Người đăng: Reapered
Nguyên lai Đao thần cảm thấy nội lực bản thân phù đông, kình khí trong cơ thể
ngày càng thoát ra nhiều hơn . Trong đầu ông lúc này nhớ lại một đoạn của Tẩy
tủy kinh : ‘ Thong dong tại kỷ / Quyết bất du kỳ . Tâm không thân tự hóa, tùy
ý vãn sở chi ‘ . Tâm chí Đao thần như bị sét đánh, ông biết đây là trì duyên
nhưng bây giờ mà không có nội lực, nói không chừng sẽ bại trong tay Tư Đồ
Cuồng, thậm chí có thể bị hắn giết nữa.
Đao thần tâm ý trầm xuống, ý tại không minh, hai mắt bắn ra quang mang nhu
hòa, người ngoài nhìn vào không thể biết Đao thần mang tuyệt thế võ công . Tả
thủ Đao thần chậm rãi hướng tới hữu thủ nắm chặt chuôi Đại khảm đao, chuẩn bị
xuất ra một kích.
Tư Đồ Cuồng nhìn thấy cử động của Đao thần, sắc mặt biến đổi, hắc hắc cười
lạnh : “ Nhất chiêu phân thắng bại ư ? Hảo, lão phu đấu với ngươi “ . Hai tay
Tư Đồ Cuồng giơ cao hơn đỉnh đầu, tử khí càng phát ra mãnh liệt cuốn về phía
Đao thần.
Đao thần trong mắt hình như chỉ có bản thân và đao hòa vào làm một, mọi sự
đều không để ý đến . Đột nhiên Đao thần hừ lạnh một tiếng, người không cử
động mà bắn ra mười đọa chỉ phong, tiếng xé gió vang lên rợn người, cắt nát
màn tử khí đang hướng tới mình.
Tư Đồ Cuồng lúc này cũng hoàn toàn ngưng thần chú ý, sắc mặt ánh lên những
tia độc ác như ma thần . Hữu thủ hắn vung mạnh, mười đạo tử kình khí bắn ra ,
uy lực kinh thiên động địa.
Mắt thấy mười đọa tử khí tạo thành một đạo cuồng phong cuốn đến, Đao thần
muốn tránh cũng không được, trong mắt chợt lóe lên một đạo quang mang kì dị ,
chứa ba phần khí phách, ba phần nhu hòa, lại có ba phần cô độc . Khí phách
vốn có sẵn ở con người Đao thần, hòa khí do hai năm gần đây tu luyện Tẩy tủy
kinh của Thiếu Lâm Tự, mà sự cô độc là do Đao thần đã luyện đao pháp đến một
cánh giới không tìm được đối thủ nên sinh ra tịch mịch.
Đao thần đã xuất thủ, hai tay nắm chắc Đại khảm đao xuất ra một đao duy nhất
. Đây là lần đầu tiên trong đời Đao thần sử dụng cả hai tay nắm đao, lúc này
cả người và đao tương hợp làm một thể, một đao xuất ra nhìn có vẻ nhẹ nhàng
mà uy lực kinh khủng không bút nào tả xiết.
Đại khảm đao dường như cũng cảm nhận được tâm tình của Đao thần lúc này, từ
thân đao phát ra những tiếng ngân vang trong trẻo . Đao thần nghe thấy trong
lòng cảm thấy ấm áp : “ Đại khảm đao, rốt cuộc hôm nay ngươi và ta mới có
chung một tiếng nói, ta đợi ngày này đã trăm năm rồi ! “.
Một đao như long quyển phong từ không trung xuất hiện, ánh đoa tạc liệt, bắn
ra mấy trăm đợt đao khí, mang theo ngàn cân lực đạ, hung hăng hướng tới đỉnh
đầu Tư Đồ Cuồng.
Tư Đồ Cuồng cũng động thủ, ánh mắt tràn ngập sát khí, từ người tử khí lại
một lần nữa tỏa ra mãnh liệt . Hai tay Tư Đồ Cuồng kết hợp như một đại đao
xuất ra kình khí nghênh đón Đại khảm đao đang tới.
“ Ba ! “ . Một âm thanh vang lên . Đại khảm đao của Đao thần khi bổ xuống đầu
của Tư Đồ Cuồng đã bị hai tay hắn giữ chặt, chỉ còn cách đỉnh đầu hắn nửa
phân, cả hai bất động giữ nguyên tư thế không di chuyển chút nào.
