Người đăng: kimdatbg
"Bất quá Thanh ngọc thuật phù này bán ra đều được Thiên Cơ các gia cố một đạo
cấm chế, chỉ người mua mới đọc được nội dung." Nam Cung Vũ Tinh mỉm cười nhìn
Ngụy Tác, cầm Thanh ngọc thuật phù dồn chân nguyên quán vào, thái cực đồ án
thượng phát ra một lớp thanh quang, hình thành một vòng sáng nhỏ bảo vệ Thanh
ngọc thuật phù.
"Còn có cấm chế?" Ngụy Tác ấm ức nhìn tấm Thanh ngọc thuật phù, "không có cách
nào phá giải?"
Nam Cung Vũ Tinh đáp: "Theo ta biết, Linh Nhạc thành trừ người của Thiên Cơ
các thì không ai phá giải được cấm chế này. Bất quá nhược nếu mang Thanh ngọc
thuật phù nguyên lành bán cho Thiên Cơ các, cũng được hai viên hạ phẩm linh
thạch."
"Con bà nó chứ, khốn kiếp!" Ngụy Tác bật ra tiếng chửi. Thuật pháp thường có
giá kinh nhân, như Thanh thủy nhận thuật của gã hiện cũng đáng giá hai chục
viên hạ phẩm linh thạch. Chính vì giá trị thuật pháp rất cao cao, nếu để người
khác biết rõ thuật pháp của mình thì khi ra ngoài sẽ càng nguy hiểm, thành ra
đến hiện tại Ngụy Tác cũng chỉ biết mỗi một môn Thanh thủy nhận không ra làm
sao này. Thiên Cơ các hồi thu Thanh ngọc thuật phù mà chỉ trả hai viên hạ phẩm
linh thạch, có khác gì quang minh chính đại cướp linh thạch sai.
"Đây là cái gì nhỉ?" Còn lại tấm vải bố rách, Ngụy Tác thấy kiểu gì cũng giống
mảnh địa đồ, nhưng chất liệu quá đặc biệt, đã được giáo huấn lúc trước nên gã
không dám đoán bừa, hỏi luôn Nam Cung Vũ Tinh. Nhỡ may trông giống địa đồ,
nhưng thật ra lại là một tấm phù lục gì đó thì càng mất mặt.
Nhưng khiến gã suýt ngã nhào là Nam Cung Vũ Tinh nhìn qua rồi nói, "Chắc là
một mảnh địa đồ của một nơi thuộc yêu thú hoang nguyên ở ngoài Thiên khung
nhưng văn tự cổ này thì ta không biết."
Con bà nó chứ, hóa ra là một mảnh địa đồ.
Ngụy Tác tắt tiếng, cho rằng mình càng không hiểu gì, càng mất mặt hơn. Bất
quá chỉ mình Lâm Đạo Nhất đã có ngần ấy thứ cũng đủ cho gã hưng phấn.
"Trong mớ lương khô của Băng ti thù hình như có tu sĩ, chi bằng chúng ta kiểm
tra một lượt xem có gò tốt không." Ngụy Tác nhanh chóng nhìn lên thi thể tu sĩ
bị treo trên vách đá, ngực hơi sáng lên.
Đối với đề nghị này, bọn Nam Cung Vũ Tinh đương nhiên không có ý kiến, với bất
kỳ ai, đến sào huyệt yêu thú khẳng định sẽ tìm kiếm cặn kẽ.
Ngụy Tác chạy tới chỗ tu sĩ đó đầu tiên, lần đầu tiên gã sát nhân nên còn sợ
hãi không dám nhìn Lâm Đạo Nhất bị mình giết, nhưng tu sĩ bị Băng ti thù giết
thì có linh thạch dụ hoặc, gã không sợ hãi gì. Tơ của Băng ti thù rất chắc
chắn, dù gã thi triển Thanh thủy nhận cũng vị tất năng cắt được, cũng may Băng
ti thù không quấn nhiều tơ quanh thi thể đó, không ảnh hưởng đến việc lục soát
của gã.
Cẩn thận gạt y phục của tu sĩ đen đủi đó, bị hàn khí trên sợi tơ đông cứng,
một bình Hồi khí tán rơi xuống đầu tiên. Tiếp đó Ngụy Tác thấy một tấm nhất
giai Hỏa vũ phù đỏ rực đầy hoa văn, cùng một cái bạch sắc ngọc hạp.
