Trường Quay Hội Đàm Truyền Hình Cùng Linh Ngọc Tử.


Người đăng: Thannam

“cấp báo, cấp báo…”.

“tránh ra để ta vào trường quay..~~”.

“Linh Ngọc Tử tiên sinh đây là tờ mới tới thông báo mời người xem..”. Tên nhân
viên nọ vừa mới chạy tới trường quay lập tức tìm gặp nổi tiếng Mc Linh Ngọc Tử
đưa giấy thông báo, sau khi xem xong Linh Ngọc Tử bộ dáng đặc sắc khuôn mặt
không khỏi co giật không thể tin được nói.
“Mộng Nguyệt đã chết không thể nào, ta còn muốn mời nàng đóng quảng cáo cho Dr
Thanh đây, trời ơi..”.
“Linh Ngọc Tử tiên sinh mau mau sắp tới giờ lên sóng rồi, ngươi mau nghĩ ra
một nhân vật để mời tới đi không là chúng ta không làm được việc đâu..~”. Bên
trợ lý âm thanh và hình ảnh lập tức thông tri Linh Ngọc Tử, hắn liền từ thất
vọng vực dậy nhưng không không giấu được vẻ mặt ểu oải lẩm bẩm…
“đáng chết, tên Hàn Gia kia ngươi hố ta…”.
“hắt..xì..~~”. Một nơi nào đó trong không gian có một người đang ngồi trong
phòng của mình và đang đánh Words đột nhiên cảm thấy lạnh gáy và hắt xì hắt
hơi nhíu mày tự nghĩ..
“chẳng lẽ, có người đang nói xấu ta?...”.
Trở lại với trường quay Linh Ngọc Tử lấy ra điện thoại liền ấn vào dòng chữ “
Mạc Hà”.
“chào mọi người, để mọi người đã chờ đợi lâu ta chính là các ngươi hằng mong
ước gặp mặt nam thần Linh Ngọc Tử đây các ngươi có thể gọi ta với nghệ danh
Ofover, ta chính là từ Hồng Mông trước thời đại Vĩnh Hằng mà đến vốn dĩ còn
sót lại một khối ngọc sau vụ nổ BIG BANG các ngươi có thể tìm đọc những cuốn
sách về thiên văn sẽ rõ ràng hơn, sau đây mời tới trường quay chuyện đêm muộn
của chúng ta …”.
“nhầm, là Hội Đàm Truyền Hình Trực Tiếp mời đến trường quay của chúng ta Mạc
Hà Mạc Nội Viện Trưởng Lão Lôi Cung Học Viện..~~”.. Linh Ngọc Tử vẻ mặt như
đưa đám ểu oải thần sắc nói.

“hoan hô, …”.
“quả thật quá đẹp..~~”.
Bên dưới khán giả nhiệt liệt reo hò khi Mạc Hà vừa xuất hiện, nàng mặc một bộ
váy ngắn ngang đầu gối, xuyên mỹ lệ trường sam ba vòng tuyệt đối khiến khán
giả nam đều sml( sấp mặt luôn) cũng có vài người.
“xin hỏi cảm giác của Mạc Hà cô nương sau khi đến bản trường quay..~~”. Linh
Ngọc Tử từ mê man tỉnh giấc hai mắt bắn tym liên tục, hắn hai tay chỉnh lại
tấm âu phục của mình xoa nhẹ cái mái để hơi cong lên sau khi thoa keo, ánh mắt
chờ đợi nhìn Mạc Hà..
“nơi đây rất tốt, ta chỉ hơi không quen đông người chút thôi..~~”. Mạc Hà nhã
nhặn nụ cười khiến Linh Ngọc Tử trao đảo hắn cười rạng rỡ đáp.
“vậy ta mạn phép bắt đầu chương trình vậy, cho hỏi Mạc Hà tiểu thư ngươi thấy
chương mới nhất hôm nay thế nào…?”.
“ta cảm thấy, Hàn Đức thật tuyệt tình và nhẫn tâm…”. Mạc Hà thở dài chân thật
nói.
“vậy tiểu thư ngươi có cảm thấy Vô Độc Bất Trượng Phu ý tứ của câu này chắc là
rơi vào hoàn cảnh này rồi đúng không.~~”. Linh Ngọc Tử hơi lay cái kính giáng
vẻ giáo sư bít tuốt lại quay về phong hào của chính mình.
“ưm…~~”. Mạc Hà thiện lương gật đầu..
“ngươi có cảm thấy nên yêu cầu Hàn Gia điều gì không..?”. Linh Ngọc Tử nghiêm
túc hỏi.
“ta cảm thấy hắn không nên khống chế số phận chúng ta..”. Mạc Hà thở dài đáp,
đối với số phận của Hàn Đức nàng hiểu đôi chút cũng như tất cả mọi người đều
bị Hàn Gia khống chế lấy sinh tử định đoạt quy định quả thật là khiến nàng khó
chịu.
“ta sẽ thay ngươi chuyển lời..~~”. Linh Ngọc Tử gật gù đáp.
“sao ta thấy ngươi giống như cùng Hàn Gia có quan hệ gì đó mờ ám..”. Mạc Hà có
chút khó hiểu hỏi.
“không có, không có,….”. Linh Ngọc Tử bỗng giật mình không khỏi sợ hãi, tuy
hắn có cố sự Linh Ngọc nện chết đại năng cố sự truyền thuyết viễn cổ kia nhưng
đối mặt phụ nữ hắn quả thật quá yếu đuối…
“khán giả nếu muốn có câu hỏi gì có thể bình luận phía dưới để cuối tuần chúng
ta lại gặp mặt,…”
“cảm ơn Mạc Hà tiểu thư đã hỗ trợ chương trình lần này..”.
“cảm ơn công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên công ty cổ phần và đầu tư
Hoàng Hải Lâu Khách đã tài trợ..”.
“cảm ơn mọi người..~~”. Linh Ngọc Tử phơi phới thanh âm tuyên bố, hắn thừa lúc
không ai chú ý nhanh chóng quay lại hỏi Mạc Hà..

“tiểu thư ,ngươi có thể để ta lưu lại cái số điện thoại tối chúng ta bàn công
việc..”.
“ưm..”. Mạc Hà cười gật đầu hai má hơi hồng e thẹn trả lời..
“hắt..xì..!!~~”.
Một nơi khác trong không gian, thiếu niên nọ tay đánh Words cảm giác có chút
kỳ quái đọc màn hình máy tính chương 38, hắn lại cười một cách rất nhẹ nhàng
lại hạ bút sửa lại gì đó không rõ nội dung…


Thư Sinh Họ Hàn - Chương #39