Ảnh Đế Lưu Chính Minh


Người đăng: Jimmybuck252004

“Lệ Hàn! Có vấn đề gì thế?” Nhìn thấy con mình ngã xuống, Lệ Thần ngay lập tức
chạy tới bên cạnh, cố dùng hồn lực thẩm thấu vào thể nội giữ lấy tính mạng của
Lệ Hàn.

Cuồn cuộn linh hồn lực đi vào, nhưng triệu chứng của Lệ Hàn không có tốt lên,
mà ngày càng tệ hơn. Lệ Thần bất lực nhìn về phía nhi tử độc nhất của mình,
cuồn cuộn linh hồn lực cố gắng níu giữ tính mạng cho hắn, nhưng tất cả đều là
tốn công vô ích.

Sắc mặt Lệ Hàn ngày càng trắng, hắn suy yếu không nói lên lời. Sinh cơ của hắn
đang dần dần trôi đi, thể nội của hắn một thứ lực lượng nào đó liên tục tàn
phá các nội tạng của hắn, đồng thời việc Lệ Thần thúc giục linh hồn lực càng
có vẻ khiến cho nó tệ hơn.

Lệ Thần thấy linh hồn lực ngày càng vô hiệu, quay sang phía hắc y nhân:

“Cầu xin ngài, cầu xin ngài làm ơn ban thương xót cứu giúp khuyển tử. Tiểu
nhân nguyện làm thân trâu thân chó phục vụ ngài.”

Hắc y nhân nghe vậy một mặt hờ hững, nhẹ nhàng nói:

“Phục vụ ta? Hồn Hoàng? Ngươi chưa xứng.”

Ngay tại lúc mà hắc y nhân nói ra lời này, một khoả trái tim của Lệ Thần nhanh
chóng chìm sâu vào trong đáy cốc. Đúng lúc hắn đang sắp không ức chế nổi tâm
tình của mình, lại nghe tiếp hắc y nhân nói:

“Thôi được, bổn thánh xét thấy ngươi chính là đã có công rất lớn, ngược lại có
thể để cho bổn thánh xem xét một lần. Bất quá chỉ có lần này thôi, không thể
chiếu theo lệ này được nữa.”

Lệ Thần nghe vậy ngay lập tức kinh hỉ, vội vã dập đầu:

“Tạ ơn ngài! Tạ ơn ngài!”

Hắc y nhân khoát tay:

“Tạ ơn gì chưa cần nói, bây giờ ta cũng không có nắm chắc có thể giúp cho tiểu
tử này được đâu.”

Sau đó thấy hắc y nhân một tay đặt trên ngực của Lệ Hàn, một luồng khí thế
kinh người kéo tới. Nhưng rất nhanh, nét mặt hắn đang từ vô cùng nhàn nhã ngay
lập tức trở nên ngưng trọng, nhanh chóng trở nên kinh hoàng.

Hắn phụt máu ngay tại chỗ, thân thể ngay lập tức bị đánh lùi về phía sau. Khắp
mặt toàn một nét kinh hoàng, hắn chỉ kịp thì thào hai từ:

“Đấu - Đấu Đế!” Rồi ngay lập tức, thân hình hắn tiêu thất ngay tại chỗ.

Mọi người chợt sững sờ trong giây lát rồi mới kịp tỉnh lại. Cmn, thế quái nào?
Cứ như vậy một tên Thánh cấp tử vong rồi?


Thời Đại Cấm - Chương #48