Người đăng: Reapered
Khi Đại Phương thiền sư nói lên, các vị trưởng lão của thiếu lâm cũng cất
tiếng: 'a di đà phật', trong mật thất lập tức hiện không khí thần thánh. Đường
gia phụ tử không thể không cảm thấy được, sắc mặt hiện lên vẻ cung kính.
Đại Phương cất mình dậy, hướng đường gia phụ tử cúi mình xuống lạy một cái,
khiến hai người kinh hoàng lập tức đứng lên, nói: "đại sư, người...”. Đại
Phương nói:" Đường môn báo tin cho Thiếu Lâm, lão nạp chỉ đại biểu Thiếu Lâm
tỏ lời cảm tạ, hai vị đừng nên chối từ, đặc biệt Đường Lôi thí chủ, nếu không
có mấy lời của thí chủ, cho biết Thiên Thiền đao lạc nơi thâm cốc, Thiếu Lâm
tự sẽ không biết. Nếu Thiên Thiền đao nằm trong tay của người tâm thuật bất
chính, sẽ khiến những đệ tử của Thiếu Lâm, cả lão nạp tội lỗi vô cùng."
Vừa nói vừa cung kinh hành lễ đối với đường gia phụ tử, đường gia phụ tử cảm
thấy không khỏi có đôi chút hãnh diện, dưới sự kiên trì của Đại Phương, hai
người nhận một đại lễ.
Đường Chấn Thiên nói: "đại sư, kì thật đường môn lần này viếng thăm Thiếu Lâm
cũng có chút ý tứ riêng, không biết nói sao, đại sư không biết có đáp ứng
không"
Đại Phương thấy trước đấy lời nói của đường lão gia luôn thẳng thắn nhưng lần
này lại chần chừ, trong lòng lo nghĩ, nói: "Chỉ cần không phạm tới đạo nghĩa
và công lý, lão nạp nhất định sẽ dốc toàn lực hoàn thành tâm nguyện của đường
lão thí chủ.
Đường Chấn Thiên nói: "Không giấu gì các vị đại sư, gần đây không biết vì sao,
Đường mỗ luôn cảm thấy võ lâm sắp đại loạn, nghĩ về tương lai của đường môn,
ta muốn 'kết duyên' (câu này ko phải có ý nghĩa là cưới hỏi đâu nhá, các bác
đừng nghĩ bậy ) cùng quý tự, không biết mấy vị nghĩ thế nào?”
Đại Phương là người cầm đầu của một phái, nay nghe những lời này của Đường
Chấn Thiên. Theo ý của Đường Chấn thiên là muốn cùng với Thiếu Lâm Tự 'kết
duyên', tuy Thiếu Lâm Tự chỉ toàn người xuất gia, nhưng được cửu đại môn phái
của võ lâm tín nhiệm, tựa như thái sơn bắc đẩu, Đường Chấn Thiên là một người
khôn khéo nhưng lại nói với đại phương chỉ đơn thuần hai chữ: 'Kết duyên'. Đại
Phương 'a a' tiếng cười thanh thản, nói: "Nào có là gì. Đường lão thí chủ, chỉ
một điểm đường môn từ xa đến đây báo tin cho thiếu Lâm, lão nạp cũng có thể
đáp ứng. Đường lão thí chủ, không cần nói đến đường môn cùng với thiếu Lâm tự
trong lịch sử là một môn phái lớn, thực lực của Đường môn mọi người đều biết.
Thiếu Lâm có thể cùng với đường môn kết duyên thì có gì tốt hơn bằng. Nếu võ
lâm sau này có cuộc tranh chấp Thiếu Lâm sẽ mở cửa cùng với đường môn và Võ
đang vì võ lâm làm nên đại sự. Vì võ lâm phân ưu giải nạn. Một việc công đức
vô lượng như thế, Làm sao lão nạp có thể cự tuyệt"
Đường Chấn Thiên nghe Đại Phương nói, thốt lên một tiếng 'tốt', cười nói:
"Hiện tại Đường mỗ biết đại sư cũng là một người thẳng thắn nói chuyện thẳng
thắn, Đường mỗ trong lòng bội phục, được một lời nói của đại sư, dù dầu sôi
lửa bỏng, đường môn cũng không chối từ. "
Đại phương mĩm cười, nói: "Đường lão thí chủ, nếu thiếu Lâm gặp nạn, hi vọng
đường môn có thể giúp qua khỏi thời kì khó khăn."
