14 : Lại Có Chuyện .


Thích La Hoàng Giả là ông lão trọc đầu ngồi bênh cạnh hai người cảm thán .

“Thời đại anh hùng giờ qua đi , nữ anh hùng lại đầy đường ra .”

Linh Lâm cùng Thế Vũ cả hai điều cười khinh bỉ tên đầu trọc .

“Ngươi còn mơ một thời viễn cổ à . Thời xưa nam mới là chủ đạo của đại lục ,
còn bây giờ thì m Thịnh Dương Suy nữ thay thế nam nắm 80% giới tính tu tiên
thôi . Vật đổi sao dời ngươi có gì phải luyến tiếc .”

Thích La này nghe nói cũng có chuyện xưa , hình như là vì yêu một cô gái nào
của Bách Hoa Tông chết mê chết mệt . Lại vì bản thân bản tính dâm tà bại họa
mà bị các chủ Bách Hoa Tông chia cắt , hối hận hắn quyết thay đổi , gia nhập
Thanh Minh Tông tu đạo phật chưa tới 1000 năm đã tu thành Hoàng Giả , cũng là
người có danh tiếng trên đại lục .

Thích La thở dài .

“Các ngươi chớ quên , vì âm thịnh dương suy nên các ngươi vẫn chưa tìm được ý
trung lang vị thế ngang bằng bây giờ vẫn còn một mình cô đơn đấy .”

Cả hai nàng đỏ mặt điều cười khinh bỉ .

“Bọn ta không cần ngươi lo , đỡ hơn ngươi cả đời chỉ thanh tâm quả dục . Cười
chết bọn ta .”

“Gam Bô Mô Ni ….” Thích La biết trên đời có ba cái ngu .Cái ngu thứ nhất là
cãi nhau với phụ nữ , cái ngu còn lại là không biết điếm . Hắn không ngu dại
gì mà cãi với họ .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Lâm Thiên mơ màng cảm thấy thân thể nặng hơn rất nhiều , sờ lấy xung quanh hai
tay hai bên bắt được hai quả cầu hình kích cỡ không đồng nhất .

“Hà Thu Nhi ...Tiểu Linh ...các ngươi tỉnh dậy được chưa , sắp qua một ngày
rồi .”

Tiểu Linh giật mình tỉnh lại , nghe hắn nới sực nhớ đến niên bỉ hôm nay là cử
hành , nàng gắp rút nhìn đồng hồ , phát hiện trên đấy còn hai canh giờ nữa mới
hết hạn tập hợp .

“Nhanh nhanh nào , ta với ngươi nhất định phải tham gia đấy .”

“Rồi rồi , từ từ thôi , quảng trường cách đây không xa , không cần gắp .”

. . .

Cả ba người đi đến quảng trường , nơi đây đông đúc đến chen không muốn lọt .
May mà ban tổ chức biết trước nên đã chuẩn bị một lối riêng giành cho tuyển
thủ đấy , chỉ có cấp phép mới được vào .

“Mau đưa giấy đây bọn người bên kia .”

Lâm Thiên cùng Tiểu Linh đưa ra giấy mà trưởng làng đưa , tên giám sát nhìn
thấy liền chấp nhận .

“Mộc làng à , qua bên kia . Gia quyến có thể theo nhưng không được chạy lung
tung .” Chỉ vào Hà Thu Nhi hắn nói , Lâm Thiên cùng Tiểu Linh thấy bình thường
lắm nên gật đầu đồng ý .

Lâm Thiên bọn họ đi thẳng vào trung tâm quảng trường , nơi đây có không ít cái
ghế đã có người ngồi . Có vẻ nhiều người ở đây điều là đến từ Thanh Thành bởi
vì đặc hữu ngọc bội đeo trên hong bọn hắn chứng minh đó .

“Thu Nhi phải không …”

Hàng ghế trên cùng cao nhất chỉ có ba ghế ngồi . Trong đó một thiếu niên tóc
xanh đột nhiên cầm bức tranh soi mói Hà Thu Nhi rồi la hét , bên cạnh hai
người có vẻ cũng là người quen .

“Tống Từ , không ngờ tên Ngu Đại dân hèn kia cũng tốt đấy chứ , lại có cô cháu
gái đẹp thế này . Ngươi lần này sướng rồi nhe ...e he he .”

“Tống Từ , nếu cảm thấy nàng không được , có thể cho hai bọn ta thử một phát
nghe , nhìn nàng ngon quá .”

. . .

Hà Thu Nhi nghe ngôn từ ô uế của mấy người đó , nàng sợ hãi chạy sau lưng Lâm
Thiên núp lấy .

“Mấy tên này không lẽ là Tống thiếu trong miệng mẹ con Ngu Đại . Trước khi
chết cũng kịp đưa hình cho mấy tên này à ”

Lâm Thiên trao đổi vơi Tiểu Linh , nàng chỉ hơi nhíu chân mày rồi thỏa mái nói
.

