Thiền Diệt


Người đăng: Reapered

Hàn Nhược Vọng đang định cùng Thánh cô giao thủ thì nghe Phương Kiếm Minh kêu
lên : “ Các ngươi đánh nhau thì mặc kệ các ngươi, ta phải đi đây “ . Hắn nói
là làm, chân đã bắt đầu nhấc lên rời đi.
Hần Thôi Vọng và Thánh cô đồng thời quát : “ Ngươi dám ! “.
Hai người cơ hồ cúng lúc phi thân hướng tới phía Phương Kiếm Minh, nhìn cứ
như cả hai người liên thủ lại để đối phó với một đứa nhỏ như Kiếm Minh vậy .
Phương Kiếm Minh thấy hai kiệt suất cao thủ đồng loạt lao đến, bình thường
đối phó với một người hắn đã chật vật lắm rồi huống chi hai người liên thủ .
Hắn không tự chủ được, tay nắm chặt chuôi Thiên thiền đao.
“ Các ngươi không nên tiến thêm nữa, nêu không ta sẽ không khách khí nữa đâu
“ . Phương Kiếm Minh vội sử dụng thân pháp Kỳ lân bát biến tránh một kích liên
thủ của hai người . Hai người Thánh cô và Hàn Nhược Vọng thấy Phương Kiếm Minh
định chạy trốn trong lòng không giữ được ình tĩnh, có bao nhiêu bản lĩnh đều
thi triển ra hết, chưởng lực xuất ra khiến cát bay đá chạy, bùn đất bắn tung
tóe . Sau đó hai người như kiều phượng đằng long đồng thời vọt lên, hữu thủ
đồng loạt chộp tới người Phương Kiếm Minh, dường như đều không muốn để cho
đối phương thủ đắc.
“ Hàn Nhược Vọng, đây là ý tứ gì, mau nhường người cho bổn thánh cô “.
“ Hừ, chúng ta muốn làm gì, người Ma môn các ngươi có thể quản được sao ! “
.