Đường Chấn Thiên cười khanh khác, nói: "Đương nhiên, dù cho Đường môn chỉ còn
lại một người đệ tử, cũng có thể khi Thiếu Lầm cần đến, mạnh dạn bước ra, đã
nán tại Thiếu Lâm nhiều ngày rồi, thu hoạch cũng không nhỏ. Ngày mai đường mỗ
phải quay về đường môn, cũng để báo tin vui cho các vị gia thúc, bọn họ nhất
định sẽ vui ko tài nào tả nổi."
Đại Phương nói: “Không biết các vị tiền bối có đc mạnh khoẻ? Sau khi đường lão
thí chủ trở về, nhất định phải gởi lời chúc phúc của lão nạp đến các vị tiền
bối, lão nạp tại thiếu lâm sẽ tụng kinh cầu chúc."
Hai người cùng nhau cười lớn, thiếu Lâm và đường môn lần đầu tiên kết nghĩa,
đấy phải là một đại sự trong võ lâm, tuy nhiên chuyện nầy chỉ có ít người biết
được, người ngoài không ai biết. Quan hệ giữa môn phải Võ đang và Thiếu Lâm
luôn luôn rất tốt, bây giờ cũng về sau, rồi đây thế lực của ba môn phái nầy sẽ
kết làm một. Kì thật thực lực hợp lực này có thể tưởng nỗi, Ma giáo được xem
là thiên hạ đệ nhất cũng phải nhượng bộ ba phần.
Ở sau núi Thiếu Lâm tự, cũng có một bí ẩn khác.
Ở dưới chân núi cao cao, đang có một nhân ảnh phi thân nhanh chóng, trường bào
trên người này bay vùn vụt, người này sự dụng chiêu "Nhất Hạc Thăng Thiên"'
như một con chim bay lên trời, nhảy lên cao cỡ 5 trượng, kêu lên một tiếng, âm
thanh xuyên nhập vô bề sâu của một cái động được che khuất. Người nầy sau đó
tiến vào bên trong. Tức thì nghe âm thanh của một người phát ra từ trong động:
"Có phải là Đại Phương sư điệt, ngươi đã đến. Không cần báo cho biết."
Người này chính thật là chưởng môn của thiếu Lâm tự Đại Phương thiền sư, không
biết vì sao ông ta lại đến nơi này? Nơi đây đích thực rất che khuất, trong
thiếu Lâm Tự không nhiều người biết nơi đây có tồn tại một cái động. Xem chừng
Đại Phương rất quen thuộc với địa hình của nơi đây, chỉ cần di chuyển vài
đường cong, là đã đến một tòa rộng sâu vào trong sơn động. Trong sơn động chỉ
có thấy trong này rất rộng rãi, ánh sáng thông suốt. Có ba vị tăng nhân không
biết niên kỉ, bạch mi như sương, áo trắng như tuyết. Phía sau lưng có một bức
tranh vẽ lên 3 thiếu niên hòa thượng bạch y. Trên tay của ba thiếu niên hoà
thuợng mỗi người đang cầm mỗi vũ khí hình dạng khác biệt, người bên trái trên
tay có một cây côn, côn dài 3 thước, lớn bằng cánh tay của một đứa trẻ, trên
đó có khắc một con phi long. Người ở bên phải đang cầm một thanh kiếm, kiếm
dài 8 thước 1 tấc, "thủ cửu cửu bát thập nhất chi ý"(câu này ko biết nghĩa là
gì ?) bao kiếm đóng chặt. Một thanh kiếm như thế, thiên hạ có ai có thể rút ra
nhanh sao?
Người ở giữa, trong tay đang cầm một thanh đao. Bề ngoài cây đao giống như một
cây đao bình thường, không thấy gì khác lạ. Chỉ là trên bảo đao có khác "thập
chỉ phiên phiên dục phi đích ngân sắc thiền nhân". Phải chăng đây chính là
Thiên Thiền đao vang danh trong thiên hạ? Hai cái binh khí kia, không cần nói
cũng biết là Đồ Long côn và A Nam kiếm, điều nầy có ai biết? Người biết thì
không nói ra, ít ai biết được sự thật, trừ phi là người trong cuộc, bất quá là
có được mấy ai.
"Ba vị sư thúc, Đại Phương đến bái kiến người" Đại Phương cúi lạy nói.
