắn ta mới ghé tai nàng nói nhỏ :
" Các ngươi yên tâm từ ngày các ngươi gặp ta thì những thứ đó sẽ mãi chỉ là
một ký ức buồn. Hãy tin tưởng chúng ta sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn nhiều ,
ta hứa đấy, hãy cho ta một cơ hội . "
Buông tay khỏi vòng eo nhỏ nhắn hắn ta bước ra cửa để hai nàng chuẩn bị. Hắn
ta muốn xem những người còn lại đã sẵn sàng chưa.
Một canh giờ sau tại cổng của Hoàng Thành tập trung rất nhiều người .Một chiếc
đài thật cao được dựng lên tiếng trống vang dội khắp nơi báo hiệu trận đại
chiến của thiên tài thập quốc sắp bắt đầu.
Những kẻ vốn yên tĩnh ngồi một chỗ bỗng chốc như tỉnh mộng tỏa ra khí thế sắc
bén vô cùng .Băng Thần thì mở ra con ngươi sắc bén đánh giá những đối thủ của
mình. Họ đã thăm dò nhau nhưng chỉ một chút thông tin thì không thể nào thỏa
mãn, dù sao đây cũng liên quan đến sinh tử của bản thân.
Từ trên chiếc đài cao kia một người trung niên nhân đi ra, khí thế hắn ta tuy
đầy uy nghiêm nhưng vẻ mặt lại rất ôn hòa .Giống như mấy đại thúc hay cho kẹo
trong những bộ phim hoạt hình hành động.