32 : Gặp Lại Người Quen .


Lâm Thiên trên đường đi đến Takagi gia , dù gặp qua không ít đột biến thú
nhưng rất nhanh giải quyết , còn thây ma thì bây giờ là quá yếu , đối với hắn
không có bất cứ nguy hiểm gì .

Rất may là hắn tìm được đoàn xe của Yuriko , hắn để nàng lên trên rồi ngồi váo
ghế lái .

“A lô , Thiên Chủ , chúng ta đã theo sắp xếp của người , đã cử người kia từ
căn cứ tạm thời trong trường học đang đến địa điểm chỉ định .”

“Tốt , nói với hắn vài ngày nữa bất đầu kế hoạch .”

“Vâng thưa Thiên Chủ .”

Lâm Thiên tắt đi bộ đàm , trong lòng không biết suy nghĩ gì đó .

. . . . . . . . . . .

“Mở cổng ra .”

Đứng bên ngoài tường rào , Lâm Thiên bế Yuriko bình thản lớn tiếng la lên .

“Lại là người tị nạn sau , vài hôm nay càng nhiều người đến đây a .” Một tên
lính hút thuốc đứng dậy lảm nhảm .

“Trời ạ , là phu nhân .”

Hắn nhìn thấy người trong tay Lâm Thiên liền lập tức sợ hãi mở ra cánh cửa ,
nhìn trên người dính đầy máu tươi của Lâm Thiên hắn suy đoán đoàn đội này có
thể đã gặp vấn đề .

“Ngươi là ai , mau thả Yuriko phu nhân xuống .”

Một đám binh sĩ Takagi lập tức chặn đầu hắn , Lâm Thiên không nói gì bởi vì
biết hiện tại nói gì điều cũng không được bọn hắn chấp thuận .

“Tốt tránh ra , ồn cái gì , lo mà canh phòng thây ma đi bọn lười biếng .”

Một âm thanh trẻ trung lại hữu lực ra lệnh , lập tức bọn binh sĩ nghiêm túc
đứng ra hai bên tôn kính nhường đường .
“Lâm Thiên .”

Komuro nhìn thấy thiếu niên tuyệt thế dung mạo này , lập tức kinh ngạc . Trong
tức khắc hắn phản ứng lại , rút sau lưng thanh đao ra khỏi vỏ kề sát lên cổ
Lâm Thiên .

“Thì ra là vậy , ngươi có vẻ rất có quyền lực nhỉ .”

Lâm Thiên dửng dưng không để ý thanh đao kề cổ , hắn nhìn hai bên các binh sĩ
Takagi cung kính Komuro lập tức khen .

Komuro hai mắt đỏ ngầu , cười một cách hả hê nhất có thể .

“Nhờ có ngươi Lâm Thiên ạ , không có lọ thuốc của ngươi để lại cho hai người
bọn ta , bọn ta cũng không thể dễ dàng thức tỉnh Tiến Hóa Giả . Lại may mắn
khi đến đây được Souichiro đại nhân xem trọng , bọn ta điều trở thành các đại
tướng dưới tay ngài .”

Lâm Thiên cười nhạt , hắn tình báo như thế nào lại không biết chứ , thậm chí
đội giám sát của hắn còn biết Komuro một ngày giết bao nhiêu thây ma , ăn bao
nhiêu thứ , uống bao nhiêu đồ .

“Như vậy a , chúc mừng ngươi . Nhưng mà ngươi có thể để thanh đao ra chổ khác
không , ta không muốn thấy máu .”

Komuro còn tưởng hắn sợ chết , trong lòng cười lạnh . “Lâm Thiên ơi là Lâm
Thiên , ngày trước ngươi huy hoàng ra sau , hôm nay đừng hòng ta để yên .”

Hắn nhìn Lâm Thiên cao ngạo ra lệnh .

“Muốn ta tha cho cũng được , mau nói ngươi đã đưa Rei đi đâu , ta vì sao tìm
không ra họ .”

“Không ngờ ngươi vẫn còn ngày nhớ đêm mong Rei à , tội nghiệp thiếu niên .”
Lâm Thiên cười ha ha , sau đó đột nhiên đổi giọng .

“Có hai thứ ta muốn nói cho ngươi , một là Rei đã là người của ta , hai là ta
không muốn thấy máu vì muốn ngươi sống thêm một thời gian .”

“Keng .” Lâm Thiên cong tay búng nhẹ , thanh đao làm bằng hợp kim lập tức cong
nữa cây . Hắn xoay người hai tay vẫn bế Yuriko chân đưa lên đá Komuro bay lên
vách tường .

“Ầm ...” chỉ nghe một âm thanh đổ vỡ vang lên , cả bức tường điều bị Komuro va
chạm bể nát một lổ thủng .

Hắn khóe miệng chảy ra tơ máu , sát khí trên người cũng tỏa ra khiến xung
quanh binh sĩ điều sợ hãi chạy ra thật xa .

“Skill cấp 3 : Lưu Tinh Hỏa Vũ .”

Lâm Thiên đọc thầm trong miệng , trên đầu hắn lập tức xuất hiện gần vài chục
cái tiểu hỏa cầu , mỗi cái hỏa cầu điều có thể dễ dàng đạt tới uy lực của lựu
đạn bình thường .

“Không thể giết ngươi sớm vì nhiệm vụ vô hạn thứ ba cần ngươi diễn một màng
kịch .”

Lưu Tinh Hỏa Vũ lập tức như mưa hỏa cầu rơi xuống người Komuro , Lâm Thiên đã
cố phân tán đi không ít tiểu hỏa cầu nhưng cũng khiến Komuro kiêu gào thảm
thiết , quần áo bị đốt trụi , thân thể có vô số vết bỏng đáng sợ .