Ngồi ở giữa động trên một bồ đoàn hai mắt của bạch mi hòa thượng nhè nhẹ mở
ra, tinh quang phát ra tứ phía. Cho thấy nội gia công lực rất thâm hậu. Chỉ
nghe ông ta nói: "Ngươi ngồi đi. Có chuyện gì?"
Người này chính xác là Đại Phương vừa đến bên cạnh người mới lên tiếng
Đại Phương từng đến đây không dưới 10 lần, mỗi lần đều ngồi cùng một chỗ, lần
này cũng không ngoại lệ.
Đại Phương ngồi xuống, nói: "Ba vị sư thúc, sư điệt có một việc quan trọng
muốn phụng cáo."
"Có đại sự gì? có phải Độc Cô Cửu Thiên phi thân lên trời?"
Đại Phương nói: "Không phải, Độc cô cửu thiên hiện đang bế quan tu luyện "Đại
Thiên La Thần Công". Chuyện con muốn nói có liên quan đến Thiếu Lâm, nói đúng
hơn là cả võ lâm."
Lão hòa thượng hai mắt phát sáng, nói: "Có chuyện gì khiến chưởng môn sư điệt
nói chuyện nghiêm trọng như thế? "
Đại Phương nói lên từng chữ từng chữ một: "Thiên... Thiền... đao... xuất
hiện."
Không khí xung quang từ một hòa khí liền trở nên hung khí.
Lời Đại Phương nói ra, hai vị vô danh tăng còn lại hai mắt bạo phát, nhãn cầu
toàn hiện, ánh sáng trong đó giống như quang tuyến soi sáng cả động.
Rất lâu sau, ba vị lão tăng vẫn không lên tiếng. Trong lòng không biết đang
suy nghỉ gì.
Vị vô danh lão tăng ở giữa lên tiếng nói: "Đại sự, quả nhiên là đại sự. Ba
người lão nạp sống tới ngày nay, đã trải qua một giáp tự thời gian. Thiên
Thiền đao, nhà ngươi rốt cục cũng xuất hiện. Xem chừng phải đích thân lão nạp
đi đến chỗ ngươi."
Chợt chuyện đề tài, nhìn hướng
Đại Phương, kì lạ hỏi: "Cái chuyện Thiên Thiền đao xuất hiện, là ai báo cho
chưởng môn sư điệt biết?"
Đại Phương đáp: "Là đường Lôi con thứ ba của Đường Chấn Thiên đường Môn."
Vô danh lão tăng hỏi: "Đường Chấn Thiên? Có phải là con trai của "Đường
Long"?"
Đại Phương đáp: "Dạ, phải."
Vô danh lão tăng thở dài nhẹ nhẹ, nói: "Không nghỉ được hắn ta cũng có con
trai."
Đại Phương trong lòng buồn cười, nghỉ thầm: "Con cả của đường Chấn Thiên năm
nay đã ngoài 50, người bây giờ mới biết người ta có con trai, há chẳng phải
khiến người ta giận tức chết sao."
Tuy trong lòng nghĩ thế nhưng không dám nói ra..
Chuyện cùng đường môn kết minh sau đó cũng nói luôn, nhưng chỉ thấy vô danh
tăng nói: "Ngươi là chủ của một môn phái, chuyện như thế này ngươi không cần
hỏi chúng ta, ngươi có thể hoàn toàn làm chủ. Thiên Thiền đao xuất hiện, 'a
a', lão nạp ra được ra ngoài để hóng gió rồi. "
Sắc mặt Đại phương đột nhiện hiện lên vẻ bẽn lẽn, nói: "Sư thúc, có một chuyện
sư điệt chưa nói. Thiên Thiền đao đang ở trong tay của một nhân vật võ công
cực cao, tuy rằng hắn ta chưa thu phục đượcThiên Thiền đao, nhưng chỉ là vấn
đề thời gian thôi."
"Ôi, người này thật sự rất lợi hại."
"Theo ý kiến của sư điệt. Võ công của người nầy cao siêu hơn sư điệt rất
nhiều."
Khi vô danh lão tăng nghe xong, hai mi cau lại, mỉm cười nói: "lão nạp xương
cốt đã già xem rồi phải hoạt động rồi. Việc này không thể để lâu, sáng sớm
ngày mai, ta sẽ ra đi, thỉnh chưởng môn sư diệt sắp xếp, ta muốn dắt theo mấy
người đệ tử để họ học thêm kinh ngiệm."
Đại Phương đáp nhanh: "dạ." Kì thật từ khi bắt đầu là ông ta đã muốn thế.