Hai người miệng nói chuyện nhưng tay vẫn xuất chiêu, cứ như vậy Phương Kiếm
Minh biến thành con mồi để hai thợ săn tranh nhau ra tay.
Phương Kiếm Minh vẫn chưa rút Thiên thiền đao ra, hắn biết Thiền thiền đao
sát khí quá lớn, một khi nó xuất ra là phải có máu mới chịu quay về . Mặc dù
chán ghét bọn Đông Hán phiên tử nhưng tâm địa hắn vốn thiện lương, không muốn
làm tổn thương người khác, chỉ dùng thân pháp Kỳ lân bát biến không ngừng
tránh né . Nhân lúc hai người Thánh cô và Hàn Nhược Vọng cãi nhau, thân hình
hắn đã vọt ra sau hai trượng.
Phương Kiếm Minh đang định tiếp tục lui về phía sau sau thì xuất hiện hai đạo
chưởng phong mạnh mẽ cuốn tới . Kiếm Minh nhìn lại, chỉ thấy hai phiên tử một
tay nắm chặt lợi kiếm, một tay đang xuất chưởng, chưởng phong như sấm, đang
hướng tới phía hắn . Khi Kiếm Minh muốn thối lui quay đầu ngược lại thì Thánh
cô và Hàn Nhược Vọng từ phía đấy đang lao đến, hắn chỉ còn cách dùng khinh
công Nhất hạc xung thiên bây thẳng lên trên cao, chưởng phong lướt qua cước
bộ hắn, để lại hai cái hố sâu hoắm.
Thân hình Phương Kiếm Minh ở trên cao nhìn xuống, sắc mặt cực kì khó coi .
Nguyên lai mọi người ở phía dưới đã lập thành một vòng tròn chỉ đợi hắn rơi
xuống là quây lại . Trong lòng Kiếm Minh bây giờ cảm thấy bất hảo, thấp giọng
mắng : “ Con mẹ nó, các ngươi cứ lại hết đây đi, là do các ngươi ép ta ra
tay đấy nhé, đừng trách tiểu tử này vô tình “.
“ Tranh ! “ . Thiền thiền đao đã dược xuất ra khỏi vỏ.
Phương Kiếm Minh quát : “ Đến đây đi, ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là sự
lợi hại của Thiên thiền đao “.
Hai tay nắm chặt Thiên thiền đao, Kiếm Minh dùng toàn sức bổ xuống, đao pháp
xé gió lao xuống tạo những âm thanh ong ong khó chịu . Đây là thức thứ năm
trong Thiền thiền đao pháp – Thiền diệt . Trong hai năm qua, Kiếm Minh mới
học được có hai thức là Thiền sanh và Thiền diệt, nếu hai chiều này đồng thời
xuất ra thì uy lực đảm bảo kinh thiên động địa, nếu là người sanh thì ta diệt
, sanh tử nối tiếp nhau tuần hoàn.
Chúng nhân phía dưới vỗn đang mừng rỡ chờ Kiếm Minh rơi xuống thì đột nhiên
Thiên thiền đao xuất ra, chỉ thấy trong không trung tràn đầy các loại ảo ảnh
khiến người ta hoa mắt, một đao chứa đầy bạo khí lao xuống khiến mọi người
phải biến sắc.
Thánh cô là người đầu tiên nhận ra dị biến này, từ lúc Kiếm Minh rút đoa ra ,
trong lòng nàng đã có sự chuẩn bị nhưng cũng không ngờ đao pháp của Kiếm Minh
lại bá đạo đến mức này, sự kinh hãi trong lòng khôn nguôi . Trong Ma môn của
nàng cũng có một loại công phu vô cùng lợi hại là Mê hồn tam tiếu, địch nhân
nghe thấy sẽ sinh ra ảo giác, thấy thật thành giả . Bây giờ Thiên thiền đao
pháp so với ma công tuyệt kĩ của bọn họ có điểm tương đồng, khiến người ta
không biết đâu mới là đạo đao ảnh thật xuất ra, sợ rằng không mau tránh thì
cái mạng nhỏ của mình cũng sẽ bị nguy mất.
Thánh cô đương nhiên không có năng lực khắc chế ảo giác nhưng nàng có một môn
công phu khiến tâm hồn thanh tỉnh – điều cần thiết nhất trong lúc này . Vội
vận dụng nội công tâm pháp, hàn khí từ người nàng tỏa ra, tạo thánh màn
sương trắng mờ mịt bao phủ quanh thân . Phương Kiếm Minh vừa sử dụng Thiền
thiền đao, hai mắt đã xuất hiện một đạo hàn mang màu đen kỳ dị, nhìn thấy
Thánh cô tự xoay sở có một biện pháp khắc chế, hừ một tiếng, trong khi đao
khí lúc đó đã công kích bảy tên phiên tử . Đao khí chấn nát ba thanh lợi kiếm
, đả thương năm trong số bảy tên phiên tử, máu tươi bắn ra tung tóe . Phương
Kiếm Minh lại chuyển hướng quay sang công kích Hàn Nhược Vọng.
Hàn Nhược Vọng lần đầu tiên trong đời nhìn thấy loại đao pháp kinh khủng như
vậy, trong lòng thầm run, giờ hắn chỉ còn biện pháp liều mạng đánh bừa may
ra còn có cơ hội để sống, nếu không chắc chết không nghi ngờ . Hắn vội tập
trung nội lực trong người, mười ngón tay giơ lên . Trong phút chốc, mười
ngón tay hắn trở nên lớn như một cành cây, ngạnh như cương thiết, đây đúng
là Ưng trảo công – tuyệt chiêu đắc ý nhất của Hàn Nhược Vọng . Tay hắn giờ như
ưng trảo tung cánh, trực tiếp ngênh tiếp đạo đao khí do Thiên thiền đao phát
ra.
“ Đương “, âm thanh vang lên như hai kim loại va chạm vào nhau, Ưng trảo
công của Hàn Nhược Vọng quả nhiên đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, mười chỉ
của hắn không bị Thiền thiền đao chặt đứt làm hai đoạn nhưng Hàn Nhược Vọng
cũng cảm giác tay như bị sét đánh, tê nhức không chịu được, thậm chí đã xuất
hiện vô số những vết thương nhỏ do bị đao khí công kích . Mồ hôi lạnh trên
người Hần Thôi Vọng không ngừng túa ra, Thiền thiền đao quả nhiên là một trong
thất tuyệt của Thiếu Lâm tự, nhục thể của hắn không thể nào nghênh tiếp được
.

Sau khi giao thủ với Hàn Nhược Vọng, Phương Kiếm Minh từ trên cao rơi xuống ,
mũi chân vừa chấm đất đã vọt về phía trước một trượng . Công lực hiện tại của
hắn vẫn chưa đủ sức điều khiển Thiên thiền đao, cũng may tỏng mấy năm gần đây
nội lực của hắn cũng đã tăng không ít, chứ như trước kia ở Đổng phủ hắn mới
chỉ xuất ra một đao là hôn mê luôn.
Phương Kiếm Minh không dám nấn nà ở đây thêm nữa, vội vàng phi thân trốn đi .
Sờ vào trong ngực, Kỳ lân thử vẫn an nhiên ngủ, Kiếm Minh nở một nụ cười khổ
, tiểu tử này quả là tiêu dao tự tại quá đi, mình đang chật vật đánh nhau còn
hắn lại coi như không có gì, thật đáng giận . Thánh cô lúc này cũng đã trở
lại trên lưng Hắc vân tuyết cái, nhằm hướng Phương Kiếm Minh tẩu thoát đuổi
theo.
Phương Kiếm Minh chạy được một mạch vẫn nghe tiếng vó ngựa vang đều lên sau
lưng, trong lòng cảm thấy rất phiền hà, xoay người lại nói : “ Thánh cô ,
ngươi đừng có mà ép ta quá như thể ! Ngươi tưởng ta không có khả năng giết
ngươi ư ? Cùng lắm là chúng ta đồng quy vô tận “.

Nguồn: http://4vn.eu/forum/showthread.php?19407-Thieu-Lam-Bat-Tuyet-
Chuong-249&page;=16#ixzz3OCMWA22v


Thiếu Lâm Bát Tuyệt - Chương #76