Giao Thủ


Người đăng: Thannam

“ngươi nghĩ ngươi ngăn được ta sao, nhân loại nhỏ bé khặc khặc..~”.
Quỷ Nhân thấy bộ dáng nghiêm túc của Hàn Mộc không khỏi tức cười, nó không
khỏi tức cười nói, cái miệng dường như có thể nuốt một con Lôi Ngưu nhe ra đầy
răng nhọn khinh thường cười.

“phải chúng ta tuy yếu hơn ngươi rất nhiều, nhưng không là chúng ta sẽ khuất
phục dễ dàng…”.
“xem đao.”. Hàn Mộc thấy bộ dáng Quỷ Nhân như thế khinh thường chính mình
trong lòng không nhịn được, hắn có chính mình lòng kiêu hãnh Hàn Mộc sẽ tuyệt
đối không buông tha cho lòng tự tôn của mình, cả đời hắn chỉ cảm giác hối hận
nhất đối với Hàn Thiên Hữu nay khúc mắc đã gỡ vậy hắn còn do dự gì nữa.
“vút..~~”.
“keng…keng…”.
Lấy kinh nghiệm phong phú của mình Hàn Mộc loan đao quỷ dị nhập thần, phảng
phất như hắn đang vung vẩy chính mình cánh tay chứ không phải là đao, lấy tốc
độ nhanh nhất muốn đem Quỷ Nhân xuyên chúng trực diện, trên thanh đao ẩn hiện
tầng tầng lôi điện gia trì nhanh hơn và mạnh mẽ hơn, cương khí đem không khí
như muốn cắt ra làm đôi vậy, Quỷ Nhân không chút bất ngờ chỉ thấy tay hắn đột
nhiên cự thủ đánh ra chắn lại trước ngực âm thanh như kim loại va chạm chói
tai vang lên, Quỷ Nhân móng vuốt bén nhọn cứng rắn nhượng Hàn Mộc phải dừng
lại lực phản chấn khiến Hàn Mộc đau rát cả lòng bàn tay nhưng cố dáng chịu
vậy.
“hực..~”.
Quỷ Nhân chớp lấy tiên phát chết nhân, nó nhanh chóng một cước không thể ngờ
tới liền đem cả ngươi Hàn Mộc nện bay đi, Hàn Mộc con mắt vẫn còn khó hiểu
kinh ngạc hắn cảm thấy Quỷ Nhân rất mạnh mẽ, mắt hắn còn khẽ trừng lớn miệng
không khỏi ho khan ra dòng huyết, Hàn Mộc liền hạ quyết tâm hắn cả người khí
tức hùng hậu hơn rất nhiều so với thời kỳ đỉnh phong thì còn kém chút, nhưng
Hàn Mộc nơi ánh mắt lệnh nhân cảm giác như buồn rơi nước mắt, to tròn bàn tử
dáng dấp cấp tốc lao nhanh đi cả ngươi hắn hừng hực Lôi Điện ngang dọc nhìn
Quỷ Nhân ánh mắt điên cuồng hơn.

“đồ thần kinh..~~”. Quỷ Nhân thấy bộ dáng Hàn Mộc muốn tự bạo dáng dấp lập tức
lui lại kinh ngạc nói, nó lại gặp nhiều hơn một người liều mạng như Hàn Mộc
thật khiến cho Quỷ Nhân tò mò tại sao nhân loại lại thích như thế tự sát đây…

“ẦM…ẦM..”.

Hàn Mộc nhìn chính mình năng lượng cuồng bạo khiến da đều bị bong ra cả người
như hòn than lửa, hắn lại nghĩ về Hàn Đức như là một động lực để hoàn thành
lốt chặng đường này, một hơi liên tiếp nhiều qua hơn hai tiếng nổ lớn ngân xa,
khói bụi bao chùm hơn hai tám mét vuông rồi cũng tản đi, cảnh vật nhìn thấy
lại là một đống đổ nát hoang tàn nhà cửa xung quang quá đi cho dù là hơn hai
mươi thước cũng phải chịu chung số phận bị quét bay, cảnh tượng vô cùng hỗn
tạp có hòn thạch hơi động đậy rồi như lưu tinh bắn đi, Quỷ Nhân lông tóc không
bị tổn thương hơi đứng dậy, sắc mặt hắn tái hơn nhiều một đòn của ..

“mùi vị tử vong thật là thoải mái…”. Quỷ Nhân khẽ đứng dậy trên người còn sót
miếng thịt da đầu của Hàn Mộc không khỏi nở nụ cười quái dị và kinh khủng.

“Ầm..Ầm…Ầm…Ầ.mm~~!!”.
“tiểu tử ngươi muốn chạy đii đâu..~~”. Lấy bìa đông thành Uông Ninh hai bóng
người vẫn đang truy đuổi lẫn nhau, nhưng hình như có một người rất tức giận
hắn nơi hai tay những súc tu dài nhanh chóng vươn ra còn người khác thì vẫy
chúng hóa thành những đoạn roi đem xung quanh những ngôi nhà kiến trúc cổ điển
một lần nữa san thành bình địa, Hàn Đức lấy nhanh chóng tốc độ rút lui để cuốn
tàn thư trong lồng ngực hắn vận tốc không thuyên giảm mà tăng lên rữ rội, Quỷ
Nhân không dễ dàng gì buông tha hắn, hưng phấn thanh âm liên tục chuyền lại
khiến Hàn Đức hơi nhíu mày, …
“vút vút..!~~”.
“A..”. Hàn Đức không kịp phản ứng liền bị một roi đánh bay đi cả người va đập
vào phiến tường lớn, khiến hắn có chút chịu chật vật. Hàn Đức lấy linh hoạt
thân pháp mặc kệ trên người chồng chất thương thế cũng muốn đem Quỷ Nhân khốn
trụ lại.

“Kim Giáp Môn, Phong…~!!”. Hàn Đức lấy nhanh chóng hai tay bắt ấn mồm đọc lên
chú ngữ, từ lòng bàn tay hắn nhu hòa quang mang lai hiện ra lai lấy chu vi ba
mươi thước trên mặt đất nhiều như thế vết vẽ linh tinh nhưng lại hiện ra vầng
huyết quang biến thành hình ngôi sao năm đỉnh bao chùm lên người Quỷ Nhân, Quỷ
Nhân giật mình lập tức không lại chờ đợi cầm lấy những tảng đá lớn liên tục
ném về phía Hàn Đức miệng ngâm lên như thú dữ cực kỳ nguy hiểm..
“xèo..xèo..”.
“hống..~~”. Hàn Đức tay chảy chưa khô huyết xoay người vung về phía Quỷ Nhân,
Quỷ Nhân khinh thường nên bị huyết gây thương tích như là thịt cá gặp chảo dầu
nóng nửa người Quỷ Nhân bị dính huyết Hàn Đức bắt đầu xèo xèo mùi khét nồng
nặc dáng vẻ rất đau đớn đây…
“Gừ rzRR..~!!”.
“Hống..~~”.. Quỷ Nhân điên cuồng nó dùng chính mình khủng bố cảnh giới huyết
khí khủng bố lan ra thành những huyết vụ hồng sắc bao chùm lại muốn tỏa ra đến
ba mươi thước, Hàn Đức cảm thấy không ổn liền lập tức rút lui,hắn cảm thấy
huyết vụ kia có thể uy hiếp tính mạng của hắn nếu mạo muội tiến vào chắc chắn
sẽ chết…..


Thư Sinh Họ Hàn - Chương #42