Vòng Quay "may Mắn"


Người đăng: kyuka29072002

“Ting”. Một lượt quay số nữa trôi qua, lại là 10 linh thạch.

Sắc mặt Tiêu Phong lúc này trở nên âm trầm. Vòng quay thường đúng là khó được
đồ xịn, cơ mà đã qua bốn lần quay rồi mà chỉ được một lần 50 linh thạch, hai
lần 20 linh thạch và một lần 10 linh thạch, chỉ còn lại lần cuối cùng này
thôi. Đôi mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào ba thứ: Sharingan[1], Thượng phẩm binh
khí và một quả trứng sủng vật linh cấp.

Hệ thống phầm cấp từ thấp đến cao gồm: hạ cấp → trung cấp → thượng cấp → linh
cấp → trung linh cấp → thần cấp → truyền kỳ cấp. Thượng cấp đối với Tiêu Phong
cũng chưa ăn nhằm gì, nhưng mà tại Bạch Thất Thành, vũ khí thượng cấp bất quá
là hiếm, linh cấp cũng chỉ là may mắn mới gặp được, chưa bao giờ có thứ gọi là
thần cấp hay truyền kỳ cấp. Đơn giản vì nó quá là hiếm, vật có giá trị liên
thành như thần cấp không nói, nhưng hẳn chắc chắn người sở hữu cũng nhắm đến
cùng cực sống còn.

Nhưng mà đây là vòng quay hạ cấp nên Tiêu Phong cùng lắm quay được linh cấp
binh khí không hơn không kém. Còn về Sharingan, Tiêu Phong rất có hứng thú.
Sharingan của Sasuke sao lại không ngẩu được cơ chứ? Hắn trước đây có xem bộ
Naruto, Sasuke lại là thần tượng cũng như hình mẫu của hắn, nên hắn thực sự
mong nó tới được tay mình.

Còn lại trứng thú linh cấp, hắn cũng chẳng hứng thú mấy. Chiến lực đã gà toẹt,
đã vậy muốn có thú nuôi hỗ trợ cũng phải đợi nó lớn bảnh ra kia. Phần cũng vì
ở Bạch Thất Thành, linh sủng thú hiếm cùng cực, nếu nuôi cho lớn thì ít ra
cũng sẽ đạt đến độ Nguyên Anh kì nên hầu như ai cũng muốn lấy về tay. Tiêu
Phong sợ rằng khó bảo toàn lâu đây.

Còn một lần quay cuối, vô cũng căng thẳng. Mặc dù chủ có một ô là xui xẻo, tức
10% Tiêu Phong sẽ trắng tay nhưng trên đời không gì là không thể. Duỗi lên
ngón tay trỏ trái, bấm vào nút "Quay" thật to giữa bảng tính ảo đang lơ lửng
trước mặt. Vòng quay bắt đầu chuyển động, vài giây sau bắt đầu chậm lại đi qua
ô "50 linh thạch", qua ô "10 linh thạch", đến ô "thượng phẩm binh khí" thì bắt
đầu từ từ ngừng đi và kết thúc tại ô "Chúc Bạn May Mắn Lần Sau".

Bản mặt Tiêu Phong lúc này tối sầm lại, mếu máo mà nhảy dựng khỏi giường quỳ
gối cầu xin Tuyền Tuyền, thế nhưng Tuyền kiên quyết chối từ:

"Nếu ngươi muốn tiếp tục quay thì cố mà đạt cấp 5 đi, sẽ có phần thưởng tăng
cấp đấy"

‘Đúng là khổ nhục kế không phải lúc nào cũng có tác dụng.’ Tiêu Phong tặc
lưỡi, nhưng chỉ là trong lòng thôi. Tuyền mà thấy được coi như lần sau khỏi
dùng luôn.

Tiêu Phong đau khổ định đóng lại menu thì thấy bản thân vẫn còn 100 linh
thạch, đủ để quay lần cuối. Canh bạc này, Tiêu Phong liều chơi.

Một lần nữa, cảm giác căng thẳng ập đến. Kim chỉ chầm chậm tăng tốc. Khác với
5 lần miễn phí trước, lần này chính Tiêu Phong bỏ tiền ra quay, thành thử hắn
chẳng dám mở mắt ra nữa. Hắn thầm cầu nguyện ông trời lại rủ lòng thương như
hồi được tái sinh.

“Chủ nhân vui lòng nhanh lên.”

‘Hả? Vậy là xong rồi sao?’ Căng thẳng quá, thành ra Tiêu Phong mất luôn cảm
giác thời gian. Chầm chậm mở mắt, hắn tìm vị trí cây kim, rồi thấy sắc đỏ.

“LÀ SHARINGAN!!!” Tiêu Phong hét toáng lên.

“Đúng là tiền nào của nấy mà. Cống cho 100 linh thạch là ok liền.” Đến đây,
Tiêu Phong liếc xéo qua cô nàng hệ thông kia. Cô quay mặt đi như không có
chuyện gì xảy ra cả.

“ Chủ nhân có tiếp nhận Sharingan không?”

Nhớ ra một chuyện, Tiêu Phong lưỡng lự. Hắn đúng là vô cùng hứng thú, nhưng
chỉ sợ cái cách tiến hóa của nó mà thôi. Đúng vậy, Sharingan tiến hóa dựa trên
nỗi khổ của con người, thật là khó nhằn mà. Tiêu Phong cười khổ,

" Ta… chấp nhận a" Tiêu Phong với niềm hưng phấn đã giảm đi đôi chút nói ra.

Căn phòng bao trùm toàn ánh sáng. Đôi mắt Tiêu Phong tỏa sáng, từ từ hình
thành đôi mắt mới.

Tiêu Phong hưng phần soi vào gương đồng đặt trên bàn của lão Thư Phúc. Thoạt
đầu nhìn giống như mắt bình thường, nhưng khi Tiêu Phong trừng lên, một màu đỏ
bỗng dưng bao trùm khắp đôi mắt. Tròng đen sẽ chuyển sang màu đỏ, bao quanh là
một vòng tròn cùng với một xoáy đen ngự tại. Đây chính là Sharingan cấp đầu
đây. Tiêu Phong vui sướng lâng lâng. Hắn quyết định thử nghiệm xem sao.

“Bịch bịch bịch…” Tiếng bước chân gấp rút chạy đến phòng Tiêu Phong. Hắn liền
nhảy tót lên giường nằm ngoan ngoãn. Cánh của bật mở mạnh. Đứng đó là lão Thư
Phúc đang thở hổn hển. Lấy chút sức lực cuối cùng, lão la lên hai tiếng:

"CHẠY MAU!"

------

Chú thích

[1] Sharingan: một loại nhãn lực trong series manga Naruto. Đọc thêm:
http://vi.naruto.wikia.com/wiki/Sharingan


Thời Không Sát Giả Vương - Chương #13