“Hừ , đúng vậy . May là ta điều tra trước thông tin rồi , mấy tên này hình như
nổi tiếng là bại hoại của Thanh Thành không chuyện ác gì không làm , giết
người , cưỡng bức dân nữ ...Nhưng không sao cả , bọn hắn chẳng dám trực tiếp
gây chuyện với người của Thanh Thành chiêu mộ đâu .”

Lâm Thiên nghe xong liền cười nhạt , không liên quan Thông Thiên Điện thì tốt
nếu có liên quan hắn cũng không ngại . Muốn hắn vì sợ chết mà bỏ qua cho mấy
tên gây rối nữ nhân của hắn , xin lỗi hắn không làm được .

“Mời ba vị đây tự trọng , nàng là người có gia thất .”

Chắp tay khinh thường nhìn về phía ba người . Lâm Thiên cao ngạo nói .

Cả ba thiếu gia lần lượt là Tống Từ , Quan Ngô , Tài Ngục điều kinh ngạc , sau
đó cười ha hả .

“Các anh em nghe thấy gì chưa , một thằng nhóc từ ngoại thành dám trách mắng
bổn thiếu gia , nó không biết chết là gì mà ….a ha ha .” Tổng Từ cười ha hả ,
sau đó giận dữ một cách điên cuồng .

“Ngu Đại tên chó chết , dám lấy nữa nhân đã cho ta đem đưa người khác . Ngày
sau thấy ngươi ta giết cả nhà .”

“Ngươi là ai ta không cần biết , cút ra khỏi đồ vật của ta ...à cái cô gái bên
cạnh ngươi cũng đẹp đấy , để đó cho bổn thiếu gia với huynh đệ thưởng dụng ,
xong việc thì trả ngươi ...a ha ha .”

Lâm Thiên cười tươi , rất tươi . Tiểu Linh kéo Hà Thu Nhi lùi ra thật xa .

“Tốt lắm , chó sủa là chó không cắn người . Tống Từ phải không , ngươi có giỏi
thì tử chiến với ta một trận nào .”

“Ha ha , còn dám thách ta .” Tống Từ cười điên cuồng . Ngay lúc này một bóng
đen xuất hiện ngăn cản hắn .

“Thiếu gia , gia chủ không cho người sinh sự . Hơn nữa ta cảm thấy hắn rất
mạnh , người không nên manh động .”

Lâm Thiên nhìn thấy người thần bí đột nhiên xuất hiện liền kinh ngạc , lập tức
thả qua cái tra xét .

Tên : Số 8 .

Tuổi : 32 .

Tu vi : Tiên Thiên Cửu Trọng .

Thế Lực : Tống gia .

. . .

Lâm Thiên đề cao cảnh giác , hắn sau khi song tu với Hà Thu Nhi chỉ bất quá
tăng lên hai bậc Tiên Thiên Thất Trọng , nếu không ra Nhất Kiếm Bộ hắn không
nghĩ có thể chiến thắng tên Số 8 này dễ dàng .

Tống Từ nhìn thấy người chắn ngang lại là ẩn vệ của gia tộc , hắn giận dữ đạp
một cước Số 8 bay ra .

“Cút , bổng thiếu gia việc ngươi dám xen vào .”

“Lâm Thiên phải không , ta ở đây dùng thệ ước thạch làm thề . Ta quyết sinh tử
chiến với ngươi sẽ không một người nào nhúng tay vào .” Tống Từ đưa lên viên
ngọc khắc hình chữ sát , ngay sau hắn nói xong viên ngọc vỡ tan thành từng
mảnh , trên đầu cách họ vài mét trôi lơ lửng một chữ sát to lớn đỏ thẩm .

“Ha ha , Tống Từ hắn làm thật kìa , ngay cả Sát Thạch hắn cũng dùng . Lần này
có là Địa Hoàng cũng không dám nhúng tay vào trận đấu .” Quan Ngô , Tài Ngục
cả hai người không biết tình hình vẫn còn tưởng Lâm Thiên chết đến nơi , duy
nhất trong đây người hảo nhãn lực Số 8 lập tức kinh hoảng .

“Tống Từ điên rồi , phải mau về báo với gia chủ .”

Sát Thạch chính là Thánh Sát Điện sản phẩm , nghe nói hai bên đồng ý thì bất
cứ người nào điều có thể dùng Sát Thạch để quyết tử chiến . Một khi trận đấu
đã bất đầu là không ai có thể ngăn cản , trước kia cũng từng có một Địa Hoàng
không tin tưởng phá rối , cuối cùng bị Thánh Sát Điện một đêm lau chùi sự tồn
tại khỏi đại lục . Từ đó dù Địa Hoàng cảnh cao thủ cũng không dám dại dột quấy
rối có Sát Thạch trận đấu .

“Có người dùng Sát Thạch à , đám ngu ngốc này .” Thẩm Tài Thâm cười khổ ,
Thanh Thành cấp trên lại đưa một lão già sắp xuống mộ như hắn đến chủ trì có
phải là một việc sai lầm không , vì sao vừa đến chưa khai mạc đại bỉ đã có
chuyện rồi .


Thu Gái Hệ Thống - Chương #14