Ánh sáng gã nhìn thấy lúc trước là do bạch sắc ngọc hạp phát ra. Nhưng lạ là
trong hộp ngọc sáng rực, bề ngoài không có hoa văn gì, lại hoàn toàn trống
rỗng.
Ngụy Tác hơi thất vọng, tìm mọi chỗ khác nhưng tu sĩ này tựa hồ còn nghèo hơn
cả gã xưa kia, trừ mấy thứ đó thì không mang theo gì, thậm chí cả một viên hạ
phẩm linh thạch cũng không.
Mất chừng một tuần hương, bốn người tìm kiếm khắp động một lần, trừ tu sĩ được
Ngụy Tác chú ý thì nham động còn hai tu sĩ cấp thấp xui xẻo bị Băng ti thù
giết chết, chỉ là hai người này thật sự mạt rệp hoặc hao tổn hết mọi thứ mang
theo trong lúc chiến đấu với Băng ti thù nên chỉ tìm được bốn viên hạ phẩm
linh thạch, mấy cọng Nguyệt hoa thảo giá trị hai viên hạ phẩm linh thạch vào
một quyển thuật pháp quyển trục.
Trong thuật pháp quyển trục bằng da dê ngả vàng chỉ ghi lại Phong nhận thuật
còn kém hơn cả Thanh thủy nhận của Ngụy Tác, gã chỉ nhìn rồi đặt xuống, không
buồn tu luyện.
Ba con Băng ti thù, hai con Hôi nham xà, mấy thứ của Lâm Đạo Nhất và những thứ
tìm kiếm được sau đó, tất cả chất lại một chỗ, tiếp theo là phân chia kiểu gì.
"Chi bằng chúng ta chia đều số linh thạch này, còn lại chúng ta bán đi rồi
chia sau?" Nghĩ đến trị những thứ này, hai mắt Ngụy Tác sáng rực lên. Chỉ ba
con Băng ti thù và hai con Hôi nham xà cộng lại đã hơn hai trăm viên hạ phẩm
linh thạch, cộng với linh thạch, Hồi khí đơn và Hồi khí tán Lâm Đạo Nhất thì
cao hơn hai trăm sáu mươi viên hạ phẩm linh thạch, với tán tu mà nói thì là
món tài phú không nhỏ, hà huống còn bảo vật như Phong bá bảo phù còn sử dụng
được mấy lần. Bán hết rồi chia đều linh thạch là công bằng nhất. Bạn đang đọc
truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Gã vừa nói xong, nham động vừa sôi lên lại chìm vào an tĩnh.
"Chia đều?" Diệp Tiêu Chính ngẩn ra, nhìn Diệp Cố Vi, tỏ vẻ không tin hỏi lại
một lần.
"Không phải chứ? Lẽ nào ba người đó định liên thủ ăn hết?" Ngụy Tác thầm kinh
hãi.
"Nếu không có huynh đệ, bọn tại hạ đã đã chết trong tay Lâm Đạo Nhất, do bọn
tại hạ hồ dồ mà suýt nữa liên lụy huynh đệ, thế mà huynh đệ còn định chia đều
những thứ này, bằng hữu như thế, Diệp Tiêu Chính nhất định kết giao. Vừa nãy
huynh đệ tiêu hao nhiều Hỏa cầu phù như thế, những thứ này sao có thể chia
đều. Bọn tại hạ đến đây vì Băng ti thù nhi lai, tối đa được chia một con là
đủ." Những lời tiếp theo của Diệp Tiêu Chính khiến Ngụy Tác ngớ người.
Thanh niên cao lớn này đúng là thật thà. Hóa ra y không định ăn tất mà chỉ
muốn một con Băng ti thù?
Bằng hữu như thế, thật tốt quá!
"Ta tiếp nhận ủy thác, lúc trước đã chốt giá bốn mươi viên viên hạ phẩm linh
thạch, Thiết Sách bọn ta mặc cho sau cùng lấy được bao nhiêu thứ, chỉ cần trả
đúng giá đã định là được." Trong lúc Ngụy Tác ngớ người, Nam Cung Vũ Tinh lại
nói.
