Lắp Đặt Tứ Tượng Tụ Linh Trận


Người đăng: Jimmybuck252004

“Thế vậy kí chủ có muốn đi xử lý một tên Đấu Vương xui xẻo nào đó không?”
Giọng nói ngập tràn khiêu khích của hệ thống lại một lần nữa vang lên.

“Vớ vẩn! Xử lý là xử lý thế nào? Tuy ta tự nhận mình không phải người tốt
nhưng việc đi giết người chỉ để tăng tu vi lên thì xin lỗi, ta vẫn không làm
được. Thế thì có khác gì mấy tên ma đầu chuyên tai hoạ chúng sinh đâu?” Lưu
Chính Minh gắt.

“Bất quá, muốn xử lý cũng cần phải có thực lực chứ. Ta tự nhận là mình bây giờ
có thể đánh lại với Đấu Vương, không có nghĩa là giết được hắn.” Lưu Chính
Minh trầm ngâm lại, chợt tỉnh ngộ.

Hắn bây giờ mới có thực lực coi như cùng Đấu Vương tiền tam tinh có thể đánh
một trận, thế mà đã bắt đầu bành trướng rồi. Cái này gọi là tâm lý thoả mãn,
khi ngươi đạt được một thành tựu nào đó mà ngươi cảm thấy ấn tượng, ngươi sẽ
lâm vào trạng thái thoả mãn mà lại suy nghĩ bắt đầu không minh mẫn, khiến cho
ngươi vô cùng dễ bề khinh địch, nghiêm trọng hơn là sinh ra ý nghĩ :” Thôi,
chỉ thế là được rồi.”

Đây chính là một trong các tâm lý chết người của một tu luyện giả. Bởi một khi
đã bước trên con đường này, ngươi luôn phải nghĩ cách tiến về phía trước, chứ
nếu ngươi đã cảm thấy thoả mãn, không còn lòng cầu tiến, ngươi chắc chắn sẽ bị
đào thải.

Đó là lý do có thể tu luyện tới các cấp bậc đỉnh cao tại một vị diện, không ai
không phải người có tâm trí kiên định, vì họ đã trải qua muôn vàn tang thương
chết chóc, vô số các khảo nghiệm đạo tâm của họ.

Tuy vậy, nhờ có lần đề tỉnh này của hệ thống, cộng thêm bản tính vốn có cái
nhìn rõ ràng, Lưu Chính Minh rất nhanh đem lỗ thủng đạo tâm này vá lại, không
để cho suy nghĩ này ảnh hưởng được tới mình nữa.

Lý do cơ bản của việc này, vì là Lưu Chính Minh hiện tại đã đột phá quá nhanh,
tâm cảnh vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với cảnh giới. Hắn kể từ lúc rời đi Hắc
vụ sâm lâm đến nay mới được gần tháng, mà đã đột phá hẳn cả một cái đại cảnh
giới.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho việc tăng cảnh giới, kể cả khi căn cơ
đã vững chắc, quá nhanh mà tâm cảnh không theo kịp, là có hại nhiều hơn lợi.
Nó rất dễ để lại vết rách trong đạo tâm, đôi lúc còn dễ bề thành tâm ma.

Lưu Chính Minh nhanh chóng ổn định lại tâm tình, lại hướng hệ thống cảm ơn một
lần nữa. Bởi vậy mới nói, có hệ thống có đủ tư duy trong người nhiều lúc lại
có cái lợi của chính nó.

Có nhiều chuyện ngươi có thể biết, như Lưu Chính Minh cũng biết về cái tâm lý
này, chỉ có điều hắn lại không kịp nhận ra mình đã vướng phải, nhưng ngươi vẫn
không tránh nổi, thậm chí còn không hề phát hiện ra.

Đó chính là lúc mà hệ thống phát huy. Vì ánh mắt của hệ thống nhiều lúc chính
là của một kẻ ngoài cuộc. Khi người trong cuộc vẫn còn u mê, trách nhiệm của
người ngoài cuộc chính là nhắc nhở, bởi vì ánh mắt của họ không bị ảnh hưởng
bới những thứ trong cuộc, họ chính là nhìn toàn cục.


Thời Đại Cấm - Chương #52