4 : Giải Quyết .


“Vù ...Vù .”

Liên tục ra đòn Lâm Thiên cảm thấy bản thân thật thiếu kinh nghiệm thực chiến
trầm trọng . Dù trong người linh lực tinh thuần mạnh mẽ gắp ba bốn lần người
thường nhờ thể chất cùng công pháp đặc biệt nhưng khả năng chiến đấu lại yếu
đến khó tin .

“Thiên đệ , không ngờ ngươi đánh yếu như vậy .”

Tiểu Linh cười vui vẻ , nàng bây giờ không còn như lúc trước . Cơ thể cao lớn
thành thục hơn không ít , đặc biệt là bộ ngực to lớn hơn rất nhiều , mỗi khi
đi đứng ngực lung lay điều cảm thấy như sóng tràn vỡ đê , cặp mông to nảy nở
căng tròn nhìn vào là muốn sờ một cái . Hiện tại có thể nói nàng là đệ nhất mỹ
nhân của làng này cũng là bình thường , hơn nữa còn là giấc mộng nữ thần của
biết bao tràng trai trẻ trong đây .

Đáng tiếc là trong lòng nàng chết sống chỉ có một người đang đứng trước mặc
nàng đây .

“Hừ , ta không tin một tên Thất Trọng như ta lại kém một tên Ngũ Trọng . Kinh
nghiệm kém thì ta dùng thực lực đè chết hắn . Ngươi đừng nghĩ sau khi song tu
đột phá Cửu Trọng thì giỏi . Ta rất nhanh sẽ đuổi kịp thôi ….”

Bị nữ nhân trêu chọc làm tự tôn nhỏ nhoi của Lâm Thiên bị đụng chạm đấy , hắn
không tin thực lực cao không đè chết người .

Tiểu Linh nàng nũng nịu cười cười .

“Ai bảo công pháp cùng thể chất của ngươi có lợi với nữ nhân ta như thế . Ta
đoán không sai thì lúc ngươi đột phá Bát Trọng thì ta đã bước qua Luyện Khí
rồi ...a hi hi .”

“Hừ , con nhỏ này không chừng trị nó là không được , đàn ông đã chiến trường
không thể chiến thắng thì ta phải kéo sao chiến trận trên giường , bảo đảm đến
nàng phục thì thôi .” Lâm Thiên tà ác suy nghĩ .

“Xì xào .” “Rống…”

Từ phía xa Ma Thú Sơn Mạch một tiếng hống lớn làm mọi sinh vật nhỏ chạy trốn ,
đàn chim tán loạn bay khắp nơi . Cả hai người điêu thu tay lại nhìn về phía
Sơn Mạch .

“Đấy là nơi ngươi dùng đệ rèn luyện kinh nghiệm thực chiến sau Tiểu Linh .”

“Vâng , cứ cách mỗi tháng thì ta cùng với các người khác trong làng đi săn ma
thú , mỗi khi gặp ma thú bằng hoặc yếu hơn , ta sẽ ra tay chiến đấu cùng nó để
gia tăng kinh nghiệm chiến đấu .”

Lâm Thiên nghe tiếng gầm gừ lúc nãy không hề cảm thấy một ma thú Luyện Khí có
thể làm được .

“Vậy con thú đó là gì .”

“Đó là sư vương của một đoạn Sơn Mạch chúng ta , nó thực lực đại khái đã vượt
qua Luyện Khí rồi . Chính nó chính là nguyên nhân vì sao làng của chúng ta
không bị ma thú nào tấn công dù kế cạnh bên Sơn Mạch .”

Lãnh thổ là thứ quang trọng nhất liên quan đến mặt mũi cùng khả năng duy trì
nòi giống của các ma thú cấp cao . Một khi ngoại lai sinh vật tiến nhập , bọn
chúng sẽ tấn công mà không thề thương tiếc . Có vẻ làng của Lâm Thiên may mắn
được sự che chở của con Sư Vương này .

“Nếu có thể ta phải nên thu phục nó làm sủng thú không nhỉ .” Lâm Thiên cười
đùa .

“Keng . Trong vòng một năm đạt đến Huyền Linh cảnh , giải thoát Bạch Hổ con
non thành công . Thưởng : Bất Tử Kim Đan 3 viên x một tấm Luyện Dược sách
trung cấp x 100.000 điểm tiền .”

“Trời ạ ….Thiên đệ lần này ngươi chơi ngu rồi .” Tiểu Linh nhìn nhiệm vụ mới
đưa ra , nàng liền che miệng hốt hoảng .

Nữ nhân sau khi hảo cảm đến một trăm điểm cùng song tu qua với hắn , hắn có
thể chia sẽ cộng đồng hệ thống cho nàng . Lâm Thiên đã làm như thế và cũng
khiến toàn bộ bí mật hắn chia đôi với nàng .

Hắn cười khổ .

“Trò đùa thôi , trò đùa thôi mà .”

Tiểu Linh lúc này nhéo cái tai của hắn .