Hắn giẫy giụa một hồi , lập tức một hào quang trên người hắn phát sáng . Không
những chữa trị cho hắn thương thế còn giúp hắn thực lực đại tăng .

Tên : Komuro
Cấp : 2
Đặc tính : Toàn diện vật lý .
Sức mạnh : 26
Nhanh nhẹn : 25
Thể chất : 25
Tinh thần : 19 .
Skill : (Chỉ có người thân thuộc mới nhìn được Skill )

. . .

“Đột phá sau , ngay cả chỉ số cũng cao hơn người bình thường không ít . Quả
nhiên là nhân vật chính tiềm lực có khác .” Lâm Thiên cười nhạt cảm thán .

Komuro cảm thấy xung quanh lửa đã không còn đau như lúc đầu , nhìn xung quang
vài chục mét của hắn đã bị biển lửa bao phủ , trong lòng hắn lập tức giận dữ .

“Ngươi không những cướp đi Rei của ta , bây giờ lại còn khiến ta như thế này ,
ta tuyệt đối sẽ khiến ngươi muốn chết không được muốn sống không xong .”

“Skill cấp 2 : Khiêu Trảm .”

Komuro từ biển lửa phóng lên cao , lấy từ hông ra một thanh đao khác , lập tức
sử dụng kỹ năng hóa thành một mũi tên bay thẳng đến Lâm Thiên trước người ,
tốc độ của hắn nháy mắt điều có thể làm thịt được vô số cấp 2 tiến hóa giả
bình thường khác .

“Skill cấp 3 : Phong Tráo .”

Xung quanh Lâm Thiên lập tức xuất hiện một đoàn cầu gió khổng lồ , nhanh chóng
trở thành một quả trứng bao bọc lại hắn , tưởng chừng như đã kết thúc thì ngay
khi thanh đao của Komuro chém vào quả trứng gió .

“Ầm ….”

Lập tức cầu gió tan nát , một ngọn gió kinh khủng từ trung tâm Lâm Thiên quét
qua mọi hướng xung quanh bắn ngược Komuro cùng thanh kiếm của hắn gần trăm mét
mới dừng lại .

“Ngươi ...làm sao có thể mạnh như vậy .”

Komuro cầm lấy thanh đao đứng lên , hắn dù không bị tổn thương như mà skill
lại bị chấm dứt . Một loại không phải tinh thần tiến hóa giả như hắn , skill
cũng giống như tất sát un ti , thường sẽ hết tinh thần lực sao lần sư dụng
skill , nên sau khi hắn sử dụng skill mà địch nhân không chết thì tỉ lệ cao sẽ
bị đối phương dùng skill giết ngược lại .

Hắn thực sự rất muốn cầm lấy thanh đao lại thử một lần nữa , dù chỉ làm Lâm
Thiên rơi một giọt máu thôi cũng đủ . Khoảng cách thực lực lần đầu tiên để một
Tiến Hóa Giả tự ngạo như hắn cảm thấy bất lực .

“Dừng lại Komuro , có chuyện gì ở đây .”

Souichiro không biết từ bao giờ đứng trong đám người lên tiếng . Lâm Thiên
khóe miệng cười nhạt , hắn biết tên này xuất hiện từ lâu , thậm chí còn ẩn dấu
để xem thức lực của Komuro có thể hạ được hắn không .

Souichiro sau khi đến xem , hắn cảm giác nếu được thì sẽ dùng uy bức khiến Lâm
Thiên trở thành thuộc hạ vì tiến hóa giả vô cùng hiếm . Đáng tiếc là Komuro
không thể hạ được Lâm Thiên , thậm chí cả gốc áo của người ta cũng không chạm
vào được , vì Komuro có dấu hiệu thua trận , rất có khả năng mất đi uy tín
trong lòng thế lực của hắn , hắn không muốn như vậy nên đành phải ra mặt .

“Đại nhân .” Komuro thở dài , hắn đột nhiên cảm giác Souichiro xuất hiện thực
sự khiến hắn an lòng hơn .

Lâm Thiên cười nhạt nhìn xung quanh gần trăm mét chiến trường của hắn với
Komuro trở thành bãi phế tích , hắn khinh thường nói .

“Không ngờ Takagi gia lại là nơi thiếu phép lịch sự thế này , ta giúp phu nhân
của các ngươi thoát chết , trở về đến tận nhà lại bị đối xử như thế này .”

Lúc này rất nhiều người binh sĩ hẹn quá thành giận , Souichiro gặp tình hình
không tốt lắm , lại nhìn trong tay Lâm Thiên lúc này Yuriko vẫn còn hôn mê ,
trong lòng càng không được .

“Mời vị này đây vào phòng khác nói chuyện .”

“Đại nhân như vậy rất nguy hiểm .” Komuro vô cùng kiên kỵ lên tiếng .

“Ngươi thật thiếu kinh nghiệm sống , nếu hắn thực sự muốn gây bất lợi cho ta
thì ai trong Takagi gia này có thể chống lại , cần gì phải dùng thủ đoạn đê
hèn như vậy .” Souichiro răng dạy nghiêm khắc Komuro thật ra là hắn cũng sợ
Lâm Thiên ra tay nên muốn dùng mặt mũi khiến hắn phải kiên dè .

. . . . . . . . . . . .

( hôm qua uống say nên ngủ quên luôn , anh em thứ lỗi , rảnh ta buff bù lại .)
( công nhận Đm nó cái tên Komuro ta toàn viết nhầm kumoro , koromu , kurumo ,
korumo,...trời ạ edit lại cái tên thôi tốn gần 10 phút )


Thu Gái Hệ Thống - Chương #32