Đột nhiên sắc mặt Đao thần biến đổi, trong đầu ông cảm nhận vừa có một điềm
chẳng lành xảy ra, nội lực từ đan điền xuất ra ồ ạt . Đao thần há miệng kêu “
oa “ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, bắn hết vào mặt Tư Đồ Cuồng.
Tư Đồ Cuồng trong giờ phút sinh tử này cũng không để ý đến điều đó, tranh thủ
cơ hội Đao thần phân tâm vội sử dụng tầng mười hai của Quy tức đại pháp ‘ Quy
tức thiên hạ ‘ . Mười đầu ngón tay hắn xuất ra một đạo khí màu xám, di chuyển
dọc theo Đại khảm đao đánh vào Đao thần.
Tư Đồ Cuồng cười ha hả, Đao thần vừa bị đánh bay về phía sau mười lăm trượng
, lưng va chạm vô số cây đại thụ, rơi xuống mặt đất nằm im không nhúc nhích ,
trong phút chốc mái tóc đen nhánh cũng bạc đi một nửa, tay vẫn nắm chặt Đại
khảm đao không buông.
Đối với chiêu vừa rồi của mình Tư Đồ Cuồng thập phần tự tin, Đao thần trừ phi
là đại la kim tiên hay thân thể kim cương bất hoại, nếu không chỉ có con
đường chết . Hắn không thèm nhìn lại Đao thần, ngửa mặt lên trời cười lớn ,
quát lên : “ Ma giáo, Độc Cô ĐỘng Thiên, lão phu đã trở lại, sẽ khiến cho
các ngươi phái diệt người vong “ . Thân hình Tư Đồ Cuồng tong chớp mắt đã ly
khai khỏi nơi này.
Sắc trời trở nên tối dần, Đao thần vẫn nằm im trên mặt đất không nhúc nhích .
Một trận gió nhẹ thổi qua nhẹ nhàng vuốt ve thân thể Đao thần.
Ngón tay Đao thần khẽ máy động, mái tóc bạc trên đầu cũng đã trở về màu đen ,
lúc này một đạo thanh khí không ngừng lưu động toàn thân Đao thần, phục hồi
lại những tổn thương của cơ thể . Tẩy tủy kinh Thiếu Lâm quả là kỳ diệu !
Ý thức Đao thần vẫn đang ở trong màn đêm mông lung, bỗng một tia sáng chiếu
đến khiến ông bừng tỉnh : “ Minh giả độc phát, hắc ám tu vi ... oa giác địa
ngàn giới, tiêu nhân nạp tu di ... hết thảy duy tâm tạo, luyện thần cánh hư
tĩnh ... “.
“ Hết thảy duy tâm tạo, luyện thần cánh hư tĩnh ... hết thảy duy tâm tạo ,
luyện thần cánh hư tĩnh ... hết thảy duy tâm tạo, luyện thần cánh hư tĩnh ...
Được rồi, lão phu đã hiểu ra rồi, đao tức là ta, ta tức là đao, đao nhân
hợp một, nhân đao một thể, đao nơi tay cũng như người ở đoa trung, đao xuất
ra khiến cho người ảo tưởng, chính thức là cảnh giới vô thượng, chi đọa
nguyên lai là Luyện thần cánh hư tĩnh ! “.
Đao thần chậm rãi đứng lên, mái tóc dài theo gió tung bay, cả người tựa như
một pho tượng thiên thần sừng sững giữa đất trời !
Một trận cuồng phong thổi qua, vô số lá khô rơi xuống bên vai Đao thần . Đao
thần nhẹ nhàng cầm môt chiếc lá khô rồi đột nhiên phát ra một cỗ kình khí
cường đại, uy lực đủ rung chuyển đất trời, vậy mà chiếc lá vẫn nguyên lành
không hóa thành tro bụi.
Hai mắt Đao thần nhìn bầu trời đêm, ai cũng không biết ông đang suy nghĩ gì !
Nguồn: http://4vn.eu/forum/showthread.php?19407-Thieu-Lam-Bat-Tuyet-
Chuong-249&page;=17#ixzz3OCRERyDI