“Ngươi thì biết gì . Ma Thú Sơn Mạch phụ cận phạm vi của Bạch Hổ Sư Vương này
điều có không ít ma thú mạnh mẽ , đừng bảo là Huyền Linh cảnh cho dù ngươi
mạnh mẽ hơn nữa cũng chưa chắc an toàn bước tới nơi của Bạch Hổ đâu .”

Hắn cười tà tà , vỗ cái mông căng tròn của nàng .

“Như thế mới có sức khiêu chiến phải không ...ha ha .”

. . . . . . . . . . . . . . . . .

Thời hạn một tháng của hệ thống đã tới . Lâm Thiên đi đến trước mặt Ngu Lực
khiêu khích .

“Ngu Lực , ngươi mau chiến với ta một trận nào . Ta hết chờ được rồi .”

Ngu Lực đang ngồi trêu chọc cùng một tiểu thôn nữ trong làng hắn vừa nghe
người gọi tên thì quay đầu lại , ai mà ngờ người đó lại là Lâm Thiên . Hắn cho
là mình đã nghe nhầm rồi .

“Cái gì , một tên phế vật như ngươi cũng chờ được đánh với ta à ...a ha ha .”

Bên cạnh hắn cô gái cũng che miệng cười khẽ .

“Tên Lâm Thiên này đúng là sợ đến ngu rồi , hắn làm gì có thể đánh thắng Ngu
Lực ca .”

Lâm Thiên không thèm để ý đế biểu cảm của bọn họ , hắn chỉ nhàn nhạt nói .

“Đánh hay không , mau phóng …”

Lâm Thiên bình thản đi tới võ đài rồi bước lên , hán phía trên cao cao tại
thượng nhìn xuống Ngu Lực không nói một tiếng nào .

“Mẹ nó .” Ngu Lực lần đầu tiên bị khinh bỉ như thế , hắn bóp nát trong tay
bông hoa sau đó bước lên võ đài quyết đấu .

“Đánh con mẹ mày , làm mất tâm tình của bản thiếu gia .”

Lâm Thiên đáp : “Ờ ….”

Ngu Lực như bị sĩ nhục , hắn chưa bao giờ mất bình tĩnh như bây giờ . Lúc này
trưởng làng nghe thấy ồn áo cũng đi tới .

“Trưởng làng tới đúng lúc lắm , ta muốn lấy mạng của Lâm Thiên , mời người
chấp nhận .” Ngu Lực hung bạo nói .

“Hừm , còn tận hai tháng nữa mới tới hạn . Ngươi bây giờ lui vẫn được Lâm
Thiên ạ .”

Lâm Thiên chỉ đứng đó nhàn nhạt nói.

“Không cần , mau bắt đầu trận đấu đi .”

“Cố lên Thiên đệ ...a hi hi .” Tiểu Linh lúc này cũng đứng kế bên khán đài cổ
vũ mà thật ra trêu chọc thì đúng hơn .

Ngu Lực có vẻ lâu ngày mới thấy được Tiểu Linh , hắn há hốc mồn tròn như quả
trứng gà . Nước bọt chảy ra cả khóe miệng .

“Làm sao nàng có thể đẹp như vậy , không thể nào . Trời ạ một nữ thần như vậy
làm sao lại để cho Lâm Thiên được ...Ta nhất định phải lấy mạng của Lâm Thiên
để đe dọa nàng phục tùng ta .” Ngu Lực còn đang suy nghĩ viễn vong .

Lâm Thiên cảm thấy tên này thật muốn chết , đấu với hắn còn dám phân tâm .
Nhắc chân đá hòn đá nhỏ bay vào trán của Ngu Lực .

“Bà mẹ nó , tên nào ném đá đấy .”

“Cụp …”

Lại một viên đá bay lên chán hắn , lần này hắn biết được hung thủ là ai khiến
hắn nghiến răng nghiến lợi .

“Thằng này .”

Ngu Lực cười giận dữ .

“Vốn còn muốn để ngươi sống thêm ít giây đấy , không ngờ ngươi muốn chết đến
thế , ta sẽ thành toàn cho ngươi . Quên nói cho ngươi là ta đã là Lục Trọng
rồi , bóp chết ngươi chỉ như một con kiến thôi .”

Ngu Lực linh lực phát tán ra , chân như chạy nhanh như báo , chỉ trong thời
gian ngắn đã tiến tới gần Lâm Thiên . Hắn tung ra một quyền vào giữa mặt trắng
đẹp trai của Lâm Thiên cười lớn .

“Cái mặt ngươi quyến rũ nữ nhân phải không , để ta đập nát nó cho ...a ha ha
.”

Mọi người phía dưới khán đài điều che lấy mắt , không dám nhìn lấy cảnh tượng
máu me kế tiếp .

“Bụp…”

Trái với mọi người là âm thanh kiêu gào thảm thiết của Lâm Thiên . Bọn họ chỉ
nghe thây một âm thanh cực nhỏ vang lên .

Lâm Thiên bắt được tay của Ngu Lực khi nó chỉ còn cách hắn vài xen ti mét .
Hắn nghiên đầu qua mỉm cười nhìn hắn .

“Ờ , rồi sao nữa …???”


Thu Gái Hệ Thống - Chương #4