"Đều là người tốt!" Ngụy Tác kích động dâng tràn lệ nóng, cho rằng nếu đồng ý
ngay thì chả hóa mình tham tài quá, nên giả bộ hơi do dự, "Chuyện đó... Chuyện
đó... hình như không ổn lắm."
"Được thôi. Nếu Ngụy huynh đệ thấy không ổn, trừ một con Băng ti thù cho hai
huynh muội mỗ và bốn mươi viên hạ phẩm linh thạch cho Nam Cung Vũ Tinh, thì
cây Băng vụ quả và thứ trong hàn băng chúng ta sẽ chia đều, Băng vụ quả không
chỉ có thể phối hợp với hỏa hệ yêu đơn để luyện chế linh đơn, mà có thể nâng
cao xác suất thành công từ Thần hải cảnh ngũ trọng đột phá đến Chu thiên
cảnh." Diệp Tiêu Chính gật đầu.
"Ta..." Ngụy Tác hận không thể vả vào miệng mình. Đã biết Diệp Tiêu Chính thật
thà mà còn giả bộ khách khí cái gì nữa? Lòng gã có phần muốn khóc mà không có
nước mắt nhưng không thể thay đổi, đành tỏ ra coi linh thạch là bùn đất, tình
cảm là nhất, linh thạch xếp sau, miễn cưỡng nói: "Được thôi."
Đoạn gã nhìn sang Nam Cung Vũ Tinh với hi vọng mỹ nữ chân dài nóng bỏng này
nói rằng người Thiết Sách nói một là một hai là hai, chỉ cần bốn mươi viên hạ
phẩm linh thạch, phần của nàng ta sẽ quy cho Ngụy Tác, nếu gã ép nhận, nàng sẽ
trở mạt. Nhưng mắt gã chợt tối sầm vì Nam Cung Vũ Tinh lại mỉm cười, "Nếu là
bằng hữu... bằng hữu tặng thì không sao, không vi phạm quy củ của Thiết Sách."
...
Ngụy Tác cùng Nam Cung Vũ Tinh, Diệp Cố Vi, Diệp Tiêu Chính đứng trước cây
Băng vụ quả.
Trên cành cây màu xanh đen, như lá dương xỉ lạ ánh lên như ngọc, bốn quả tựa
bốn cái gút phát ra bạch sắc băng hàn vụ khí nhàn nhạt, khiến người khác có
cảm giác linh thảo như ở trong vân vụ.
Có thể vì ba con Băng ti thù chưa đến lúc tiến giai yêu đơn nên vẫn bảo vệ
Băng vụ quả chưa chưa ăn, tiện nghi cho bọn Ngụy Tác.
Thần hải cảnh tu đến đệ ngũ trọng điên phong, đến lúc đột phá Chu thiên cảnh,
thể nội chân nguyên xung kích khiếu vị, vạn nhất khống chế không ổn sẽ rất dễ
sa vào tình trạng khí huyết lưu động quá nhanh, nhiệt độ thân thể tu sĩ tăng
cao, nhẹ thì phá hoại cơ năng thân thể, nặng thi tẩu hỏa nhập ma, khiến nhục
thân tự đốt cháy.
Băng vụ quả trừ có thể hóa giải hỏa độc trong một số hỏa hệ yêu đơn, còn có
công hiệu át chế khí huyết tu sĩ lưu động quá nhanh. Khi xung kích Chu thiên
cảnh, nếu có thể ăn một trái Băng vụ quả, thì sẽ càng đảm bảo.
Băng vụ quả bình thường khá hiếm, nhiều lúc không thể mua được, muốn mà không
thể tìm đâu ra. Hiện tại để lại một quả, đối với tu sĩ sớm muộn gì cũng xung
kích Chu thiên cảnh như Ngụy Tác thì quả thật không gì tốt hơn.
Trừ ra, Băng vụ quả thường mọc trên hàn ngọc, nơi có Băng vụ quả nhất định có
hàn ngọc.
Hàn ngọc đủ kích thước và phẩm chất, không chỉ có thể dùng để luyện chế pháp
phù và pháp khí, thậm chí có thể luyện chế pháp bảo!
Giờ phải xem khối hàn ngọc trong vách núi lớn cỡ nào, phẩm chất ra sao đã.